Võ Đạo Đan Tôn

- Thân pháp của Lâm Tiêu thật đáng sợ, không ngờ che giấu lâu như vậy.

- Nguyên lai đây mới là thực lực chân chính của hắn, còn không yếu hơn cả Khương Cường.

- Khương Cường hẳn chưa thi triển ra thực lực chân chính đi.

Dưới đài vang lên tiếng nghị luận sôi nổi.

Khương Cường không nghe được tiếng nghị luận bên dưới, cảm giác tập trung vào Lâm Tiêu liên tục ra tay, nhưng làm cho hắn buồn bực chính là mỗi lần ra tay hắn vốn cảm giác được chỗ của Lâm Tiêu, nhưng trước khi công kích rơi xuống thì người kia biến mất, tốc độ thân pháp còn nhanh hơn tốc độ xuất thủ của hắn.

- Đây là thực lực của ngươi sao?

Trên lôi đài truyền ra thanh âm lãnh đạm của Lâm Tiêu.

- Hừ, ngươi đừng đắc ý, đón ta một chiêu này.

Trong lòng Khương Cường có chút nóng nảy, nguyên lực vận chuyển, nhanh chóng ngưng tụ vào hai tay.

- Ảnh Trảo Phá Không!

Đôi trảo liên tục đánh ra, trảo ảnh không ngừng xuất hiện, điên cuồng đánh về phía Lâm Tiêu, bao trùm toàn thân hắn.

Hô hô...

Khương Cường vận chuyển thân pháp tới cực hạn, thân hình không ngừng xoay tròn vòng quanh Lâm Tiêu, hai tay điên cuồng đánh ra, tốc độ nhanh tới tận cùng, đôi tay như đã biến mất, mắt thường không thể nhìn thấy.

- Xuất Quỷ Nhập Thần!

Trong nháy mắt trảo ảnh rơi xuống, thân hình Lâm Tiêu hóa thành trận gió biến mất.

Trảo ảnh rơi xuống sàn lôi đài tạo ra vô số hầm hố, nhưng ngay cả góc áo Lâm Tiêu cũng không chạm tới.

- Làm sao có thể, thân pháp của Lâm Tiêu sao có thể nhanh như vậy!

Dưới đài, nhóm đệ tử hạch tâm đều lộ vẻ giật mình, thực lực của Khương Cường họ đều hiểu rõ, với thân pháp của hắn họ cũng không thể né tránh mà chỉ có thể cứng đối cứng, nhưng Lâm Tiêu lại dựa vào thân pháp quỷ dị lao ra khỏi trảo ảnh, thật sự làm người khó thể tin.

- Hừ, không nghĩ tới ngươi thật sự là có bản lĩnh, nhưng thân pháp cường thịnh cũng chẳng là gì, muốn đánh bại ngươi không cần dùng tới ba chiêu!

Ô Hạo băng sương híp mắt nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, trong mắt toát ra tia khinh thường.

Trang Dịch thành chủ mỉm cười nói:

- Lâm Tiêu tu luyện thân pháp không sai ah, lại có thể lướt ra khỏi trảo ảnh của Khương Cường, tuy Phi Ưng thân pháp quỷ bí mơ hồ, nhưng luận thân pháp Lâm Tiêu còn ở trên, hơn nữa hắn thi triển không chỉ là thân pháp, mà là đem ý cảnh của gió dung nhập vào trong thân pháp của mình, thiên phú tiểu tử này thật không tệ đâu.

Trang Dịch liên tục gật đầu, nhìn qua Trữ Vĩ Thần:

- Trữ Vĩ Thần, Lâm Tiêu tu luyện loại thân pháp nào của Võ Điện vậy?

Trữ Vĩ Thần nhìn chằm chằm Lâm Tiêu hồi lâu, lắc đầu nói:

- Trang Dịch thành chủ, nói thật ra ta cũng nhìn không thấu hắn tu luyện thân pháp gì, hẳn không phải thân pháp trong Võ Tàng Các, có lẽ hắn có kỳ ngộ, nhưng nhìn bộ dáng hẳn là nhân cấp cao giai thân pháp.

Trên lôi đài, Lâm Tiêu đã đi tới trước người Khương Cường.

- Diệu Vũ Dương Uy!

Một tiếng hét lớn, thức thứ ba trong Cực Đạo Uy Thiên quyền thi triển, quyền phong cuồng bạo bao vây Khương Cường.

Khương Cường vung tay ngăn cản, trong tiếng vang thật lớn, Khương Cường không cách nào ngăn trở một quyền bá đạo của Lâm Tiêu, bay ngược ra khỏi lôi đài.

- Tổ năm, số một đối chiến số hai, số hai Lâm Tiêu thắng.

Trọng tài ngẩn người, lập tức tuyên bố kết quả.

Toàn trường phát ra tiếng vang xôn xao.

- Lâm Tiêu thật đáng sợ, đánh bại cả Khương Cường.

- Chín trận toàn thắng, mười tám điểm, xem ra hắn không còn vấn đề gì.

- Thật sự là phấn khích, thân pháp của Lâm Tiêu mơ hồ bất định, như một trận gió, thân pháp đối thân pháp, Khương Cường bại trên tay hắn không oan.

Lâm Tiêu không hề đổi sắc, im lặng quay về chỗ nghỉ ngơi của Võ Điện.

- Lâm Tiêu, ngay cả ta cũng xem nhẹ ngươi, với thực lực của ngươi trở thành đệ tử hạch tâm Võ Điện là danh xứng với thực.

Cung Dục đi tới trước mặt Lâm Tiêu cảm khái nói, thân pháp của Lâm Tiêu cho hắn rung động thật lớn.

Lâm Tiêu cười cười, không trả lời.

Ở khu nghỉ ngơi của Thiên Ưng tông, sắc mặt Khương Cường âm trầm, bị Lâm Tiêu đánh bại, lại nghiền áp trong lĩnh vực thân pháp mà hắn am hiểu nhất, làm trong lòng hắn vô cùng mất mát, gặp đả kích thật lớn.

Mà hai tuyển thủ tổ năm đang chờ đợi Lâm Tiêu bị đánh bại đều trợn tròn mắt, Lâm Tiêu chiến thắng đã đem hi vọng của bọn họ đánh vỡ tan biến.

Trận đấu tiếp tục tiến hành, đối thủ của Lâm Tiêu là một đệ tử nhị chuyển trung kỳ, bị hắn công kích vài chiêu liền nhận thua.

Mười trận chấm dứt, Lâm Tiêu lấy thành tích toàn thắng dẫn đầu vào vòng trong, mà Khương Cường lấy thành tích chín thắng một thua cùng hai đệ tử khác đặt thứ hai, chẳng qua hai người kia từng thua trong tay Khương Cường, bởi vậy Khương Cường lấy được danh ngạch thứ hai.

Chín tổ còn lại cũng vừa kết thúc trận đấu thứ mười, đã chọn lựa ra hai tuyển thủ vào vòng trong.

Cuộc thi đấu tiểu tổ vừa kết thúc, trưởng lão danh dự võ giả liên minh đi lên đài.

- Cuộc thi đấu tiểu tổ chấm dứt, đã có hai mươi tuyển thủ được lựa chọn, theo thứ tự là tổ một Ngũ Luân tông Dương Tuấn, Cận gia Cận Trí Hải. Tổ hai là Đan Các Ô Hạo, Thiên Trì cung Cù Băng Vũ. Tổ ba Võ Điện Cung Dục, Đan Các Nghê Thanh. Tổ bốn Nguyên Vũ thánh địa Bạch Mông, Tuyệt Diệt cốc Phương Minh. Tổ năm Võ Điện Lâm Tiêu, Thiên Ưng tông Khương Cường. Tổ sáu Cửu Long bảo Thần Phi, Thiên Ưng tông Trịnh Nghi Kim. Tổ bảy phủ thành chủ Kỷ Hồng, Hỏa Vân tông Mục Hoa. Tổ tám Thiên Trì cung Cốc Hàn...

Lão giả lần lượt tuyên bố danh sách tuyển thủ, trong đó ngoại trừ tổ một Cận Trí Hải cùng tổ chín có một đệ tử đào thải đệ tử hạch tâm của mười thế lực lớn khác, mười tám người còn lại đều là đệ tử hạch tâm.

- Thi đấu tiểu tổ kết thúc, đến lượt đấu vòng loại cùng thi đấu bài danh, đấu vòng loại là rút thăm đánh từng đôi một, người thắng vào trước mười, người thua bị loại bỏ, tiến vào trước mười tiếp tục rút thăm chọn năm, năm người tiếp tục tiến hành thi đấu bài danh. Nhưng bởi vì công bình, trong mười người bị loại bỏ cũng có thể chọn ra người đứng thứ nhất, trong năm người bị loại bỏ cũng có thể chọn ra người đứng thứ nhất, hai người này có tư cách khiêu chiến người thứ năm trong năm người đầu tiên, người thắng trở thành người thứ năm, người thua mất tư cách.

Thanh âm lão giả quanh quẩn trên quảng trường.

Tuyên bố xong quy tắc, trải qua một buổi sáng tỷ thí đã là giữa trưa, mặt trời chói chang, Trang thành chủ tuyên bố nghỉ ngơi một canh giờ, cho mọi người ăn uống cùng thư giãn.

Các đệ tử dự thi đều có địa phương giải lao của chính mình, dân chúng cũng được phủ thành chủ chuẩn bị, chỉ cần tiêu phí chút ngân lượng là có thể ăn uống, thật nhiều người ngồi chung một chỗ, vẻ mặt kích động...

Xế chiều, trên quảng trường phi thường náo nhiệt, một ít võ giả cùng dân chúng buổi sáng chưa tới bây giờ cũng vội vàng chạy qua, cả khán đài chật ních người, người người tấp nập.

Thời gian vừa đến, hai mươi tuyển thủ từ trong đi ra.

Oanh...

Tiếng hoan hô như lôi đình chấn động, xông thẳng lên trời, mọi người cao giọng hò hét, đốt cháy nhiệt tình trong lòng.

Lão giả đi lên trên đài, vẻ mặt tươi cười:

- Tốt lắm, ta nghĩ mọi người đã không còn đợi được nữa đi, lập tức bắt đầu đấu vòng loại, hiện tại tiến hành rút thăm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui