Vô Địch Thăng Cấp Vương

Lâm Phi không biết hôm nay phải thoát như thế nào, đến cuối cùng cũng hiểu ra vì sao người ta lại nói xã giao là một việc hao tổn trí lực.

Nếu như có thể lựa chọn, Lâm Phi thà đi tu luyện thần hồn chứ cũng không muốn đi xã giao. Xã giao xong, cả người mệt mỏi như một ông già khiến Lâm Phi khá là khó chịu.

Buổi tối hôm đó, Lâm Phi ở lại Công hội Phù Văn vì đề phòng người ta kéo ra ngoài uống rượu nên lúc ngồi nói chuyện đã tìm cái cớ, bây giờ mới giữ được sự tỉnh táo. 

Ở cửa ra vào, Lâm phi gặp phải cô nàng Mục Ninh.

Xe chừng Mục Ninh đã đứng đây đợi khá lâu rồi.

“Cảm ơn đã đoạt được hạng nhất, ta thay mặt gia gia, cảm ơn ngươi!” 

Mục Ninh đi tới.

“Là chuyện nên làm mà, đừng quên ta là quan môn đệ tử!” Bây giờ Lâm Phi vội về phòng nên hắn nói qua loa vài câu rồi chạy về phòng của mình.

“Hừ! Tiểu thư ta đây đích thân đến nói lời cảm ơn, còn phải đợi ở bên ngoài nửa canh giờ, một chút cảm kích cũng không có, thật là quá đáng!” Mục Ninh dậm chân một cái, âm thầm quyết định lần sau phải trả thù. 

Lâm phi vội vã trở về mà không biết hành động của mình đã khiến cho nữ nhân kia ghi hận. Nếu như biết, có đánh chết hắn cũng không dám làm mất lòng Mục Ninh.

Nhưng mà, đằng này Lâm Phi lại không biết.

Trở lại phòng mình, Lâm Phi đóng cửa lại. 

Theo lời nhắc nhở của hệ thống, cho tới bây giờ nội tâm của Lâm Phi vẫn không yên tĩnh được, ghi vấn trong lòng vẫn chưa có lời giải đáp.

Rốt cuộc cuối cùng cũng có cơ hội tìm hiểu.

Lâm Phi ngồi xếp bằng, không mở hệ thống ra mà yên lặng ngồi quan sát Huyền khí trong cơ thể, cũng không phải là Huyền khí, phải gọi là Chân nguyên. Thời khắc thăng cấp bắt đầu, Huyền khí chuyển hóa thành Chân nguyên. 

Chân nguyên là một loại sức mạnh còn hơn cả Huyền khí.

Nếu như dùng Huyền khí đánh một quyền, sức lực đạt năm phần, thì lúc này sẽ đạt được mười phần.

Cảm nhận được sức mạnh chân nguyên trong cơ thể, Lâm Phi ghi nhớ kỹ, tổng cộng cảnh giới Huyền giả này chia thành bốn cấp bậc: Huyền giả sơ kỳ, Huyền giả trung kỳ, Huyền giả hậu kỳ, Huyền giả đại viên mãn. 

“Bây giờ ta là Huyền giả sơ kỳ, chống lại Huyền giả trung kỳ không phải vấn đề gì lớn, hơn nữa kỹ năng chiến đấu này mà chống lại Huyền giả hậu kỳ, có lẽ sẽ giữ được tính mạng chăng?”

Trong trí nhớ Lâm Phi, Huyền giả trung kỳ và sơ kỳ cũng không lợi hại cho lắm.

Sau nửa canh giờ, tâm trạng Lâm Phi mới bình thường trở lại. 

“Mở hệ thống rút thưởng!”

Ngay tức thì trong tầm mắt Lâm Phi xuất hiện một cái bàn quay lớn, trên bàn quay chia thành mười khung, mỗi khung đều có một bức tranh, hiển nhiên đó là đồ vật rút thưởng.

Khung cảnh này, chỉ mình Lâm Phi có thể thấy. 

Lúc cái bàn quay lớn xuất hiện, Lâm Phi chảy nước miếng cứ như là đang thấy một mỹ nữ rút dây lưng cởi áo trước mặt mình.

“Cho năng lực đi, cho năng lực đi.”

“Năm vạn điểm tích lũy.” 

Nhiệm vụ bình thường mới được hơn mấy trăm nghìn điểm tích lũy, lúc này lại được ban thưởng năm vạn điểm tích lũy, đương nhiên sẽ khiến tâm trạng Lâm Phi phấn khích không ngừng.

Ánh mắt Lâm Phi tiếp tục chuyển động. Tiếng tim đập bịch bịch càng nhanh hơn.


Mười cái khung, ngoại trừ hình ảnh minh họa còn có thêm chú giải, nhìn thấy tận mắt từng thứ này, Lâm Phi không khỏi kích động. 

Giờ phút này nhìn lại đồ vật ban thưởng khi thăng cấp đợt trước cũng chỉ là đồ bỏ đi.

Ví dụ như cái khung màu đỏ chỗ kia.

“Huyết mạch Cự Linh Thần, có tiếng là lực rất lớn, giơ tay có thể nhấc được ngọn núi cao…” 

Hít!

Lâm Phi hít vào đợt khí lạnh, rốt cuộc cái hệ thống thăng cấp này từ đâu ra, huyết mạch thần linh mà cũng có thể rút ra? Chỉ một huyết mạch Cự Linh Thần cũng có thể khiến Lâm Phi chấn động.

Thần lực trời sinh, Thần lực của Lâm Phi đúng là như vậy, dường như có thể phát huy ra nghìn cân lực lượng, nếu so sánh với huyết mạch Cự Linh Thần, chỉ sợ cũng là một đống đồ bỏ. 

Điểm này Lâm Phi cần nắm rõ.

Nhìn lại.

"Đại Địa Bảo Thể, phòng ngự mạnh nhất, lấy một địch một vạn.” 

"Thủy Hỏa Liên Hoa, thần thông Tiên Thiên"

"Dung hợp đan, dung hợp kỹ năng đang có, sáng chế ra một kỹ năng mới."

"Hoành tảo thiên quân, kiếm trận độc nhất, hoành tảo thiên hạ!" 



Lâm Phi nháy mắt liên tục, không thể tin vào mắt mình, bản thân hắn chỉ thăng cấp Huyền thiên lại có thể có nhiều phần thường rút thưởng như vậy.

Mặc kệ là cái gì trong này Lâm Phi đều thích, chỉ hận không thể lấy hết. 

Mỗi lần thăng cấp Lâm Phi đều biết rõ, đối với bản thân, bước đi nào cũng là quan trọng, chạm mặt kẻ địch rất mạnh, đặc biệt là tại thành Sơn Hà này.

Nếu thực lực không mạnh lên, một khi chạm mặt cao thủ Huyền giả hậu kỳ, chuyện sống chết không nói trước được.

Sau khi nhìn thấy đồ vật, Lâm Phi không thể nào buông tha ý nghĩ trong đầu, dường như mỗi phần thưởng đều sẽ là của mình. 

“Xin hỏi, ta có thể quay mấy lần?”

Lâm Phi nghĩ đến một vấn đề mấu chốt.

“Bởi vì lần đầu tiên người thăng cấp Huyền giả, đồng thời sẽ mở bàn quay rút thưởng lớn, công thêm lần rút thưởng may mắn trước đó nữa!” 

Âm thanh của hệ thống lạnh lùng vang lên.

“Ha ha, có thể rút hai lần, tốt quá rồi.”

Con người ai cũng có lòng tham, chính Lâm Phi cũng có lòng tham, hận không thể lấy hết đồ vật trên bàn quay. 

Nếu như phần thưởng nhận được là Huyết mạch thì không phải quá tốt rồi sao?

Nhớ đến lại khiến Lâm Phi hưng phấn.

Hưng phấn thì hưng phấn, Lâm Phi cũng không vội vã rút thưởng, ngược lại suy nghĩ, xem xét xem muốn lấy cái gì. 

“Hoành Tảo Thiên Quân kiếm trận!”


Thứ đầu tiên Lâm Phi nhìn chằm chằm vào chính là kiếm trận.

Nếu như mình tu luyện được kiếm trận, đến lúc giết người phóng ra được mười trường kiếm, đây chắc chắn sẽ là một môn tấn công kinh khủng, Lâm Phi suy nghĩ. 

“Bắt đầu rút thưởng!”

Bàn quay nhanh chóng chuyển động.

Lâm Phi nhìn thấy nhưng không có cách khiến bàn quay dừng lại, tự nhiên hơi giật mình, cảm thấy chuyện này rất giống gian lận. 

Sau khi thăng chức Huyền giả, Lâm Phi bước vào cảnh giới mới, bàn quay chuyển động, cố gắng lắm mới thấy được hình vẽ, nói một cách cẩn thận thì cái này có thể ăn gian.

Một vòng, hai vòng...

Lâm Phi cũng không biết bàn quay đã chuyển động bao nhiêu vòng. 

“Xem may mắn thôi!”

Vốn là Lâm Phi muốn ăn gian nhưng giờ phút này chỉ có thể dựa vào may mắn.

“Ngừng!” 

Mười khung, đủ mọi màu sắc liên tục chuyển động, Lâm Phi không nhìn rõ được, đành phải dựa vào may mắn của mình, hô dừng đại, xem ông trời cho gì.

Tốc độ bàn quay chậm lại.

"Dung hợp đan!" 

"Cự Linh Thần huyết mạch!"

“Qua, mau lên!”

Lâm Phi nín thở nhìn chằm chằm bàn quay lớn, nhìn thấy kiếm trận quay qua mà đau lòng, nhìn tốc độ bàn quay mà nói, khả năng trúng kiếm trận là vô cùng thấp. 

Xoẹt xoẹt!

Bàn quay ngừng.

"Thủy Hỏa Liên Hoa?" 

Lâm Phi không nghĩ đến bàn quay sẽ dừng ở Thủy Hỏa Liên Hoa, hắn nhìn môn thần thông này mà ngẩn người.

“Chúc mừng người chơi Lâm Phi đã có được thần thông Thủy Hỏa Liên Hoa!”

Biết mình có được thần thông, Lâm Phi cũng rất im lặng. Cái hắn muốn là kiếm trận nhưng cái hắn có lại là thần thông. 

Cho đến tận bây giờ, số lượng thần thông Lâm Phi có là không ít, hắn chỉ miễn cưỡng nhận phần thần công này.

Chẳng hạn như “Nhất Đao Vạn Lý”, “Nhất Đao Lưỡng Đoạn”, “Cửu Trọng Song”, “Quy Nguyên Chỉ” đều có lực công kích dũng mãnh, hôm nay lại có thêm Thủy Hỏa Liên Hoa, còn chờ gì nữa mà không đến tham gia náo nhiệt.

“Thần thông thì thần thông!” 

Lâm Phi không lộ qua quá nhiều thất vọng, bàn quay rút thưởng lớn có thể rút ra đồ vật, chắc chắn không phải đồ bình thường.


Thủy Hỏa Liên Hoa, đoán không chừng còn mạnh hơn những cái mà hắn có.

Theo việc thăng cấp Huyền giả, lúc trước có một ít kỹ năng võ thuật Lâm Phi vứt bỏ không dùng, ví dụ như đao pháp. Đã có hiểu biết mới, nói về uy lực thì không thuộc về chiến kỹ. 

Hít một hơi sâu đè tức giận xuống, chuẩn bị rút thưởng lần nữa.

Bàn quay lại chuyển động.

Tâm tình Lâm Phi lần này bình tĩnh hơn rất nhiều, không giống căng thẳng giống như trước. 

Bởi vì có cái gọi là lúc người muốn đi ngủ thì có người đưa gối đến tận đầu cho người.

Lúc bàn quay dừng ở kiếm trận, bản thân Lâm Phi lại thất kinh, có chút không thể tin nổi, chẳng lẽ vận khí của hắn lại tốt như vậy. Bất kể lúc trước mong muốn như thế nào thì bàn quay cũng không dừng ở khung này.

Kết quả thì sao, không cần nghĩ cũng biết được hết lần này đến lần khác rơi vào khung khác. 

“Chẳng lẽ đây chính là duyên phận?”

Có được thần thông Thủy Hỏa Liên Hoa, Lâm Phi lại có thêm kiếm trận, thần hồn thúc giục kiếm trận, có thể ra đòn sát thủ, tin chắc rằng sẽ không nhiều người có thể đỡ nổi.

“Lần rút thưởng tiếp theo là khi ngươi thăng cấp.” 

Sau khi bàn quay biến mất, trong túi hắn xuất hiện thêm một môn thần thông, và kiếm trận Hoành Tảo Thiên Quân.

“Tìm hiểu Thủy Hỏa Liên Hoa!”

Thông qua hệ thống tìm hiểu đã là thói quen của Lâm Phi từ sớm. 

Sau khi tìm hiểu Thủy Hỏa Liên Hoa, trên mặt Lâm Phi tỏ vẻ xúc động, đưa bàn tay lên xuất hiện một đóa hoa sen, trông rất sống động.

“Thủy Hỏa Liên Hoa thật tinh xảo.”

Ngoài miệng nói như vậy chứ Lâm Phi cũng không dám khinh thường, hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm phía trên đóa hoa sen, nếu như đây là một nơi nào khác Lâm Phi sẽ không ngần ngại thử nghiệm để xác định uy lực cụ thể của nó. 

Thu lại tiểu Liên Hoa, Lâm Phi rơi vào suy nghĩ.

“Thủy Hỏa Liên Hoa này, tấn công phòng thủ đều được, đến giờ thì đây là thần thông lợi hại nhất, so với thiên địa Long Hổ Cương Khí chỉ có hơn chứ không kém!”

Ban đầu Lâm Phi không cho là đúng, sau khi tìm hiểu thì mới biết được thần thông này bá đạo như thế nào. 

Cất Thủy Hỏa Liên Hoa, Lâm Phi lại đi luyện kiếm, rốt cuộc cũng lộ ra khuôn mặt thỏa mãn.

Thì ra, đẳng cấp kiếm trận này tương đương bảo kiếm, lúc bắt đầu là bảy cửa trường kiếm, phía sau lại thêm mấy tấm cửa, thậm chí còn hơn một nghìn cửa, uy lực hoàn toàn khác nhau.

“Nếu như dùng một nghìn cửa trường kiếm giết người, không chừng có thể đâm một nhát xuyên tim?” 

Dường như Lâm Phi có thể tưởng tượng ra một bầu trời to lớn, hơn một nghìn cửa trường kiếm hóa thành vũ khí giết người, đợt tấn công như vậy không biết sẽ mạnh đến cỡ nào.

Sau một lúc hưng phấn, Lâm Phi ôm trán, đau đầu đứng lên.

“Các loại phàm phẩm, hạ phẩm, trung phẩm thì không có vấn đề gì nhưng một khi đã tăng số lượng sẽ gây ra việc đau đầu, không trách người ta lại nói Hoành Tảo Thiên Quân! Mấy nghìn cửa trường kiếm, quả thực là tư mình đào hố!” 

Lâm Phi không có cách nào tưởng tượng nổi.

Dựa vào khả năng của bản thân thì hơn mười cửa là cả môt vấn đề. Đẳng cấp của hắn thấp, không thể thi triển, có thể không quan tâm nhưng đây cực kì có chất lượng đấy.

“Xem ra chuyện này gấp gáp không chịu nổi rồi!” 

Lâm Phi thở dài một hơi rồi nhanh chóng ổn định tinh thần, ít ra thì hắn của có được một môn kiếm trận, đem ra ngoài đấu chắc sẽ dấy lên trận gió tanh mưa máu đây.

Sau khi khôi phục tâm tình, Lâm Phi dọn dẹp đơn giản, bản thân thăng cấp lên Huyền giả, sau này cần dùng đến võ học nên cần chuẩn bị một chút, đồng thời cũng phải lựa chọn phương pháp để tu luyện.

Cho dù là vừa mới đạt cảnh giới Huyền giả, Lâm Phi nhận ra điều này có lợi cho phụ thân hắn, Lâm Phi biết được một số chuyện bí mật về Huyền giả. 

Đầu tiên tiến vào Huyền giả, sau đó lựa chọn một con đường để đi.

Mà con đường này, thật ra chính là cây kim đối với hoàn cảnh của bản thân. Cần lựa chọn con đường để tu luyện, ví dụ như vì lợi ích của phụ thân hắn thì hắn sẽ chọn hệ Kim, công pháp tu luyện cũng sẽ là công pháp Kim hệ.


Có thể nói, thăng cấp trở thành Huyền giả phải bước qua bước này, không đi không được. 

Chuyên tu một hệ sẽ giúp thực lực dễ dàng được nâng cao, có thể đột phá dễ dàng, người bình thường đều thích chuyên tu một hệ, do đó rất nhanh có thể đột phá.

Thiên phú tốt, có thể tu luyện song hệ. Muốn tu luyện năm hệ lớn, cần có khả năng thiên bẩm, nếu không sẽ không có cách nào tu luyện được, chỉ có thể lãng phí thiên phú và mắc kẹt tại đây.

Nhưng song song với việc này, một khi tu luyện song hệ sẽ cực kỳ cực khổ, vượt xa tu luyện đơn hệ. Đương nhiên, bên đơn hệ cũng có thiên tài nhưng nhìn chung mà nói thì có chênh lệch rất lớn. 

Trong truyền thuyết, tu luyện năm hệ lớn là kinh khủng nhất.

Nhưng cho tới bây giờ không ai tu luyện thành công.

Nếu như là người bình thường, chắc chắn sẽ chọn tu luyện một hệ. 

Nhưng Lâm Phi không phải là người bình thường.

“Người khác tu luyện một hệ, ta sẽ không như vậy. Ta đã lịnh ngộ được Phong Chi ý cảnh, đồng nghĩa với việc nắm giữ hệ Phong, nếu như chỉ nói hệ Phong nhưng đao pháp của ta lại có thêm sức mạnh hệ Kim, nay lại có thêm Thủy Hỏa Liên Hoa, trong năm hệ lớn thì ta đã nắm giữ bốn hệ, chỉ hệ Mộc là chưa có!”

Lâm Phi tự đánh giá chính mình, không khỏi đau đầu đứng lên. 

Người khác không biết nên tu luyện cái gì, thoáng một cái bản thân mình nắm giữ bốn hệ, chuyện này truyền ra ngoài sẽ làm mọi người kinh sợ.

Ngoại trừ mấy thứ này, hắn còn có thần hồn.

Sau nửa ngày đó, ánh mắt Lâm Phi lộ ra thần sắc kiên định. 

“Nếu ta nắm giữ hệ thống thăng cấp, lại nắm giữ bốn hệ sức mạnh lớn, phân môn tu luyện thì người khác sẽ không có cách nào phá bỏ, ta không cần phải lo lắng, có hệ thống thăng cấp nên việc thăng cấp cũng dễ dàng.”

Lâm Phi đã có tính toán riêng.

Bản thân nắm giữ hệ thống thăng cấp, hắn muốn đánh một trận oanh oanh liệt liệt. 

Chẳng biết tại sao trong đầu Lâm Phi lại vang lên ý nghĩ về một đêm tuyệt vời cùng với người con gái của Thiên Thần cung.

“Đại Lục Huyền Thiên rộng lớn, thực lực của ta cũng phải không ngừng nâng cao!”

….. 

Một đêm yên bình.

Sáng sớm hôm sau.

Lâm Phi dậy từ rất sớm. 

Tối hôm qua, sau khi hết bực bội Lâm Phi cũng không phát hiện ra cái gì.

Sau khi ăn xong, Lâm Phi nhìn thấy Mục Trường Không. Nếu như sự việc đã được giải quyết thì nên chuẩn bị cho nhiệm vụ mới, có thể nói, lần gặp gỡ hôm nay chính là để tạm biệt.

"Ta phải đi." 

Lâm Phi nói với Mục Trường Không.

Đối với Lâm Phi mà nói, Mục Trường Không dường như có thể đoán trước được: “Sự việc của Kim Phong Tế Vũ?”

Lâm Phi cũng không định có ý tốt nhưng l ão là hội trưởng Công hội, nếu không biết nói gì thì sẽ rất xấu hổ, nên gật đầu: “Nhiệm vụ sư môn, không có cách nào!” 

Mục Trường Không nói: “Đúng là có chút không nỡ để ngươi đi, nếu ta nhận thấy tài năng của ngươi sớm thì tốt rồi, ngươi là độ đệ thiên phú giỏi nhất của lão già ta.”

“Cũng thường thôi!” Lâm Phi xấu hổ.

“Ngươi không cần phải khiêm tốn, thực lực của ngươi như vậy nên sẽ không bị cái nơi nhỏ bé này hạn chế. Chắc chắn tương lai ngươi sẽ rất thành công, lão già này rất cao hứng, ít nhất người là quan môn đệ tử của ta!” Mục Trường Không bộc lộ cảm xúc: “Sự việc của gia tộc ngươi, ta sẽ xem xét, danh ngạch ta hứa với ngươi cũng đã sắp xếp xong.” 

Lâm Phi không nói gì, hắn biết rõ những điều mình cần làm.

Mục Trường Không lại nói: “Kim Phong Tế Vũ kết hợp bang Thiên Hạ, tốt nhất là người không nên nhúng tay vào. Mang thân phận Thần Vũ môn, bang Thiên Hạ dù có muốn làm gì ngươi cũng sẽ không dám manh động, Thần Vũ môn không phải là nơi bọn hắn có thể xem thường. Ngược lại, thời gian ra ngoài phải chú ý. Những điều cần nói, ông đây đã nói hết, có thời gian rảnh thì nhớ quay lại.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận