Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Nhìn tin tức mà báo chí đưa gần đây , Mộc Uyển Nhi rốt cuộc thu lại ý định tìm Hạ Toa , cô cũng không muốn trở thành Kha Nham thứ hai . Tuy nói Hạ Toa bản thân cũng không có bối cảnh gì, nhưng mấy người đàn ông thích cô thì chỉ cần tùy tiện một câu nói cũng có thể làm cho cô dở sống dở chết.

"Chị Phạm , hôm nay muốn gặp khách nào mà cần phải mặc đẹp như vậy ?" Nhìn hình ảnh của mình trong gương , Mộc Uyển Nhi nhíu nhíu mày, thật ra thì quần áo này so với những bộ bình thường của cô đã kín đáo hơn rất nhiều . Có lẽ là sau khi cô ở bên cạnh Tần Lạc một thời gian , ăn mặc cũng bắt đầu từ từ bảo thủ , cho nên đối với mấy bộ đồ lộ lưng, lại trễ ngực thế này rất không thích.

"Là một người rất quan trọng, tất cả đều hầu hạ cẩn thận cho tôi ." Người phụ nữ bị gọi là chị Phạm này đã hơn bốn mươi tuổi , là quản lý quan hệ xã hội của người mẫu trong công ty , thường an bài những bữa tiệc, mà hôm nay khách mời của bữa tiệc này là bọn hắn không đắc tội nổi, cũng là người đầu tư lớn nhất của công ty người mẫu này . "Vâng" mấy người ở trong phòng hóa trang nhìn chị Phạm một chút, cùng kêu lên đáp trả, thật ra thì đối với những bữa tiệc như thế này họ trải qua nhiều, có lúc một ngày đều muốn chạy sô mấy nơi, nhưng là như hôm nay chị Phạm liên tục dặn dò cũng không phải thường gặp, chỉ là tất cả mọi người rất tò mò đợi, hy vọng có thể gặp phải người có tiền có thể bao nuôi mình. Vậy thì có thể qua một thời gian sống thoải mái.


"Tôi nói cho mấy cô biết, phục vụ tốt vào , con đường sau này của các cô sẽ tốt đi rất nhiều." Nhớ tới khách ngày hôm nay , chị Phạm cũng có chút hâm mộ, là người đầu tư lớn nhất công ty bọn họ , đây chính là khó được tới thành phố S một lần, là một đại gia chính cống , dáng dấp không tệ, nghe nói còn mời Tống Tử Phong , nhân vật đang lên như mặt trời ban trưa .

Về phần là thật hay giả cô vẫn không thể xác định, chẳng qua nếu như là thật, như vậy chỉ cần Tống Tử Phong tùy tiện chọn một người , liền đủ bọn họ dùng, nghĩ tới đây chị Phạm lại bắt đầu tỉ mỉ kiểm tra mấy cô người mẫu được lựa chọn hôm nay . Đi vào phòng VIP cao nhất , Tống Tử Phong có chút khinh bỉ nhìn Tôn Hạo bên cạnh , nếu không phải là hắn nghĩ trông thấy Mộc Uyển Nhi , hắn mới không muốn quan hệ tới loại đại gia không có đầu óc này đấy.

"Đại ca Tống, không biết anh có vừa lòng không ?" Tôn Hạo nhìn Tống Tử Phong đứng ở bên cạnh mình đầy mặt tươi cười , thận trọng hỏi thăm, giọng nói hèn mọn mà khiêm tốn.


"Vừa lòng , họ còn chưa tới sao ?" Tống Tử Phong đi tới mép bàn ngồi xuống, có chút không vui hỏi thăm Tôn Hạo. "Đã đợi ở bên ngoài." Tôn Hạo vỗ vỗ tay, mấy cô gái ăn mặc đẹp đẽ , trang điểm cẩn thận , chậm rãi đi vào. "Ai là Mộc Uyển Nhi?" Tống Tử Phong nhìn lướt qua mấy người, nhìn họ từng người trang điểm đậm , không khỏi nhíu mày một cái.

"Là em ." Mộc Uyển Nhi ngẩng đầu liếc nhìn, nghe được Tống Tử Phong gọi tên mình , trong lòng có chút kinh hoảng, ổn ổn tâm tình đi ra, nhỏ giọng nói. "Những người khác ngồi đi, em ngồi vào bên cạnh anh ." Tống Tử Phong chỉ chỉ Mộc Uyển Nhi, ra lệnh . Nghe Tống Tử Phong nói như vậy, Tôn Hạo chỉ huy những người khác ngồi xuống, nhìn Mộc Uyển Nhi đi chầm chậm, Tôn Hạo không vui lườm cô một cái, có chút bận tâm nhìn sắc mặt Tống Tử Phong một chút, phát hiện hắn cũng không có gì không vui, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

"Vẫn chỉ là có mấy phần giống nhau !" Đợi Mộc Uyển Nhi ngồi xuống bên cạnh mình , Tống Tử Phong nâng lên cằm của cô, quan sát một phen, nhàn nhạt nói qua. "Còn không mau rót rượu cho đại ca !" Nhìn Mộc Uyển Nhi như cọc gỗ , Tôn Hạo không vui dặn dò . Mộc Uyển Nhi có chút sợ nhìn Tống Tử Phong, đứng lên, cầm rượu lên, rót một ly, đưa tới trên tay Tống Tử Phong , mới lại ngồi xuống. Nhìn Mộc Uyển Nhi thận trọng , Tống Tử Phong cố ý nhẹ buông tay, một ly rượu cứ như vậy toàn bộ hướng ngực Mộc Uyển Nhi dội xuống.


"Ai nha, xem người đẹp cũng không phục hồi tinh thần lại, thật sự là xin lỗi !" Tống Tử Phong nói xong cầm khăn nhỏ trên bàn muốn thay Mộc Uyển Nhi đi lau. "Đại ca, em xem không bằng anh đi giúp cô ấy lau đi , sau đó lại tới uống rượu là được ." Tôn Hạo nhìn kỹ xảo có chút vụng về của Tống Tử Phong , tự cho là đúng nói.

"Tốt, vậy thì xin lỗi không tiếp được rồi." Tống Tử Phong hướng Tôn Hạo cảm kích gật đầu một cái, kéo Mộc Uyển Nhi đi tới trong phòng nghỉ ngơi. Mộc Uyển Nhi không phải người ngu, cô dĩ nhiên sẽ không cho là Tống Tử Phong là cố ý , nhưng cô cái gì cũng không thể nói, chỉ có thể mặc cho Tống Tử Phong đẩy cô vào gian phòng nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận