Tần Lạc vừa đi vào bệnh viện liền nghe đến những lời xì xào , nói cái gì, lắng nghe xong , làm hắn sợ toát mồ hôi , lấy điện thoại di động ra trực tiếp bấm số của Hàn Dạ.
"Hàn Dạ, mới vừa rồi Linh Lan có chuyện gì à ?" Tần Lạc đối với chuyện này rất là hồ nghi, hắn cũng mới vừa vào bệnh viện, hắn thế nào không thấy đây? Nhưng khi nhìn bọn họ thảo luận hăng say như vậy , rất dễ nhận thấy không phải giả.
"Đúng vậy, chuyện này hiện tại tôi không muốn nói , buổi tối sẽ nói tỉ mỉ cho anh , tôi thật sự là không nghĩ nghi ngờ Thẩm Thu Linh, nhưng Linh Lan và Hạ Toa đi bệnh viện thăm cô ấy, chỉ có chúng ta mấy người biết thời gian cụ thể ." Hàn Dạ thanh âm lạnh lùng, không có một chút nhiệt độ.
"Được rồi , tôi đã biết ." Cúp điện thoại, Tần Lạc trong lòng cũng rất buồn bực, Thẩm Thu Linh đã hứa với hắn sẽ không qua lại với Mạnh Dao nữa, chẳng lẽ là giả sao? Chẳng lẽ mấy ngày nay cô dịu dàng hiền thục đều là giả vờ sao? Mang theo những nghi vấn này, Tần Lạc đi vào phòng bệnh.
Thẩm Thu Linh cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, đang tựa vào bên giường xem ti vi, thấy Tần Lạc đi vào, hướng hắn cười nhạt.
"Anh đã đến rồi? Chuyện của công ty đã xong chưa ?" Nhìn Tần Lạc tựa hồ không vui lắm , Thẩm Thu Linh tự động đem chuyện cô gặp Hạ Toa giấu đi.
"Buổi sáng có khách đến à ?" Nhìn giỏ hoa quả trên bàn , Tần Lạc từ bên trong lấy ra một quả quýt, lột vỏ hỏi thăm.
"Một người bạn mà thôi." Thẩm Thu Linh khẽ mỉm cười, không thèm để ý chút nào nói qua.
"Là Mạnh Dao?" Tần Lạc cố ý giả vờ hỏi thăm.
"Không phải, cô ấy mấy ngày nay không rảnh, em cũng không có nói cho cô ấy biết em ở bệnh viện." Thẩm Thu Linh không biết Tần Lạc cố ý thử dò xét cô , vừa xem ti vi, vừa không chút để ý đáp trả.
"Vậy sao? Tôi mới vừa rồi nghe được một cái tin, không biết cô có hứng thú biết không?" Tần Lạc nhìn Thẩm Thu Linh, cười như không cười nói qua.
"Tin tức gì?" Thẩm Thu Linh nghiêng đầu mặt đầy kinh ngạc nhìn xem Tần Lạc, chẳng lẽ lúc hắn đi ra gặp phải Hạ Toa và Linh Lan , không đến nỗi đúng lúc như vậy đi . Nếu là như vậy, đã sớm hỏi thăm cô không phải sao? Còn giả vờ ngu ngơ làm gì?
"Lúc Linh Lan ra cổng bệnh viện thiếu chút nữa xảy ra tai nạn xe cộ, tôi rất muốn biết hôm nay rõ ràng là ngày nghỉ của cô ấy, tại sao cô ấy lại tới bệnh viện đây?" Tần Lạc đi tới sofa ngồi xuống, gác hai chân lên , nhìn Thẩm Thu Linh nói.
"Cô ấy đi với Hạ Toa , là em bảo cô ấy hẹn giúp Hạ Toa tới, cô ấy không sao chứ." Thẩm Thu Linh nghe tin tức ấy cũng là cả kinh trong lòng, lập tức liền liên tưởng đến Mạnh Dao, trừ cô còn có ai sẽ có thù hận với Linh Lan như vậy đây?
"Cô có nói với Mạnh Dao chuyện này không ?." Nếu Thẩm Thu Linh đã thừa nhận chuyện này, trong nháy mắt mặt Tần Lạc liền âm trầm xuống, lạnh lùng chất vấn. Hắn cũng không tin tưởng Mạnh Dao ngày ngày chờ đợi ở cửa bệnh viện chuẩn bị đối phó Linh Lan.
"Không có, hơn nữa, em làm sao mà biết Linh Lan sẽ đi cùng Hạ Toa chứ ? Chẳng lẽ anh nghi ngờ em ?" Nhìn Tần Lạc trong mắt rõ ràng là hoài nghi, Thẩm Thu Linh có chút hơi giận lớn tiếng nói qua.
"Không có thì tốt nhất, Mạnh Dao ở đây chỉ có một mình cô là bạn , tôi nghi ngờ cô không phải là rất bình thường sao? Đây không phải là suy nghĩ của người bình thường sao? Cô đã không có làm , như vậy thì tốt lắm, tôi lại không nói không tin tưởng cô ." Nhìn bộ dạng nổi giận của Thẩm Thu Linh , Tần Lạc bĩu môi, nhàn nhạt nói qua.