Võ Đạo Đan Tôn

Đột nhiên phương xa truyền đến dao động kịch liệt hấp dẫn Lâm Tiêu. Dao động chân nguyên thật mạnh, chẳng lẽ có người đánh nhau?

Lâm Tiêu bay nhanh hướng dao động chân nguyên, thi triển Truy Tinh Vô Ảnh, chớp mắt đến nơi.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Tiêu trợn to mắt nói:

- Đây là . . .

Bình nguyên bị kéo lê từng khe hở sâu hoắm, đã trải qua cuộc chém giết khốc liệt. Dưới đất nằm một cái xác, máu thịt xẹp lép, hai tròng mắt suýt rớt khỏi tròng, biểu tình kinh khủng như thấy thứ gì rất đáng sợ.

Lâm Tiêu đến gần người chết, đó là thanh niên gầy gò mới nãy hắn đã gặp. Trên làn da xẹp lép hằn mấy vệt dây sâu tím bầm, thanh niên chết vì bị vũ khí như roi siết chết.

Lâm Tiêu nhíu mày. Thanh niên gầy gặp phải cái gì mà mới nửa canh giờ đã chết tại chỗ? Biểu tình còn hãi hùng như thế?

Trong lúc Lâm Tiêu suy tư thì mặt đất khẽ rung rinh, lòng Lâm Tiêu dâng lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt. Lâm Tiêu vọt lên cao ngay.

Lúc Lâm Tiêu nhảy lên thì có mấy tiếng gió rít vang lên. Mấy tia sáng xanh bắn ra từ mặt đất quấn hướng Lâm Tiêu, đó là những sợi dây leo màu xanh. Ánh sáng đỏ rùng rợn bao bọc dây leo xanh.

Lâm Tiêu không dám khinh thường, Lôi Đình đao phút chốc ra khỏi vỏ, Ngũ Ngục Pháp Vương Đao điên cuồng chém ra:

- Phá!

Trong lôi quang xèo xèo, Lâm Tiêu cắt nát tất cả dây leo màu xanh.

Một đống sợi dây leo màu xanh bị cắt nát rơi xuống đất. Khiến Lâm Tiêu giật mình là chúng nó không ngừng mấp máy, lại ngưng tụ thành mấy sợi dây leo tiếp tục muốn quấn lấy hắn.

Lâm Tiêu sắc mặt khó xem nói:

- Đây là thứ quái quỷ gì?

Lần đầu tiên Lâm Tiêu gặp thứ kỳ dị như vậy. Lâm Tiêu gầm lên, đao ý khủng bố hóa thành tầng tầng vòi rồng đao khí điên cuồng khuấy động. Chỉ giây lát dây leo màu xanh đầy trời lại bị cắt vụn rơi xuống đất.

Làm Lâm Tiêu hết hồn là những sợi dây leo màu xanh bị cắt nát bấy lại bắt đầu mấp máy.

- Ta không tin, tâm hỏa, ra!

Không đợi mớ dây leo màu xanh lại thành hình, từng đoàn tâm hỏa phun ra từ bàn tay Lâm Tiêu, đốt cháy những dây leo mấp máy. Tiếng xèo xèo vang lên, từng đợt khói đen và mùi khét bốc lên. Những dây leo màu xanh bị đốt thành tro, lần này thì chúng nó không sống lại nữa.

Lâm Tiêu thở phào, nếu tâm hỏa cũng không thể tiêu diệt dây leo vậy hắn sẽ bỏ chạy ngay.

Sinh Tử Quỳnh Lâu này thật kỳ dị, Lâm Tiêu không dám thả lỏng thần kinh, tiếp tục bay tới trước.

Trên bình nguyên mênh mông, Lâm Tiêu khuếch tán tinh thần lực, luôn luôn chú ý bốn phía.

Đột nhiên tiếng thú rống vang lên. Lâm Tiêu ngoái đầu nhìn thấy cảnh tượng rung động. Một đống dây leo rậm rạp bao bọc con yêu lang khổng lồ. Yêu lang cao trăm thước, toàn thân bị dây leo màu xanh thô cỡ cánh tay quấn chặt. Có khoảng ngàn sợi dây leo siết chặt thân thể yêu lang.

Yêu lang khí thế đến cửu tinh đỉnh phong điên cuồng vặn vẹo, trong tiếng nổ đì đùng mấy sợi dây leo đứt đoạn. Nhưng mặc cho yêu thú yêu lang bứt đứt bao nhiêu dây leo màu xanh thì ngay sau đó những sợi dây leo sẽ liền lại như cũ, bao chặt yêu lang cửu tinh đỉnh phong.

Ong ong ong!

Dây leo hút từng ngụm máu, các sợi dây leo màu xanh biến đỏ thẫm. Thân thể yêu lang nhanh chóng xẹp xuống, chỉ mấy phút ngắn ngủi đã biến thành xác chết.

Đám dây leo màu xanh hấp thu xong tinh huyết trong người yêu lang dường như cảm ứng được Lâm Tiêu tồn tại, điên cuồng vặn vẹo bay hướng Lâm Tiêu đứng giữa không trung.

Đinh!

Lôi Đình đao chém vào dây leo màu xanh phát ra tiếng kim loại va nhau đinh tai. Lưỡi đao sắc bén chỉ chém vào giữa dây leo thô cỡ cánh tay thì không nhúc nhích được nữa.

- Lực phòng ngự mạnh quá.

Lâm Tiêu không dám khinh thường, dốc sức vận dụng đao ý thập phẩm viên mãn. Tiếng xoèn xoẹt vang tiếng không dứt, từng mảng dây leo rơi xuống đất, mấp mấy.

Dây leo màu xanh đầy trời nổi giận, chúng nó điên cuồng vặn vẹo, hàng ngàn dây leo hóa thành màn trời quất vào Lâm Tiêu. Đa số dây leo màu xanh bị Lâm Tiêu chém trúng, đứt từng khúc rơi xuống. Có một ít dây leo xuyên qua phòng ngự của Lâm Tiêu, quất mạnh vào chân nguyên hộ thể.

Bùm!

Chân nguyên hộ thể ngoài người Lâm Tiêu vặn vẹo, sức mạnh kinh khủng từ Thiên Nguyên Long Lân giáp thẩm thấu vào cơ thể hắn. Người Lâm Tiêu run mạnh, khí huyết cuồn cuộn.

Vù vù vù!

Đám dây leo màu xanh như không biết đau là gì, chúng nó từ bốn phương tám hướng ập đến. Nhìn từ xa Lâm Tiêu bị quả cầu dây leo màu xanh bao bọc, khó thấy được thân hình hắn.

Không thể tiếp tục thế này. Tay Lâm Tiêu liên tục phun ra tâm hỏa đốt cháy dây leo màu xanh. Dây leo rợp trời điên cuồng vặn vẹo, dường như rất là đau đớn. Có dao động sắc nhọn mơ hồ từ dưới đất truyền đến, dường như là chủ thể của đám dây leo đau đớn rít gào.

Lâm Tiêu khuếch tán tinh thần lực tìm ra ngay bản thể dây leo màu xanh dưới lòng đất:

- Ở đó! Thông Thiên Nhất Đao!

Lâm Tiêu chém nhát đao.

Răng rắc!

Mặt đất nứt ra, dưới lòng đất cách vài dặm có vật như rễ cây màu đỏ hình quả cầu thịt bị chém làm đôi, giây lát sau nó khép lại hai nửa, lặn xuống lòng đất chạy trốn.

Từng mảng tâm hỏa từ trên trời giáng xuống, đốt cháy rễ cầu thịt đỏ kêu xèo xèo, nhưng nó không bị đốt thành tro như mấy dây leo màu xanh. Lâm Tiêu thấy vậy liền thúc giục Cửu U Huyền Tâm Diễm trong đầu, nhất muội chân hỏa đáng sợ hơn cả tâm hỏa tuôn ra ồ ạt. Một tiếng hét chói tai vang lên, rễ cầu thịt đỏ hóa thành làn khói. Một hạt châu màu xanh bay ra.

Lâm Tiêu nhíu mày nói:

- Cái gì đây?

Lâm Tiêu vung tay trái bắt lấy hạt châu màu xanh. Lâm Tiêu xòe tay ra xem, hạt châu này có màu xanh, bề ngoài rất là bình thường nhưng bên trong như có khí tức chuyển động, vô cùng xinh đẹp.

Trong hạt châu màu xanh, Lâm Tiêu cảm nhận khí tức sức sống dồi dào như thể đây không phải hạt châu bình thường mà là vật phẩm có sức sống mãnh liệt.

- Thứ kỳ lạ.

Lâm Tiêu nâng hạt châu màu xanh trong tay, cảm nhận mỗi tế bào trong cơ thể dồi dào sức sống, khí cơ sinh mệnh mãnh liệt tràn ngập, mỗi tế bào hít thở. Cơ thể Lâm Tiêu bị thương lúc đánh nhau với mớ dây leo màu xanh nhanh chóng phục hồi lại, giây lát đã lành lặn.

Lâm Tiêu xoe tròn mắt, rất là ngạc nhiên. Lòng Lâm Tiêu máy động, thu về phòng ngự. Lôi Đình đao nhẹ cắt miệng vết thương dài mấy tấc trên cánh tay Lâm Tiêu, máu ứa ra.

Cảm nhận vết thương trên tay Lâm Tiêu, hạt châu màu xanh tỏa ánh sáng xanh. Vết đao trên tay Lâm Tiêu nhanh chóng khép lại, chỉ vài giây đã lành hẳn, làn da bóng loáng không một vết sẹo, chẳng chút dấu vết bị thương.

Lâm Tiêu trợn mắt há hốc mồm. Hơi thở sức sống thật mạnh mẽ, năng lực chữa trị của hạt châu màu xanh quá cao, hoàn toàn không thua gì một số đan dược bát phẩm. Hạt châu màu xanh so với một số linh dược mới được Lâm Tiêu nhặt nhanh thì đúng là trên trời và dưới đất.

Sau khi biết công hiệu của hạt châu màu xanh, trong lòng Lâm Tiêu kích động. Lúc trước mớ dây leo màu xanh dai sức như thế chắc vì nhờ có hạt châu màu xanh, nếu có thêm nhiều hạt châu như thế sức phòng ngự của Lâm Tiêu sẽ đến mức độ khủng bố.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui