Võ Đạo Đan Tôn

Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương trong mắt lập loè hung quang, thân hình có chút nhoáng một cái liền biến mất trong bóng đêm.

Ánh trăng như nước, trong huyệt động u ám, Lâm Tiêu mở ra hai mắt lạnh như băng .

Một loại khí tức đáng sợ chỉ yêu thú mới có từ trên người hắn tràn ra, Lâm Tiêu nuốt chửng yêu đan Đại Lực Ma Viên hiện giờ mặc dù chỉ là nhị tinh yêu thú, nhưng khí tức trên thân lại đáng sợ hơn cả tam tinh yêu thú bình thường.

- Hô!

Tứ chi cường tráng chống lấy thân thể cao lớn, trên lân giáp cứng như sắt thép hiện ra hàn quang sâm lãnh, mang đến cảm giác trùng kích cực lớn, vô cùng bá đạo.

Yêu nguyên trước kia cuồn cuộn cổ đãng trong cơ thể Lâm Tiêu giờ phút này đã tiêu tan không thấy, bất quá Lâm Tiêu có thể cảm nhận được, bộ phận yêu nguyên này cũng không biến mất, mà ẩn nấp trong thân thể hắn, dù sao hắn mới chỉ là nhị tinh yêu thú còn không cách nào một lần đã hấp thu hết yêu nguyên ẩn chứa trong yêu đan của Đại Lực Ma Viên.

- Yêu đan Đại Lực Ma Viên nếu hấp thu hoàn toàn thì mới có thể khiến ta tấn cấp tam tinh yêu thú a, chỉ có điều ta vừa mới tấn cấp nhị tinh, cho nên khiến cho bộ phận yêu nguyên này lắng đọng xuống.

Lâm Tiêu phi thường rõ ràng, mình chỉ hấp thu một bộ phận năng lượng của yêu đan, còn một bộ phận năng lượng thì ẩn chứa ở các nơi trong thân thể, chỉ chờ sau khi mình củng cố cảnh giới mới có thể chậm rãi hấp thu.

Lâm Tiêu quay người trong sơn động, phát hiện sau khi hấp thu yêu đan Đại Lực Ma Viên, thân thể của mình lại lại lớn lên thêm vài phần, thân cao vốn 2m giờ đạt đến chừng 2m3, thân dài hơn 3m cũng dài đến gần 4m, cơ bắp toàn thân tràn đầy lực lượng bạo tạc, đồng thời thị lực và thính lực cùng với cảm giác nhạy cảm cũng tăng cường rất nhiều.

- Yêu đan của Đại Lực Ma Viên quả nhiên cường đại, ta hiện giờ chỉ sợ đã đạt đến nhị tinh trung kỳ, tiếp cận hậu kỳ a.

Thân hình cực đại mang theo khí thế bức người, trong lòng Lâm Tiêu tấc tắc kêu kỳ lạ, càng khiến Lâm Tiêu giật mình chính là thương thế trên người hắn, sau khi thông qua mấy canh giờ điều dưỡng thì lân giáp nghiền nát trên đỉnh đầu giờ đã khép lại, mà hai cái huyết thủ ấn trên lưng cũng đã nhạt cơ hồ không thấy được nữa, một ít thịt lồi mới và lân phiến mềm mại cũng chậm rãi dài ra, chỉ sợ chỉ cần qua thêm một hai ngày nữa là có thể khỏi hẳn rồi.

Trong sơn động, Lâm Tiêu dùng y phục rách rưới bao lấy toàn bộ bảo vật, kể cả hai cây linh dược hai ngày nay đạt được cũng đặt cùng một chỗ, chạy như điên về phía tây thành Tân Vệ Thành.

Trăng sáng sao thưa khiến núi rừng ngăm đen được chiếu rọi sáng bừng, Lâm Tiêu dựa vào linh thức nhạy cảm phi tốc chạy như điên trong núi rừng.

Dùng thực lực Lâm Tiêu bây giờ, ở bên ngoài núi rừng này đã không cần lo lắng gì nữa, lại càng không cần phải nói đến khí tức bên ngoài thân hắn, coi như là tam tinh yêu thú phát giác được cũng không dám dễ dàng khiêu khích.

Rất nhanh đi vào bên ngoài tây thành Tân Vệ Thành, Lâm Tiêu dùng phương pháp cũ tiến vào phía sau núi, sau khi chôn tốt đồ vật liền trở về huyệt động.

Đêm khuya, Lâm Tiêu cẩn thận từng li từng tí ra khỏi võ giả đình viện, cầm cái bọc kia trở về phòng của mình, toàn bộ quá trình chỉ hơn nửa canh giờ, không có bất kỳ người phát giác.

Hiện giờ đã là giờ sửu, tương đương với hai ba giờ sáng kiếp trước, là lúc mà tất cả mọi người ngủ say, nhưng Lâm Tiêu lại kích động ngủ không được, châm nến lên, mượn ngọn đèn yếu ớt cẩn thận mở cái bọc ra.

