Võ Đạo Đan Tôn

Chương 163: Tấn cấp tam tinh. (2)

Nhưng giờ phút này, Toản Địa Giáp lại ngoài ý muốn phá vỡ yên lặng trước kia, dưới sự vận chuyển của Thú Nguyên Quyết, tiếp tục hấp thu yêu lực, quá trình này là chủ động, bị Lâm Tiêu khống chế, mà không phải bản thân yêu thú vô ý thức tự động hấp thu.

- Bất kể như thế nào, thực lực tăng lên là chuyện tốt, luyện hóa, hấp thu cho ta!

Lâm Tiêu trong nội tâm khiếp sợ, nghi hoặc đồng thời cũng không chút do dự, điên cuồng vận chuyển Thú Nguyên Quyết, đại lượng Thiên Địa nguyên khí bị hắn hấp thu vào cơ thể chuyển hóa thành yêu lực hùng hậu, đồng thời cổ yêu lực này dưới sự vận chuyển của Thú Nguyên Quyết cũng chậm rãi dung nhập vào trong thân thể Toản Địa Giáp, tăng lên lực lượng thân thể Toản Địa Giáp.

Đùng đùng!

Lâm Tiêu có thể cảm giác được rõ ràng, mỗi một tế bào trong thân thể Toản Địa Giáp cũng bắt đầu lột xác, điên cuồng cắn nuốt năng lượng trong yêu lực đến từ bên ngoài, đồng thời một cổ cảm giác đói bụng xuất hiện trong đầu Lâm Tiêu, thật giống như một tên ăn mày đói bụng lâu ngày thấy được bánh bao chay thơm ngào ngạt vậy, loại cảm giác muốn nuốt từng ngụm này, khiến Lâm Tiêu không cách nào ngừng được.

Trong sơn động u ám, Toản Địa Giáp hai mắt nhắm chặt, điên cuồng hấp thu lấy nguyên khí trong thiên địa, thân hình khổng lồ như xe tăng của nó dán chặt lên mặt đất nham thạch lạnh như băng, Lâm Tiêu tâm thần hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện không phát giác được khi hắn tu luyện Thú Nguyên Quyết, trên lân giáp kim loại chằng chịt trên người Toản Địa Giáp, từng đạo hào quang yếu ớt lúc sáng lúc tối, trong huyệt động đen kịt phảng phất như ánh sao trong bầu trời đêm, mỹ lệ, thần bí!

Thời gian trôi qua như nước, cũng không biết đã qua bao lâu, Lâm Tiêu cảm giác yêu lực Toản Địa Giáp phân thân hấp thu tựa hồ đã đạt đến cực hạn, trong thân thể cảm thấy đau xót, cảm giác tê dại, có một loại xúc động như muốn điên cuồng phát tiết, chém giết.

Răng rắc!

Sau một khắc, hắn cảm giác được trong thân thể Toản Địa Giáp tựa như có thứ gì đó vỡ ra, một thanh âm vỡ vụn vang lên, thân thể đau xót, cảm giác tê dại thối lui như thủy triều, ngược lại thay thế nó là một loại cảm giác lực lượng vô cùng bành trướng.

Xoạt!

Trong huyệt động, hai mắt Toản Địa Giáp vốn thủy chung nhắm chặt bỗng nhiên mở ra, phảng phất một đạo thiểm điện bỗng nhiên lóe lên trong huyệt động.

Hô!

Tứ chi cường tráng chống lấy thân thể cao lớn, trên lân giáp cứng như sắt thép hiện ra hàn quang sâm lãnh, mang đến cảm giác trùng kích rung động cực lớn, vô cùng bá đạo.

Lâm Tiêu cúi đầu nhìn lại, thân hình vốn ước chừng 2m5 trong mật thất trong thời gian ngắn đạt đến 3m, thân dài 4m5 cũng đạt đến 5m, nắm chặt lại móng vuốt sắc bén liền có thể đơn giản cày ra trên mặt nham thạch từng vệt sâu, đá vụn tung bay, giơ tay nhấc chân đều có một cổ cảm giác lực lượng như nổ tung tràn ngập toàn thân.

Càng khiến Lâm Tiêu ngoài ý muốn chính là, lân giáp vốn ngăm đen, sâm lãnh trên người Toản Địa Giáp giờ phút này trong ngăm đen lại ẩn ẩn lộ ra một tia ám kim chi sắc, lân giáp rậm rạp mỗi một mảnh đều lớn cỡ nắm tay, dán chặt lấy cơ bắp rắn chắc, nổi cục mạnh mẽ, lân giáp toàn thân trở nên càng thêm dày đặc, xếp đặt trở nên càng thêm chặt chẽ, tràn đầy mỹ cảm nghệ thuật, lân giáp như tấm thép gõ lên phát ra thanh âm bang bang như kim loại, hiển nhiên là vô cùng chắc chắn, so với lúc trước lực phòng ngự càng thêm cường đại

Phanh!

Lâm Tiêu giãn ra thân hình, huyệt động vốn rộng rãi giờ phút này lại lộ ra nhỏ hẹp, hình thể Toản Địa Giáp biến lớn rồi, nhưng kết cấu toàn thân lại có vẻ càng thêm chặt chẽ, không có cảm giác dài rộng, mập mạp như lúc đầu nữa, có chăng chỉ là cơ bắp hùng hậu rắn chắc, ngưng kết thành từng khối, phảng phất như nham thạch.

Không chỉ có ở phương diện thân thể biến hóa, Lâm Tiêu có thể cảm nhận được rõ ràng, ở phương diện cảm giác, Toản Địa Giáp cũng biến thành càng cường đại hơn, trên mặt đất cao hơn mười trượng, thanh âm các loại chim thú truyền đến trong tai Lâm Tiêu lộ ra đặc biệt rõ ràng, trong sáng.

Hô!

Lâm Tiêu hóa thành một trận gió, dọc theo thông đạo huyệt động chạy ra khỏi mặt đất, huyệt động vốn độ rộng vừa vặn giờ phút này lại có vẻ có chút chen chúc, nhỏ hẹp, dưới Toản Địa Giáp xông tới, nham thạch nhao nhao vỡ vụn, ở hai bên thông đạo cày ra một vết sâu, nhưng lân giáp bên ngoài thân Toản Địa Giáp lại không lưu lại chút vết tích.

Trên mặt đất, sắc trời đã hừng sáng, tiêng kêu các loài chim truyền đến, không khí tươi mát hút vào trong phổi Lâm Tiêu, có loại cảm giác thoải mái đầm đìa.

Bất tri bất giác, Lâm Tiêu vậy mà đã tu luyện trong huyệt động suốt một đêm.

Lâm Tiêu vung vẩy cái đuôi lớn, cái đuôi cứng như sắt thép trực tiếp quất nổ không khi, loại lực lượng rõ ràng này khiến cho Lâm Tiêu biết được, Toản Địa Giáp phân thân dĩ nhiên đã đột phá nhị tsinh đỉnh phong, đạt đến tam tinh.

- Vậy mà tấn cấp tam tinh rồi!

Lâm Tiêu cuồng hỉ.

Trước kia một mực đau khổ tu luyện, không biết khi nào mới có thể đột phá, vậy mà trong vòng một đêm tu luyện Thú Nguyên Quyết lại cứ như vậy đột phá!

Lâm Tiêu trong nội tâm vui sướng trực tiếp mở ra miệng lớn dữ tợn--

Rống!

Một đạo tiếng gầm hùng hậu, trầm thấp vang vọng Thiên Địa, cả kinh tất cá yêu thú trong phạm vi hơn mười dặm.

Đó là thú vương đang phát ra tuyên ngôn hữu lực nhất!

Sáng sớm, sắc trời chợt sáng, hướng mặt trời mọc.

Hôm nay đã đến trung tuần tháng mười hai, khí hậu giá lạnh, gió sớm buổi sáng thổi tới, mặc dù có ánh mặt trời nhu hòa chiếu lên người, nhưng vẫn ẩn ẩn có một loại cảm giác rét lạnh thấu xương, phảng phất ôn hòa mà mặt trời mới mọc mang đến đã bị giá lạnh kích cho co lại thành một đoàn.

Nửa thánh nữa là sẽ đến thánh nguyên tiết mỗi năm một lần rồi, qua thánh nguyên tiết, tất cả con dân trên Thương Khung đại lục tự nhiên cũng lớn thêm một tuổi.

Lâm Tiêu nằm trên giường mở hai mắt ra, một tia mừng rỡ không thể che dấu được xuất hiện nơi đáy mắt.

Hắn như thế nào cũng không ngờ rằng, Thú Nguyên Quyết vậy mà lại có công hiệu như thế, chỉ tu luyện một buổi tối đã khiến nhị tinh đỉnh phong trước kia thế nào cũng không thể đột phá đột nhiên tấn cấp tam tinh.

- Yêu thú sở dĩ tu luyện chậm chạp, mỗi lần tăng một giai đều cần mấy năm, hơn mười năm, thậm chí cả mấy chục năm, trên trăm năm khổ tu, hoàn toàn là vì không thể tu luyện công pháp giống như võ giả, chuyển hóa Thiên Địa nguyên khí tự do thành yêu lực trong cơ thể. Nhưng ta hiện giờ có Thú Nguyên Quyết rồi, có thể nói là khiến Toản Địa Giáp cũng cùng một điểm xuất phát như võ giả nhân loại, như vậy thì tất cả đều dễ xử lý rồi.

Lâm Tiêu trong nội tâm kinh hỉ.

Cho tới bây giờ, hắn mới chính thức cảm giác được mình nửa năm thắng được Ổ Hạo cũng không phải khó như lên trời nữa.

Lúc trước Toản Địa Giáp vừa mới tấn cấp nhị tinh cũng đã có thể lợi dụng thân hình cường hãn đánh chết tam chuyển Chân Võ giả của Thiên Chùy tiểu đội, hơn nữa còn đối kháng với tam tinh yêu thú, hôm nay đã đột phá đến tam tinh, thực lực tăng lên đâu chỉ một bậc, chỉ sợ ngay cả võ giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ cũng có thể đánh một trận, quét ngang tam tinh yêu thú bình thường, ở trong núi rừng mạo hiểm đoạt bảo cũng nhiều thêm vài phần nắm chắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui