Võ Đạo Đan Tôn

- Tiểu tử, cẩn thận một chút.

Hoàng Phủ Chân có cuồng cũng không giám tranh luận với trọng tài, ánh mắt nhìn qua Lâm Tiêu bá đạo hung hăng càn quấy, phảng phất như một đầu hung thú, hận không thể nuốt đối phương vào, cuối cùng hắn dữ tợn cười cười với Lâm Tiêu, chợt quay người rời đi.

Những nơi đi qua, tuyển thủ còn lại của tổ 9 đều tránh xa, không dám tới gần.

- Lâm Tiêu này không đơn giản ah, mặt khí thế rõ ràng lại không chút sợ Hoàng Phủ Chân, không hổ là một trong chín đại tuyển thủ hạt giống mà Tinh Thần lôi đài tuyển ra.

Xung đột ở đây tuy rằng không lớn, nhưng vẫn hấp dẫn không ít sự chú ý, hào hứng dạt dào.

Không bao lâu, thi đấu bài danh bắt đầu.

Thi đấu bài danh vòng thứ nhất mười hai tuyển thủ mỗi tổ quyết đấu với nhau, mỗi tên tuyển thủ sẽ đánh một trận với mười một đối thủ còn lại, cuối cùng căn cứ điểm tích lũy tính ra thứ tự.

Trận đấu thứ nhất ở tổ 9 là hai gã võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, thực lực song phương chỉ sàn sàn nhau, ngươi tới ta đi, đều không nhượng bộ, sau khi đại chiến trên trăm chiêu một gã võ giả trong đó dùng một quyền đánh nát hộ thể nguyên lực của đối thủ, thừa cơ lập tức đánh bại hắn.

Trận đấu giữa hai người vừa kết thúc, ngôi sao đối ứng với hai người trên bầu trời đột nhiên đã có biến hóa nào đó, phảng phất như một bộ phận Tinh Thần số mệnh bị đối thủ cướp đoạt vậy, ngôi sao đối ứng với tuyển thủ chiến thắng kia trong chốc lát sáng hơn một ít, mà trái lại ngôi sao đối ứng với tuyển thủ thua trận đầu thì lại ảm đạm và co lại ít đi một chút.

- Tinh Thần số mệnh này tựa hồ có thể cướp đoạt.

Nhìn thấy thế, Lâm Tiêu hơi trầm ngâm suy nghĩ.

Quả nhiên, sau khi trận tranh tài sau kết thúc, ngôi sao đối ứng với tuyển thủ chiến thắng cũng sáng lên và to hơn một chút, Tinh Thần số mệnh ẩn chứa trên người tựa hồ càng thêm nồng đậm, hiển nhiên mỗi một cuộc tranh tài qua đi, căn cứ kết quả, Tinh Thần số mệnh đối ứng với tuyển thủ đều sẽ có biến hóa.

Chỗ tổ 6, Đoạn Hồng vào trận thứ hai đã bị chọn trúng, đối thủ của hắn là một gã đao khách Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, đao ý tuy rằng không đạt tới tiểu thành, nhưng ở nhị phẩm, đao pháp có chút lăng lệ ác liệt bá đạo, khí thế như cầu vồng, vừa lên tràng hai người đã điên cuồng chiến đấu cùng một chỗ.

Quyền pháp của Đoạn Hồng đại khai đại hợp, đều có một phen khí độ, còn đao pháp của đối phương cũng rất bá đạo, quét ngang vòm trời, cuối cùng trải qua va chạm kịch liệt hơn mười chiêu , Đoạn Hồng làm gì chắc đó, cuối cùng tìm được một sơ hở không thể xem là sơ hở, liều mạng mình bị thương một quyền cứng rắn đánh trúng đối phương, gian nan đánh bại được hẳn ta.

Trận đấu chấm dứt, Tinh Thần số mệnh trên người Đoạn Hồng lập tức đầm đặc hơn một phần, mà ngôi sao đối ứng trên đỉnh đầu hắn cũng càng thêm sáng ngời hơn một chút.

Trận đấu của Đoạn Hồng còn chưa kết thúc, Lý Dật Phong ở tổ 5 cũng bị rút thăm trúng, đối thủ của hắn là Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, thực lực cũng không tính đỉnh tiêm, ở trên tay Lý Dật Phong chỉ chống đỡ được ba chiêu đã bại trận.

Trận thứ ba tổ 9, Hoàng Phủ Chân lên sân khấu rồi.

- Lăn xuống đi.

Hoàng Phủ Chân đã mất đi tư cách tuyển thủ hạt giống tính tình tựa hồ đặc biệt hung dữ, vừa lên đã đánh ra một quyền khủng bố, quyền thủ mênh mông như núi sông chấn động, hồng thủy phun trào, không thể ngăn cản.

Đối thủ của hắn là một gã võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành, khí thế trên người không kém, có lẽ gần với một đời trẻ tuổi như Lý Dật Phong, Mạnh Tinh Hồn, cùng cấp bậc với Cổ Thần, là người lựa chọn hữu lực để tranh đoạt Thiên Cương ba mươi sáu bài danh.

Chỉ một quyền, tuyển thủ kia đã chật vật bay ngược ra ngoài, lập tức thua trên tay Hoàng Phủ Chân, miệng phun máu tươi, bản thân bị trọng thương.

Đi xuống lôi đài, Hoàng Phủ Chân mắt lộ ra khiêu khích nhìn qua Lâm Tiêu, trong đôi mắt sát cơ sôi trào, khóe miệng nhếch lên dáng cười dữ tợn.

Đánh bại tuyển thủ trước kia, Tinh Thần số mệnh trên người Hoàng Phủ Chân rõ ràng tăng cường một chút, đã tới gần với tuyển thủ hạt giống như Lâm Tiêu rồi.

Một trăm linh tám tên tuyển thủ nhập Phong Vân Bảng độ lớn nhỏ và độ sáng của ngôi sao cũng không phải mỗi người đếu giống nhau, ngôi sao đối ứng với chín tên tuyển thủ hạt giống rõ ràng lớn hơn, sáng hơn, càng mạnh hơn một chút.

Chỗ tổ 8, Đông Phương Nguyệt Mính đụng phải Tư Không Hạo.

- Bại.

Thậm chí không rút ra Nhật Nguyệt song câu, Đông Phương Nguyệt Mính đánh ra một quyền, Tư Không hạo lập tức bay ngược người lại, trong miệng phun máu tươi, trọng thương ngã xuống đất.

Đánh bại Tư Không Hạo, Tinh Thần số mệnh trên người Đông Phương Nguyệt Mính thoáng có chút tăng lên, biên độ cực kỳ nhỏ, không nhìn kỹ cơ hồ không thể phân biệt, hiển nhiên bởi vì Tinh Thần số mệnh của bản thân chín đại tuyển thủ hạt giống đã bao trùm trên tất cả tuyển thủ, mà số mệnh của tuyển thủ Hóa Phàm cảnh hậu kỳ như Tư Không Hạo vốn đã không mạnh, cho dù đánh bại đối phương, Tinh Thần số mệnh đạt được cũng không nhiều.

- Xem ra Tinh Thần số mệnh của từng tuyển thủ cũng không phải hoàn toàn giống nhau, mà là căn cứ thực lực cao thấp tiến hành sắp xếp, hơn nữa biên độ rất lớn, hiển nhiên đến lúc đó Tinh Thần số mệnh của tuyển thủ đạt được đệ nhất Phong Vân Bảng cũng sẽ cường đại nhất, thậm chí có khả năng bao trùm trên cả tổng số mệnh của mấy người bài danh sau.

- Thi đấu bài danh hiệp một, tổ chín vòng thứ nhất tràng thứ năm, Lâm Tiêu đấu Tổ Diệu.

Đang trong trầm tư, cuối cùng đến phiên Lâm Tiêu lên sân khấu rồi, đối thủ của hắn rõ ràng giống như Tử Xa Sơn, Tư Không Hạo, cũng là người quen biết cũ mấy năm trước tại Thiên Mộng Bí Cảnh, là Tổ Diệu của quận Đôn Hoàng.

Năm đó Tổ Diệu cũng giống như bọn Kim Minh, Tử Xa Sơn, Tư Không Hạo, La Tuấn, Phục La, chính là cao thủ Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong, cao cao tại thượng, hoàn toàn bao trùm trên Lâm Tiêu, hiện giờ ba năm đã trôi qua, Tổ Diệu cũng đột phá đã đến Hóa Phàm cảnh hậu kỳ, xâm nhập trong Phong Vân Bảng, nhưng mà so sánh với Lâm Tiêu, vị trí dĩ nhiên đã có biến hóa long trời lỡ đất.

- Lâm Tiêu, dựa theo đạo lý ta có lẽ nên lập tức nhận thua, nhưng ta thật sự rất muốn biết chênh lệch giữa chúng ta đến tột cùng lớn bao nhiêu.

Trên lôi đài, Tổ Diệu toàn thân sôi trào chiến ý, trước kia kết cục của Tử Xa Sơn, Tư Không Hạo hắn đều rất rõ, hắn hiện tại đã không cùng một trình độ với Lâm Tiêu nữa rồi, nhưng trong lòng của hắn lại không cam lòng cứ vậy nhận thua, coi như thất bại, hắn cũng phải nhìn rõ chênh lệch giữa hắn và Lâm Tiêu.

- Cho ngươi một lần cơ hội xuất thủ.

Lâm Tiêu đạm mạc nói.

- Tốt.

Hét lớn một tiếng, Tổ Diệu toàn thân bắn ra hào quang màu đen, trong cơ thể phảng phất như mở ra cấm chế nào đó, nguyên lực toàn thân lập tức tập trung vào một điểm, nhắm ngay Lâm Tiêu đột nhiên đánh ra một quyền.

Ầm ầm....

Quyền phong như sấm, rung trời nổ vang, toàn thân Tổ Diệu hắc mang lóng lánh, như Địa Ngục Ma Thần đi ra, quyền thủ đến đâu, không khí chấn động, phát ra tầng tầng thanh âm nổ vang.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui