Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Tiêu Thần mỉm cười cúp điện thoại, mới vừa rồi hắn nói chuyện với cha mẹ Hạ Toa , hai người hỏi thăm chuyện đính hôn của hắn và Hạ Toa . Vốn cho là sẽ có chút trở ngại, không nghĩ tới họ thế nhưng một tiếng đồng ý, còn bảo hắn khi nào chọn được thời gian nhất định phải thông báo bọn họ, bọn họ sẽ trở về thành phố , tham gia lễ đính hôn .

"Boss, có một người tên là Tống Tử Phong tìm ngài." Thu Linh Tố gõ cửa, đi vào, nhìn Tiêu Thần có chút thấp thỏm nói qua.

"Ừ, anh biết rồi." Tiêu Thần gật đầu một cái, lên tiếng, mặc dù nói không biết Tống Tử Phong tìm đến hắn là nguyên nhân gì, nhưng là hắn có thể khẳng định, Tống Tử Phong cố ý chọn lúc Hạ Toa không có ở đây , nhất định là có mục đích . Mặc kệ như thế nào, hắn đều muốn gặp lại.

Nhìn Tiêu Thần sảng khoái đồng ý, Thu Linh Tố không nói thêm gì, thối lui ra khỏi phòng làm việc, Tống Tử Phong người này cô biết, cũng là kẻ bề tôi dưới váy Hạ Toa . Khi đó hắn còn tỏ tình trước công chúng kia mà, đáng tiếc vẫn là bại bởi Tiêu Thần. Cô vốn cho là những tờ báo kia khi đăng hình của hắn đều là sửa lại , ai biết nhìn thấy hắn sau, mới biết những bức hình đó tuyệt đối không có sửa chữa, hắn thật sự rất đẹp trai . Nghĩ tới đây Thu Linh Tố không khỏi thở dài, Hạ Toa dáng dấp thật ra thì rất bình thường , nhưng hoa đào thật là nhiều , lại nhìn nhìn chính bản thân mình , tiếp nhận chuyện của Viên Hiểu Manh đã hơn một tháng, giữa hai người chỉ dừng lại ở mức bạn bè bình thường , haizz, quá bi thống .


" Mang cho anh hai ly cà phê vào ." Nhìn Thu Linh Tố đang ngồi ở trước bàn làm việc của mình , Tiêu Thần gõ bàn một cái nói, dặn dò .

"Dạ, Boss !" Nhìn Tiêu Thần từ trước mặt mình đi qua, Thu Linh Tố vội phục hồi tinh thần lại, hướng phòng giải khát đi tới

"Đã lâu không gặp, ngọn gió nào thổi anh tới đây vậy , anh Tống ?" Vừa đi vào phòng tiếp khách, Tiêu Thần đi tới chủ vị ngồi xuống, liếc mắt nhìn Tống Tử Phong, hỏi thăm.

"Tôi tới đương nhiên là nói chuyện làm ăn với anh ." Tống Tử Phong liếc mắt nhìn Tiêu Thần, không thể không thừa nhận hắn là người không tồi . Nếu như bọn họ không có yêu cùng một người phụ nữ, có lẽ sẽ trở thành bạn bè thật tốt .

"Làm ăn , tôi cảm thấy không có gì có thể nói ." Tiêu Thần có chút hoài nghi nhìn Tống Tử Phong, hai người bọn họ làm kinh doanh nhưng hoàn toàn là hai mảng khác nhau , có cái gì cần nói chuyện ?

"Chẳng lẽ anh quên, trước kia tôi đã từng nói với anh sao?" Nhìn Tiêu Thần vẻ mặt mịt mờ , Tống Tử Phong mở miệng nhắc nhở.


"Lát nữa hủy cuộc họp cho anh ." Nhìn Thu Linh Tố đưa cà phê đi vào, Tiêu Thần nói .

"Vâng , em biết rõ rồi." Thu Linh Tố liếc mắt nhìn Tống Tử Phong ngồi đối diện với Tiêu Thần , lại quay đầu nhìn Tiêu Thần một chút , gật đầu đồng ý , không khỏi ở trong lòng lẩm bẩm, thật là đúng là tre già măng mọc !

"Anh nói là để tôi nhường Hạ Toa cho anh ?" Nhìn Thu Linh Tố đi ra ngoài đóng cửa lại, Tiêu Thần cười như không cười nhìn Tống Tử Phong hỏi.

"Không sai, anh và Hạ Toa chia tay, trong vòng một năm, tôi có thể giúp anh mở rộng công ty gấp mười lần bây giờ ." Tống Tử Phong gật đầu một cái, mặt tự tin nhìn Tiêu Thần, gấp mười lần, cũng chính là vài tỷ, cũng không phải là số lượng nhỏ. Hắn không nghĩ Tiêu Thần sẽ vì một người phụ nữ sẽ kiên trì như vậy, huống chi nhà họ Tiêu là người làm ăn chính tông , tất cả ích lợi làm đầu.


"Anh cảm thấy tôi sẽ làm sao? Đổi lại là anh , anh sẽ làm sao?" Tiêu Thần lạnh lùng cười một tiếng, hỏi ngược lại, điều kiện này quả thật rất hấp dẫn, nhưng không có Hạ Toa ở bên cạnh hắn hắn muốn nhiều tiền như vậy làm gì? Hắn cái gì cũng không làm, chỉ cần dựa vào danh hiệu con trai nhà họ Tiêu cả đời này cũng có thể sống thoải mái . Hiện tại hắn nhận lấy công ty, hoàn toàn là vì Hạ Toa, tiền hắn cũng không để ý như vậy.

"Nếu như anh cảm thấy chưa đủ, có thể nói ra điều kiện của anh , tôi nghĩ tôi nhất định có thể làm được." Nhìn Tiêu Thần hoàn toàn không để ý , lòng tin của Tống Tử Phong vốn là kiên định cũng có chút dao động.

"Tôi đã quyết định đính hôn với Hạ Toa , cho nên mặc kệ anh ra điều kiện gì, tôi đều sẽ không đồng ý, Hạ Toa là một người, không phải vật phẩm, anh yêu cô ấy, tôi cũng vậy , anh đã từng là một nhân vật lịch sử trong sinh mệnh của cô ấy , còn tôi là hiện tại tiến hành ." Tiêu Thần nhìn Tống Tử Phong gằn từng chữ nói .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận