Thu Linh Tố ngồi ở trước bàn làm việc mình, nhìn quyển lịch ngày trên bàn có chút ngơ ngác, thời gian như nước chảy vội vàng mà qua, buổi chiều cô sẽ được nhìn thấy thần tượng Viên Hiểu Manh của cô , nhưng bây giờ đầu óc cô trống rỗng, gặp mặt nên nói cái gì đây?
"Cơm trưa đều không ăn, đang suy nghĩ gì đấy?" Nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Thu Linh Tố , Tiêu Thần gõ bàn một cái nói, có chút buồn bực hỏi thăm, trong ngày thường thấy cô quấn quít Hạ Toa không rời , nhưng là hôm nay thái độ lại khác thường không cùng bọn họ ra ngoài ăn cơm, hắn còn tưởng rằng là hẹn người nào? Ai biết cô còn đang ngồi ôm đầu ngẩn người đấy.
"Ai u, em đang lo lắng buổi chiều gặp mặt á." Thu Linh Tố phục hồi tinh thần lại, có chút ngượng ngùng nhìn Tiêu Thần, nhỏ giọng nói qua.
"Không có việc gì ..., trước kia cũng không thấy em như vậy, lần này cũng chẳng qua chính là đàm phán mấy triệu mà thôi, không cần lo lắng quá mức." Nhìn Thu Linh Tố mặt ủ mày chau , Tiêu Thần mở miệng khuyên giải nói.
"Không giống nhau đâu ." Trước kia những người đó cũng không phải là đối tượng cô thích , cô khẩn trương cái gì , lần này là Viên Hiểu Manh có được hay không, là người đàn ông cô thích có được hay không, đương nhiên có thể khẩn trương á.
"Vậy em cứ từ từ khẩn trương đi, chỉ là mới vừa rồi Hạ Toa nói với anh là nói cho em đi phụ trách hợp đồng này , em đã khẩn trương như vậy, anh xem nên phái người khác thôi ." Nhìn Thu Linh Tố bộ dạng khẩn trương , Tiêu Thần cố ý đùa cô.
"Không được, em muốn phụ trách." Thu Linh Tố nào biết Tiêu Thần là cố ý chọc cô chơi, vội mở miệng nói xong, chỉ sợ mình nói chậm thật để cho người khác đi phụ trách vụ này.
"Tốt, không thành vấn đề. Anh về phòng làm việc trước, trước tiên em có thể đi ăn một bữa cơm, sau đó trang điểm lại đi ." Tiêu Thần nhìn Thu Linh Tố cười nhạt, hướng phòng làm việc của mình đi tới
Thu Linh Tố sửa sang lại quần áo, bưng cà phê hướng phòng họp đi tới, mặc dù cô mới vừa rồi đã thấy Viên Hiểu Manh, nhìn qua cũng thấy dễ gần , nhưng cô còn rất ngại cô không thể nhẹ nhàng nói chuyện với hắn như Hạ Toa được , cô chỉ nhìn hắn một cái cũng thấy khẩn trương rồi.
"Mời uống cà phê." Thu Linh Tố đi tới bên người Viên Hiểu Manh , đem cà phê để vào trước mặt của hắn, nhỏ giọng nói qua.
"Cám ơn." Viên Hiểu Manh ngẩng đầu liếc nhìn Thu Linh Tố, nhàn nhạt cười cười.
"Tiểu Thu, ngồi xuống rồi nói." Nhìn Thu Linh Tố có chút hoảng thần, Hạ Toa vội mở miệng giải vây .
“Chị Hạ Toa , về phần chuyện tiền bạc, mọi người cứ xem rồi làm đi, chị là bạn của chị Tô Mạc , như vậy cũng coi là bạn của em ." Viên Hiểu Manh nhìn Hạ Toa, phát biểu ý kiến của mình, thật ra thì các công ty tìm hắn quay quảng cáo có rất nhiều, nhưng Tô Mạc gợi ý cho hắn công ty này , hắn cũng không lo lắng cái gì nữa. Dù sao hắn có thể đi tới ngày hôm nay có quan hệ rất lớn tới Tô Mạc
"Giao tình là giao tình, giá tiền là giá tiền, đây là hai chuyện khác nhau." Nhìn Viên Hiểu Manh luôn là hữu ý vô ý hỏi thăm Hạ Toa , Tiêu Thần trong lòng có chút không vui, nhìn Viên Hiểu Manh nói.
"Vậy cũng tốt, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ, chị Hạ Toa , tối nay em mời chị ăn cơm." Viên Hiểu Manh gật đầu một cái nhìn Tiêu Thần, lại quay đầu nhìn về phía Hạ Toa mời.
"Chờ Tô Mạc tới, cùng nhau ăn một bữa cơm thôi." Hạ Toa nhàn nhạt cười cười, lên tiếng.
"Được." Viên Hiểu Manh gật đầu một cái, cầm ly cà phê lên uống .
"Đúng rồi, tôi giới thiệu cho cậu , đây là Thu Linh Tố, về sau phụ trách mọi vấn đề về cậu , cậu có chuyện gì thì cứ nói với cô ấy , đừng bởi vì quen biết mà ngại ." Nhìn gương mặt lạnh lùng của Tiêu Thần, Hạ Toa cười nhạt, giới thiệu Thu Linh Tố đang cúi đầu làm thư ký .
"Vâng , xin chào, về sau làm phiền cô." Viên Hiểu Manh gật đầu một cái, nhìn Thu Linh Tố, mỉm cười nói qua.