/ Tại một ngôi làng /
- Phế vật.
Đi chết đi.
Tiếng động vừa vang lên, một đám con nít tầm ba bốn người cùng nhau đánh đập một cậu bé.
Thế nhưng, cậu bé ấy dù cố phản kháng thế nào cũng bị đánh đến trọng thương.
- Bốp, bốp
- Binh, binh
- Mấy người thôi ngay cho tôi, không được đánh cậu ấy đến mức như vậy.
- Ồ, hóa ra mày cũng muốn ăn đòn à ?!
- Đánh chết nó cho ông !
Chỉ một lời nói, hai cậu bé ấy đã nghe chỉ thị đánh cậu bé kia.
Dù cậu đã cố gắng giúp đỡ, nhưng lại bị đánh bầm dập không thương tiếc.
Còn về cậu nhóc kia, đã bị một đám gồm ba bốn đứa bốn người khác xúm lại đánh cho chết.
- Bốp, bốp
Máu bắt đầu văng tung tóe lên, đến cả xương cốt cũng bị gãy mấy cái khiến cho bản thân trở thành người tàn phế.
Còn về cậu bạn thân kia, chỉ đành bất lực nhìn cậu bạn thân của mình bị đánh chết.
Chết tiệt.
Đánh xong, bọn chúng nhanh chóng rời đi.
Để lại cho cậu bạn thân đang nằm không đứng dậy nổi bên cạnh cổ thi thể kia.
Từ trong một không gian, có một linh hồn từ đâu đó nhập vào cổ thi thể mới chết này.
Nhập xong vào thân xác của nguyên chủ, cậu ta bèn đứng dậy với biểu cảm vô cùng ngạc nhiên.
- Mình...mình xuyên không rồi ?!
Cậu ta nhìn bản thân mình, rồi nhìn vào phong cảnh xung quanh.
Được một hồi mới chú ý thấy được cậu bạn thân của cổ thi thể này đang toát mồ hôi hột với chiếc miệng đang há to đang nhìn về phía cậu.
- Má ơi....ma!
- Hả ? Ma gì cơ? Nói cho rõ ràng coi.
Vừa mới nói xong đầu của cậu bắt đầu đau dữ dội, mới nhớ được bản thân mình đã xuyên không đến thế giới này.
- Ồ, hóa ra mình xuyên không rồi.
Mình nhớ là đang cùng vợ đang ăn mừng do dự án thành công ở nhà, bỗng nhiên lại cùng vợ biến mất khỏi đấy.
Hóa ra là thế, là mình đã xuyên không vào thi thể mới chết này.
- Thi thể này tên là Trần Mạnh, cảnh giới chỉ mới Luyện thể cảnh tam trọng.
Mình cũng hay xem tu tiên cho nên mới biết cái này,
Nhìn thấy cậu đang nói nhảm, cậu bạn thân nhìn đến nổi ngây ngốc.
Trong lòng của cậu dường như đang suy nghĩ rằng, không phải là bị đánh cho ngốc luôn rồi ấy chứ ?!
- Sao vậy ? Có gì đâu mà nhìn lâu thế ông bạn ?