Võ Đế Ẩn Cư 100 Năm


Nói rồi Trần Mạnh bắt đầu nhớ lại ký ức, thì biết rằng nguyên chủ từng vào Võ kỹ các của làng thì biết một môn võ kỹ.

Tuy nhiên, do ngộ tính bình thường nên không lĩnh ngộ được bao nhiêu.

- Để ta cho ngươi thấy, cái gì gọi là võ kỹ.

- Trần Mạnh.

- Hahaha.

Khẩu khí lớn lắm.

- Đào Hàm.

Không nói nhiều lời, Trần Mạnh lập tức tung chiêu.

Đây là một môn quyền pháp bình thường, tên là Kim Ngưu Quyền, mỗi quyền đánh ra đều có uy lực kinh người khiến cho tảng đá 500 cân vỡ vụn trong nháy mắt.

- Hahaha.

Cũng chỉ là hoàng cấp hạ phẩm võ kỹ thôi.

- Đào Hàm.

- Thế thì cứ chờ xem.

- Trần Mạnh.


Ta xem ngươi có thể cuồng vọng đến mức nào.

- Đào Hàm.

Hai người cùng lúc tung quyền, tốc độ lại tương đương nhau khiến cho Đào Hưởng nhìn mà vô cùng kinh ngạc.

Và rồi hai đòn đánh va chạm nhau, uy lực có thể xem là ngang sức nhau nên cả hai đều bất giác lùi lại.

-Âm, âm.

- Không tệ đấy, thế mà lại có thể đỡ đưỡ một quyền của ta.

- Đào Hàm.

Đào Hàm mặt không biến sắc mà chỉ đổ một chút mồ hôi, trong khi Trần Mạnh tỏ ra yếu sức khi đang thở hổn hển.

- Ồ, đây xem như là giới hạn rồi ?! - Đào Hàm.

" Chết tiệt, thân thể này yếu quá, thế mà lại chịu không nổi rồi ".

- Trần Mạnh thầm nghĩ.

- Sao nào ? Có suy nghĩ đến chuyện dập đầu ba cái rồi đầu hàng chưa ?! - Đào Hàm.

Đối với hắn bây giờ, việc nói điều này là vô cùng thích hợp.

Thế nhưng, Trần Mạnh khi nghe điều này lại cười ha hả, khiến cho Đào Hàm tức càng thêm tức.

-Hahahaha.

- Ngươi cười cái gì ?! - Đào Hàm.

- Ta thấy, ngươi nói điều này thật khiến cho ta cười ra nước mắt đấy.

Thật không ngờ ngươi vầy mà lại có thể nói ra câu này.

- Trần Mạnh.

Hắn nghe điều này, cứ như dung nham đang bộc phát trong người.

Giờ trong lòng Đào Hàm đang vô cùng tức giận, nghiến răng ken két đến mức độ phát ra tiếng.

- Sao thế ? Tức giận rồi hả khỉ đột ?! - Trần Mạnh.

- Hừ.

Xem ra ngươi đã làm giới hạn sức chịu đựng của ta.


- Đào Hàm.

Tới rồi, tới rồi.

Xem ra đại ca tức giận rồi, phen này Trần Mạnh hắn ta tiêu đời rồi.

- Đào Hưởng.

Tâm trạng của Đào Hưởng đang vô cùng hân hoan vui sướng, dường như chính bản thân hắn tin chắc rằng Trần Mạnh sẽ tiêu đời nếu như chọc giận phải ca ca hắn.

- Được lắm, có chiêu gì cứ việc tới đi.

- Trần Mạnh.

- Hừ.

Ngươi cứ chờ xem.

- Đào Hàm tức giận.

Một luồng sức mạnh khủng khiếp, tỏa ra khắp người hắn, trong tích tắc Đào Hàm đã đột phá Luyện thể cảnh tầng thứ 9.

Điều này làm cho Trần Mạnh vô cùng bất ngờ, nhưng dù thế nào cũng phải bình tĩnh để mà ứng phó.

- Ngươi đó, cứ chịu chết với quyền này của ta đi ! - Đào Hàm nói lớn.

- Hoàng cấp hạ phẩm võ kỹ - Hổ tiếu quyền.

Đòn đánh mặc dù có giống lần trước, nhưng với việc sức mạnh vừa tăng khi mới đột phá đã khiến cho uy lực đòn tấn công lại thêm khủng bố.

- Hoàng cấp hạ giai võ kỹ - Kim Ngưu Quyền.

Ban đầu khi Trần Mạnh tung ra, sức mạnh của cả hai quyền đều không thua kém bao nhiêu.

Tuy nhiên, chỉ trong một khoảnh khắc Hổ Tiếu Quyền đã đánh bay Kim Ngưu Quyền, mặc dù cùng đẳng cấp nhưng lại khiến cho Trần Mạnh bị văng phải vài chục mét.


- Âm, ầm.

- Rầm.

- Hahaha.

Thấy sao hả phế vật ? Này thì chịu chết đi ! - Đào Hàm.

Vừa mới nói xong hắn liền lao tới, với khí thế ép người này nếu Đào Hàm tấn công lần nữa có thể hạ gục được Trần Mạnh ở tư thế chưa kịp phòng bị.

- Lần này thì ngươi chết chắc rồi, hahaha.

- Đào Hàm.

- Ầm, ầm.

Tuy nhiên khi hắn nhìn kỹ lại lúc đòn tấn công đã tung ra, thì phát hiện có một bàn tay đã chặn đi đòn tấn công.

- Là ai ? Dám xông vào chuyện của ta ?! - Đào Hàm.

- Hỗn láo.

Dám ăn nói với gia gia ngươi như này à ?!

- Ể ? Là gia gia sao ? - Đào Hưởng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận