Hạ Toa nhìn Linh Lan tựa vào bả vai mình sắc mặt tái nhợt , trong lòng không có cảm giác, cũng đã hơn sáu tháng đứa bé đã thành hình người rồi, theo lý thuyết không thể xảy thai, nhưng.
"Hạ Toa , cậu nói Bảo Bảo có phải rất hận mình hay không ? Mình không có chăm sóc cho nó thật tốt ." Nhớ tới đứa con không ra đời của mình , Linh Lan không nhịn được khóc ồ lên, mặc dù chuyện xảy ra đã hơn một tuần lễ, vết thương trên thân thể cơ bản đã hồi phục , thế nhưng vết thương trong lòng , chỉ sợ cả đời này cũng không biện pháp khép lại.
"Sẽ không, Bảo Bảo làm sao sẽ trách cậu đây ? Cậu là một người mẹ tốt , chỉ là duyên phận của hai người hơi ngắn mà thôi !" Hạ Toa vỗ nhẹ sau lưng Linh Lan an ủi, ngay cả phòng ngủ của trẻ cũng đã chuẩn bị tốt rồi nhưng là bây giờ gian phòng kia lại thành cấm địa.
"Cậu biết không? Lúc Hàn Dạ biết là con trai rất là vui mừng, nhưng là bây giờ. ..Đều do cô, nếu như cô ngoan ngoãn ở nhà không phải chuyện gì cũng sẽ không xảy ra sao? Ngại trong nhà buồn bực muốn đi ra ngoài một chút, hiện tại đứa bé cũng đã không còn .
"Hàn Dạ sẽ không trách cậu, hai người còn trẻ, sẽ có em bé." Nhìn dáng vẻ thất vọng của Linh Lan ,trong lòng của Hạ Toa cũng thật là loạn , cô biết Tiêu Thần cũng rất thích có con , nhưng cô lại lén lút uống thuốc ngừa thai, cô không biết mình đang lo lắng cái gì? Chẳng lẽ trong lòng còn không quên được Tần Lạc sao? Còn cảm thấy giữa hai người có thể sao?
"Hạ Toa, có thể cậu không biết , Hàn Dạ cũng sắp đính hôn." Cô thật không biết cô và Hàn Dạ về sau sẽ như thế nào? Hắn muốn đính hôn, vị hôn thê của hắn có thể chấp nhận được cô sao? Cô thật có thể giống như trước kia nói hoàn toàn không để ý sao? Cô thật không biết, vốn chỉ muốn giữa hai người tối thiểu có một đứa con để ràng buộc nếu như bọn họ tách ra, cô còn có con ở bên cạnh nhưng bây giờ thì sao? Không có, cái gì cũng không có.
"Làm sao cậu biết?" Nhìn vẻ mặt hờ hững của Linh Lan , Hạ Toa thật không biết nên nói cái gì cho phải, khuyên cô chấp nhận thực tế, còn là khuyên cô buông tay đây? Cô may mắn gặp được Tiêu Thần, nhưng Linh Lan thì sao ?Nếu Hàn Dạ đi, Linh Lan nên làm cái gì bây giờ?
"Trong lúc vô tình mình nghe được anh ấy nói chuyện điện thoại với người nhà ." Lúc cô nghe thấy tin tức ấy , phải mất hơn một tháng mới để cho mình từ từ trở lại bình thường, cô thật muốn rời đi , nhưng khi nhìn Hàn Dạ tỉ mỉ chăm sóc cho cô , cô thật sự không hạ quyết tâm được. Nếu như ban đầu mình lựa chọn rời đi, có lẽ tất cả đều không giống nhau, mặc dù sẽ khổ sở, nhưng ít nhất cô còn có Bảo Bảo.
"Cậu đừng suy nghĩ nhiều, mình nghĩ Hàn Dạ sẽ xử lý tốt, huống chi là đính hôn, hắn vẫn ở chung với cậu không phải sao? Cậu chịu khó bồi dưỡng thân thể , khẳng định sẽ rất nhanh mang thai , đến lúc đó nếu là hắn không tốt, cậu liền mang theo Bảo Bảo rời đi, không để ý đến hắn nữa ." Nhìn dáng vẻ thương cảm của Linh Lan , Hạ Toa cố gắng thoải mái nói qua.
"Hạ Toa, cậu nói không sai, mình khẳng định còn có thể mang thai ." Đến lúc đó cô liền mang theo Bảo Bảo len lén rời đi, dù sao Hàn Dạ cho cô tiền tất cả cô đều giữ lại , căn bản không cần lo lắng không có tiền nuôi đứa bé, nghĩ tới đây trong nháy mắt tâm tình của Linh Lan đã khá nhiều.
“ Cậu muốn ăn gì không ? Mình đi phòng bếp kiếm chút đồ ăn nhé ." Hạ Toa nói xong đứng dậy đi ra cửa đi.
"Ừ, mình còn muốn uống sữa tươi, đừng quên cầm cho mình ." Nhìn Hạ Toa đi ra cửa, Linh Lan mở miệng dặn dò .
Người nói vô ý, người nghe có lòng, mới vừa rồi Hạ Toa nói vậy chỉ vì muốn trấn an Linh Lan , nhưng là đối với Linh Lan mà nói đó chính là hi vọng, chỉ là không biết Hàn Dạ nếu mà biết Linh Lan mang theo con của hắn chạy trốn thì sẽ là biểu tình gì đây , dĩ nhiên đây đều là nói sau.