Tuy rằng lúc trong hoang dã Lâm Tiêu đã thấy những vật này, nhưng lúc cầm vào tay lại có một loại cảm giác hoàn toàn khác.

- Trong những đan dược này, Liệu Thương Đan, Khí Huyết Đan, Hồi Nguyên Đan ta tạm thời không dùng đến, về phần Ngưng Nguyên Đan lại có thể thử dụng một hạt, nhưng nhiều nhất chỉ một hạt thôi.

Lâm Tiêu xếp đặt chỉnh tề mấy bình đan dược, trong lòng có so đo:

- Hiện giờ ta chỉ vừa mới tiến vào Luyện Tủy Kỳ không bao lâu, cần đại lượng nguyên khí cô đọng thân thể, Ngưng Nguyên Đan này vừa vặn có thể tiết kiệm đại lượng thời gian hấp thu Thiên Địa nguyên khí cho ta, bất quá Thiên Địa nguyên khí ẩn chứa trong linh dược dù sao cũng khác với thân thể tự chủ hấp thu, nếu toàn bộ nhờ vào Ngưng Nguyên Đan để đề thăng khí lực, thì cũng tương đương với đốt cháy giai đoạn, đối với tu luyện sau này sẽ tệ nhiều hơn lợi.

Lâm Tiêu rất rõ ràng mình cần gì, nếu hắn liên tục phục dụng ba khỏa Ngưng Nguyên Đan, có lẽ có thể trong vòng vài ngày ngắn ngủi dựa vào đại lượng nguyên khí có thể khiến hắn từ Luyện Tủy sơ kỳ đạt tới một ngàn cân khí lực Chuẩn Võ giả, nhưng đối với thân thể sẽ có tổn thương thật lớn, ảnh hưởng đến tu luyện tương lai, thậm chí vĩnh viễn không cách nào mở Nguyên Trì, đạt tới Chân Võ giả nhất chuyển.

Trên thực tế nhị phẩm Khí Huyết Đan cũng có thể khiến khí lực hắn rất nhanh tăng lên tới một ngàn cân, nhưng loại tăng lên này cũng không phải do mình rèn luyện, phù phiếm tăng lên cũng sẽ khiến đan điền không cách nào mở Nguyên Trì.

Khiến Lâm Tiêu giật mình chính là, khi hai tay hắn tiếp xúc với đan được, ngửi được đan khí thì tức về độ dung hợp dược tính, độ hoàn thành v... v của đan dược đều như bản năng hiện ra trong đầu hắn.

Thật giống như hắn lúc này chính là một Luyện Dược Tông Sư đã phân biệt rõ qua vô số linh đan diệu dược vậy, tuy rằng cũng không hiểu làm sao luyện chế những linh dược này, nhưng hắn lại có thể biết được rõ ràng mọi tin tức về đan dược.

- Chẳng lẽ ta ở phương diện linh dược là một thiên tài sao?

Lâm Tiêu không chỉ một lần có loại cảm giác này, năm lần bảy lượt nhận thức, khiến trong lòng hắn cũng không khỏi có chút nghi hoặc, bất quá mình có phải có thiên phú Luyện dược hay không giờ nghĩ đến vẫn quá sớm, muốn trở thành một gã Linh Dược Sư chính thức, thì trước tiên phải trở thành một gã Chân Võ giả đã.

Đối với trình tự trước sau mọi chuyện mà hiện giờ mình phải làm, trong lòng Lâm Tiêu đã sớm có kết luận.

Ngoại trừ đan dược ra, trong bao còn có một chút ngân lượng, hai cây nhất giai linh dược, cùng với một thanh chiến đao và ba quyển võ kỹ bí tịch.

Ngân lượng, linh dược và chiến đao đối với Lâm Tiêu hiện giờ mà nói cũng không dùng làm gì, ngược lại ba quyển võ kỹ bí tịch lại là thứ mà Lâm Tiêu rất cần, lúc trước hắn chuẩn bị khống chế Toản Địa Giáp tiến đến Thanh Lâm trấn, cũng là vì tìm kiếm võ kỹ phù hợp.

- Nghênh Phong Nhất Đao Trảm là đao pháp, sau khi trở thành võ giả mới cần tu luyện, Cực Đạo Uy Thiên Quyền và Vô Ảnh Phiêu Hồng Quyết ta trước tiên có thể tu luyện. Vô Ảnh Phiêu Hồng Quyết là thân pháp, có thể khiến tốc độ của ta nhanh hơn, thân pháp càng linh mẫn, mà Cực Đạo Uy Thiên Quyền là quyền pháp, có thể khiến lực lượng của ta càng mạnh hơn nữa, tuy rằng cần phải đến Chân Võ giả, cần nguyên khí chèo chống mới có thể phát huy hết uy lực, nhưng tu luyện những chiêu thức này cũng có ích lợi thật lớn, đến lúc đó cho dù Lưu Lỵ kia đi ra ta cũng không phải sợ hãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui