Vô Địch Hắc Thương

Trong phòng điều khiển, Diệp Sảng bê Mauser 98k, khe khẽ nạp đạn, lại khe khẽ lên nòng, lại khẽ bóp cò, vỏ đạn cứ từng cái rơi ra, nằm lăn lóc trên mặt đất. Ngàn vạn lần đừng có xem thường động tác này, nó có thể tận lực giảm bớt độ lay động thân súng, tiết kiệm thời gian bóp cò lần tiếp theo. Tuy rằng Diệp Sảng dùng súng không nhiều, nhưng kỹ thuật đã có tiến bộ hơn so với trước, bởi vì mỗi lần hắn nổ súng đều là vào những lần hoàn cảnh hung hiểm, ác liệt nhất. Đây không phải là sân tập bắn, không có đạn đầy đủ, cũng không thể tiến hành chuẩn bị kĩ càng, phương pháp tốt nhất là phải khai hỏa trong nháy mắt.

Kỹ thuật thao tác của Diệp Sảng hiện tại không thể trong vòng 10s khiến cho cột năng lượng trở thành màu xanh, ngay cả màu vàng cũng không thể, chỉ có thể dựa vào vận khí xảy ra trùng hợp trong nháy mắt. Vì thế phát súng thứ hai rất nhanh bị trật mục tiêu.

“Oanh, ba--”

Đồ đao Nazi cũng không phải chỉ là hư danh, phát đạn này cứ thế tự nhiên phi tới từ trên xuống. Mọi người đều biết, bắn súng từ trên xuống dưới vô cùng khó khăn do tác dụng của ảo giác, mà nếu hiện tại trên thực tế là mặt bằng, tỉ lệ trúng đích sẽ lớn hơn, bởi thị giác đang ở trạng thái bình thường. Nhưng dù vậy phát súng này vẫn giống như một thanh lợi kiếm đâm vào cổ của một game thủ Nga, máu tươi phun ra mãnh liệt như suối. Một súng này lấy đi một lượng lớn trị số sinh mạng, lục thương trị số bay lên: -1336!

Lại nhắm, lại bắn, lại cướp mạng.

“Ba--”

Diệp Sảng đang tiết kiệm thời gian, nhưng kĩ thuật không đủ thành thục nên hiển nhiên không tránh được sai lệch. Alice đã vọt tới dưới lầu, hét lên: “Fall back!” [Mau lui lại!]

Nhưng ngay thời điểm mấu chốt này Phản Thanh Phục Minh lại nghe không hiểu, hiểu sai thành “đánh dập đầu”, chẳng lẽ là giết đến cùng?

“Lão nhị, lão tam lên cho ta!” – Phản Thanh Phục Minh từ trước đến nay rất coi trọng khí chất. Thua người, thua quyền thì có thể nhưng tuyệt đối không thể thua khí chất.

Rất tiếc là Alice đã khai hỏa, MP5 một trận rít gào, thùng dầu trước cửa lớn của khoang chứa máy bay bị bắn cháy, ngay sau đó là một trận nổ lớn. Thùng dầu bị nổ bay lên lên trời cao 20m, ngay cả tầm mắt Diệp Sảng cũng bị ảnh hưởng.

Nơi xa xa lại có một tên da đen đi lên, đích thị là một tên game thủ ngoại quốc, tay chộp lấy một cây khô lâu pháp trượng giơ lên, quát to một tiếng: “Cuba con!”

Phản Thanh Phục Minh phát nộ, rốt cục nói tục một câu: “Ta đường đường là đại hiệp Trung Hoa lại để một tên đầu trâu mặt ngựa bẩn thỉu Ấn Độ A Tam dám bắt nạt?”

Game thủ này là một nguyên tố sư hệ hỏa, lợi dụng thùng dầu nổ lên một đám lửa lớn, hắn liền tạo thêm một mảng tường lửa. Kỹ năng này của hỏa nguyên tố sư Ấn Độ A Tam đoán chừng là đã đạt đến trình độ cao cấp, hai trận thế lửa gặp nhau làm toàn bộ phía trước khoang chứa biến thành một biển lửa. Vô luận thế nào thì ba huynh muội đệ vẫn là người, đều bị bốc cháy, trên đầu mỗi người không ngừng bay lên trị số thương tổn “-10”.

Nhất Đại Nữ Hoàng bạo phát, toàn thân đầy lửa đứng lên, mặt mũi tóc tai bị đốt thành đen thui, hai tay chống bên hông, phẫn nộ hét lên một tiếng lớn: “Aaa--”

Lần này đến lượt Ấn Độ A Tam hoảng hồn. Ngươi muốn chơi Street Fighter đúng không? Vậy được, mọi người cùng nhau thử, đừng cho rằng Nhất Đại Nữ Hoàng ta không có khả năng.

Một loạt sóng xung kích hình tròn màu lam đánh ra, đây nhất định là đại chiêu cấp 25 của Nhất Đại Nữ Hoàng – Ba Động Quyền. “Ba Động Quyền” cách không 10m lập tức xông vào ngực của Ấn Độ A Tam, ngay sau đó một con số thương tổn trị số “-100” bay lên. Đáng tiếc là “Ba Động Quyền” này ngay cả trình độ sơ cấp cũng chưa đạt được nên chỉ có thể sát thương thấp như vậy, thật là có uy nhưng không có lực.

Thế nhưng ngay lúc đó nguyên tố sư Ấn Độ A Tam ngửa mặt bay lên trời, “phốc” một tiếng. Mọi người nhìn thấy rất rõ ràng, đầu tiên là trên huyệt thái dương bên trái phụt ra một đóa huyết hoa, sau đó bên huyệt thái dương bên phải lại tiếp tục phun ra một chuỗi huyết hoa, rõ ràng là đạn từ tai trái bắn vào, xuyên qua não, bắn ra khỏi bên tai phải.

Hồng thương trị số: -466

Ấn Độ A Tam trên không trung bị một phát súng nổ nát đầu, một giây sau nằm bẹp dí bất động trên mặt đất, rốt cục không thể ngóc dậy. [Hehot kkk ]

Đám game thủ Nga toàn thân bỗng dâng lên một luồng khí lạnh. Một sniper thật đáng sợ! Kỹ thuật thật đáng sợ!

Trên thực tế thì nào có phải vậy. Bạn Diệp Sảng nhà ta đúng là ngắm bắn hắn, chỉ là tên kia chuyển động quá chuẩn lúc hắn bắn. Nếu Ấn Độ A Tam đứng bất động, bạn Sảng sẽ không thể bắn trúng như thế được. Nhưng đúng lúc đó Ấn Độ A Tam lại bay lên, hoàn toàn tạo cơ hội cho bạn Sảng chó ngáp phải ruồi mà một phát đưa con nhà người ta về làng. Sự tình chính là trùng hợp như thế.

Lúc này một đám người bị lửa lớn thiêu cháy khét lẹt, lăn lộn trên mặt đất liều mạng dập lửa, Phản Thanh Phục Minh được Alice kéo vào trong khoang chứa, cả hai vội vội vàng vàng đắp thuốc bổ. Đoàn người Trà Viên Tỷ Tỷ bò lên phòng điều khiển.

“Hóa ra là tiểu Hà nha!” – Trà Viên Tỷ Tỷ nhẹ nhàng thở ra.

Thạch Lựu cướp lời: “Các ngươi xem 8 cái khoang chứa đối diện này!”

“Ân?” – Diệp Sảng tò mò – “Như thế nào?”

Thạch Lựu nói: “Các ngươi nhìn kĩ đi!”

Diệp Sảng liền chăm chú nhìn kĩ lại. Người chơi hai bên xông lên chém chém giết giết, tình hình mười phần thảm thiết. Bất quá số lượng game thủ phe Chính Nghĩa rõ ràng chiếm ưu thế, ít nhất có khoảng 6-700 người, dường như đang tranh đoạt trung tâm chiến trường.

Trà Viên Tỷ Tỷ thở hổn hển nói: “Tầng chót 8 khoang chứa phía đối diện có một cái công tắc nguồn điện, phải khởi động được công tắc đó thì cửa lớn mới có thể mở ra.”

Diệp Sảng nheo mắt nhắm hướng đông nhìn lại, quả nhiên nơi đó có một cửa sắt cao mấy chục mét, nhìn như lối ra, bên cửa còn có 3 cỗ xe thiết giáp, sau xe một đống người chơi phe đối địch ẩn nấp. Trà Viên Tỷ Tỷ lại nói: “Cổng mở ra chính là tế đàn, hiện tại sĩ quan Nazi đang đứng trên tế đàn cử hành nghi thức triệu hồi. Chúng ta còn 1h30m, nếu linh hồn hoàng tử Heinrich được triệu hồi ra sẽ sống lại, đến lúc đó đội quân bất tử trong địa ngục sẽ tập trung hết ở trong này, nhiệm vụ sẽ hoàn toàn thất bại, một phân tiền thưởng cũng sẽ không có!”

“Nga, phức tạp như vậy sao?” – Tinh Tinh lo lắng.

Trà Viên Tỷ Tỷ lại tiếp: “Quân Nazi cứ sau 20 phút lại có tiếp viện, còn chúng ta phải 40 phút mới có một lần. Chúng ta phải mở được cổng trước, nếu không sẽ bị mài cho đến chết!”

Tinh Tinh nhìn phía đối diện, từ phòng điều khiển trên tầng thượng xuống tầng một đều bị người bên địch chiếm đóng, bên mình nhất định bắt buộc phải chính diện xông qua.

Trung tâm có một máy bay rất lớn, là thứ che chắn duy nhất. Bên dưới máy bay có một đoàn game thủ ngồi xổm. Khoảng cách 8 khoang chứa kia cách 5 khoang chứa bên này ít nhất là 1000m, trước mắt còn chưa có thứ vũ khí cùng kỹ năng nào có tầm bắn xa khủng bố như vậy, ngay cả hệ thống pháo hàng không trong truyền thuyết cũng không có khả năng này.

“Ta không tin nhiều người như vậy cũng xông không qua.” – Diệp Sảng nói.

Trà Viên Tỷ Tỷ sắc mặt nghiêm túc: “Bên địch lần này có rất nhiều cao thủ, hình như cao thủ mỗi quốc gia đều có ở đây, cả cao thủ khu Tịch Tĩnh cũng đến.”

Diệp Sảng chần chừ: “Kiếm Thập Tam cũng đến sao?”

Trà Viên Tỷ Tỷ trả lời: “Ngay dưới kia, may vẫn là người phe chính nghĩa chúng ta.”

Diệp Sảng cúi đầu nhìn liền thấy Kiếm Thập Tam dựa vào bánh xe của máy bay vận chuyển, khắp người toàn là máu tươi, hiển nhiên là cũng vừa trải qua một trận kịch chiến.

Kiếm Thập Tam lúc này tinh thần, sức chịu đựng, độ mệt nhọc đều sụt giảm lớn, trong lòng hắn tính toán, theo tình hình này nếu 1h sau vẫn không thể xông vào thì đến lúc đó khi Ác Ma ra đời, tất cả sẽ đoàn diệt.

Cảnh tiếp theo là một đoàn trọng giáp chiến sĩ vác khiên, nhắm hướng 8 khoang chứa cứng rắn xông lên. Trước cổng một đám tay súng nằm bò, trong đó có hơn mười chiếc MP40. Xa như vậy nhìn qua cũng chỉ thấy đẹp mà thôi, nhưng đợi đến khi người tới gần mới thấy khó coi.

Bảy, tám trọng giáp chiến sĩ bị đánh, đạn binh binh bang bang nện lên khiên giáp, vọt tới được một nửa liền có người không chịu được. Đầu tiên là khiên bị đạn dày đặc đánh vào quá nhiều nên rơi khỏi tay, tất nhiên sau đó người sẽ bị bắn thủng lỗ chỗ thành cái sàng. Mà chiến sĩ tiếp theo bị chết cũng không khác là bao, đạn lạc bay bay múa múa chợt có một viên bất hạnh trúng vào mặt vị chiến sĩ đó, chiến sĩ đó cảm thấy thân mình rõ ràng bị trì trệ, dừng lại, băng, hỏa, lôi, điện liền phô thiên cái địa từ lầu hai ập tới...

Trung tâm chiến trường cực kỳ thảm khốc, nhưng vô luận có thế nào thì người phe Chính Nghĩa cũng đừng mơ tưởng tới gần được 8 khoang chứa, chứ đừng nói tới cái cổng kia.

Vị đồng chí kia ngã xuống, thân mình Kiếm Thập Tam lại động, lấy tốc độc cực nhanh nhảy lên cánh máy bay, thả người nhảy xuống, xa hơn 10m nha, tiếp theo là chiêu thức một chân đạp đất lộn ngược, mũi chân đạp lên bả vai chiến sĩ phía trước, như chuồn chuồn lướt nước hướng về phía khoang chứa lao đi... Một loạt động tác liên tiếp chẳng những tuyệt đẹp, mà tư thế lại tiêu sái, ẩn ẩn có phong phạm của bậc nhất đại tông sư.

Đoàn người Diệp Sảng đều thấy vui vẻ, thoải mái, bội phục không thôi, thầm nghĩ có Kiếm Thập Tam ở trong này, vọt vào khoang chứa máy bay là chuyện ván đã đóng thuyền. Nhưng ngay tại khi Kiếm Thập Tam tới gần khoang chứa, con mắt Diệp Sảng bỗng nhảy lên. Trong phòng điều khiển đối diện có một ánh lửa lóe lên, tiếp theo là “ba” một cái – tiếng súng vang lên. Phát súng này cực kỳ quái dị, làm cho người ta có cảm giác mình giống như quả bóng từ trên rơi thẳng xuống, kinh kinh diễm diễm bắn trúng đùi Kiếm Thập Tam, Kiếm Thập Tam bị ngăn rơi xuống đất.

Hồng thương trị số: -421

Đây là âm thanh của Đồ Đao Nazi, chỉ có Mauser 98k mới có tiếng như vậy. Tiếp theo đó nhóm tay súng ở đại môn bắt đầu loạn súng bắn phá, đạn như mưa rơi hướng Kiếm Thập Tam dội đến.

Kiếm Thập Tam phản ứng cũng thật mau lẹ, vừa tiếp đất đột nhiên rút kiếm, một mặt khiên được tạo ra, kiếm phong xoay tròn, tấm khiên cũng xoay tròn.

“Đinh đinh đinh đinh đinh.”

Vô số “kẹo đồng” bắn vào mặt khiên, sáng rỡ như pháo hoa. Kiếm Thập Tam cơ hồ như hấp dẫn hỏa lực của cả 8 khoang chứa. Nhưng mà nguyên tố sư trên lầu hai phát ra kỹ năng, Kiếm Thập Tam không thể không lui. Tình huống này ai cũng không thể cứng rắn ngạnh kháng công kích mà xông vào.

“Hiện tại đã biết rõ chưa?” – Trà Viên Tỷ Tỷ hỏi.

Đám người Diệp Sảng gật đầu, sắc mặt trầm trọng. Tình huống đại khái rất rõ ràng, 8 khoang chứa là địa điểm mà phe đối địch chủ yếu phòng thủ, nhân vật ưu tú cơ hồ đa phần đều ở đó. Tầng một do tay súng phòng thủ, tầng hai do nguyên tố sư có phạm vi công kích kỹ năng lớn, mà tầng cao nhất lại có những tay cao thủ sniper phi thường lợi hại chuyên bắn những cao thủ phe Chính Nghĩa mạnh mẽ xông lên. Chiếu theo đó, phe đối địch bày bố tuyến phòng thủ hỏa lực theo hình thang, trên căn bản đều là phát ra công kích lớn nhất. Đã như vậy thì xông lên chỉ sợ sẽ rất nhanh bị giã thành cái bánh quai chèo.

Máy bay vận chuyển cách 8 khoang chứa khoảng 500m. Khoảng cách này thì tất cả vũ khí, kĩ năng trên chiến trường hiện tại cũng không thể đạt được tầm bắn như thế.

“Chúng ta đi xuống.” – Diệp Sảng nói.

Phản Thanh Phục Minh: “Đi, nổi danh ngàn vạn thu hay không là ở trận chiến này. Đi xuống giết cái bọn Lạc Hoa Lưu Thủy, lão nhị lão tam, theo sát!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui