Tối nay đối với Tần Thành mà nói, đúng là một đêm không ngủ, đêm đó, chúng tu sĩ đều nâng chén.
Diệp Phàm cũng rất lâu rồi chưa cao hứng như thế.
Đang lúc nâng ly, Diệp Phàm lại nhìn thấy Đan Thánh Thanh một thân một mình ngồi ở xó của đại điện.
Lúc này hắn ra hiệu những nười khác tiếp tục nâng ly, đi đến bên người Đan Thánh Thanh.
- Nhớ Thần Khôi Thánh Đạo Môn?
Diệp Phàm nói thẳng.
- Ngươi đã không có ý định ẩn che giấu tung tích sao?
Đan Thánh Thanh cũng không trực tiếp trả lời, mà là hỏi ngược lại.
- Làm sao mà biết?
- Hôm nay dưới ảnh mắt của vnaj chúng, ngươi bại lộ tin tức mình có thể luyện chế cửu văn Thái Sơ Thần Đan.
- Mà bây giờ, ngươi lại nói thẳng đến Thần Khôi Thánh Đạo Môn.
Đan Thánh Thanh giơ chén rượu lên, đạm mạc đảo chung quanh chúng tu sĩ, bình thản nói.
- Cho nên, ngươi chuẩn bị đối diện với hắn?
- Chuyện của Thần Khôi Thánh Đạo Môn, hắn đã sớm biết rõ, ban đầu ở bên trong Tinh Chiêu, vốn là kế hoạch của hắn.
- Cũng không cần phải che giấu làm gì.
Diệp Phàm nghe vậy lộ ra mỉm cười:
- Ngươi nói không sai, trước đó ta không thể để lộ chuyện cửu văn đan dược, là bởi vì thực lực ta không đủ.
- Cho dù thành lập Thiên Đế Môn ở Bắc Cảnh, chỉ cần ta rời khỏi Bắc Cảnh, hắn sẽ một vạn cách bồi dưỡng một yêu nghiệt khác ở Bắc Cảnh, hoặc là tạo ra một tông môn khác thay thế Thiên Đế Môn.
Vừa nói, Diệp Phàm ực một hớp rượu:
- Nhưng lần này tiến về Cổ Thần Sơn, ta có được không ít đồ tốt, những vật này đủ để tao kiến tạo một Thiên Đé Môn đỉnh cấp.
- Đồng dạng, những tư nguyên này đủ cho nữ nhân, huynh đệ của ta tu luyện đến trình độ cường đại.
- Bọn họ cần rời đi Bắc Cảnh, cũng sẽ không trở thành đối tượng mà người kia nhắm vào, hắn cho dù có mạnh, cũng không dám xuất thủ chính diện với Bắc Cảnh.
- Nếu như thế, ta cần gì phải che giấu, đan dược cửu văn có thể mang đến cho ta lợi ích cực kỳ to lớn, đồng dạng, dùng đan dược cửu văn, ta có thể không cần bản thân đi khắp nơi tìm kiếm linh thảo Hỗn Độn.
- Linh thảo Hỗn Độn có thể tự đưa đến cửa.
- Mà đan dược cửu văn đổi lấy tài nguyên, điều đó cũng có thể giúp Thiên Đế Môn bồi dưỡng ra những cường giả cao cấp nhất, không chỉ là Nguyên Thành, cho dù ở Bắc Cảnh cũng có thể bồi dưỡng cường giả Thái Sơ.
Vừa nói, hai mắt Diệp Phàm trở nên vô cùng sáng tỏ.
- Đúng vậy a, ngươi nói không sai, cửu văn Thái Sơ Thần Đan có thể trở thành một cái động cơ vĩnh cửu, nó có thể không ngừng mang đến tài nguyên ngươi, mang linh thảo Hỗn Độn đến, những linh thảo Hỗn Độn này sẽ lại sinh ra càng nhiều đan dược.
- Liên tục không ngừng, càng ngày càng nhiều.
- Nhưng ngươi đừng quên, có thể luyện chế cửu văn đan dược chỉ có một mình người, trừ khi ngươi cũng không rời đi Bắc Cảnh, dựa vào cửu văn đan dược đổi lấy tài nguyên tiềm tu ở Bắc Cảnh.
- Nếu không, cửu văn đan dược dùng lâu cũng sẽ hết.
- Chẳng lẽ ngươi muốn ở Bắc Cảnh cả đời để luyện đan đến Thái Sơ Cảnh sao?
Đan Thánh Thanh nghe vậy hỏi ngược lại.
- Đương nhiên là không, thời gian, xác thực sẽ lãng phí không ít, chí ít trước khi ta rời khỏi Bắc Cảnh, ta cần hao tổn mấy năm, thậm chí là mấy chục năm để luyện chế đủ đan dược.
- Nhưng Thiên Đế Môn là tông môn của ta, ta tất nhiên muốn cống hiến cho Thiên Đế Môn, mấy chục năm, không lâu.
Diệp Phàm gật đầu nói:
- Về sau ta sẽ rời khỏi Bắc Cảnh, mà mỗi trăm năm, ta sẽ nghĩ biện pháp trở về Bắc Cảnh tiếp tục luyện chế đan dược.
- Rời khỏi Bấc Cảnh, tu sĩ cấp bậc Nguyên Thần lại khoogn thể trở về can thiệp vào sự vận hành của Bắc Cảnh, nhưng ta trở về tông môn của mình để luyện chế đan dược thì không có bất kỳ vấn đề gì.
- Năng lực của tên kia không phải thứ ngươi có thể tưởng tượng, nếu ngươi thường trở về định kỳ, tung tích của ngươi không thể nào giấu được hắn, đến lúc đó hắn muốn chặn giết ngươi, sẽ không quá khó.
- Người trở về càng nhiều, tu tích ngươi càng dễ bại lộ.
- Ngươi làm như vậy, sẽ khiến bản thân lâm vào cảnh nguy hiểm.
Đan Thánh Thanh lắc đầu.
- Đây là nước cờ hiểm, một mình ta không thể đấu lại hắn, ta phải bồi dưỡng người bên cạnh.
- Ngươi cũng thấy đấy, nữ nhân, huynh đệ của ta, bọn họ đều có tư chất vô cùng cường đại, nhưng bởi vì ta, một khi bọn họ rời khỏi Bắc Cảnh sẽ đứng trước hiểm cảnh bị truy sát.
- Ta có chí bảo có thể quần nhau cùng người kia, nhưng bọn họ, trừ khi ở bên cạnh ta, bằng không bọn họ rời đi một người sẽ bị giết một người.
- Bởi vì hiện tại Bắc Cảnh đã phủ đầy tai mắt của người kia.
Diệp Phàm suy nghĩ một chút nói.
Đan Thánh Thanh Trầm mặt lại, tiếp theo hắn đột nhiên truyền âm:
- Nội bộ liên minh vạn tộc mỗi hơn vạn năm đều sẽ có một buổi đấu giá thịnh thế, mà lần đấu giá lần trước đã cách đây 9999 năm.
- Nói cách khác, còn mười năm nữa thì trận đấu giá giá thịnh thế kia sẽ mở ra lần nữa.
- Đấu giá hội diễn ra ở Hư Huyễn Chi Giới.
- Hư Huyễn Chi Giới?
Đan Thánh Thanh từ lời nói bình thường đột nhiên biến thành truyền âm, hiển nhiên nội dung cuộc nói chuyện phiếm của bọn họ phải kín đáo.
Lúc này Diệp Phàm cũng truyền âm hỏi lại.
- Là vị diện do Cửu Trọng Thánh Chủ sáng tạo, vị diện này chính là thế giới bên ngoài tách biệt với Hỗn Độn Đại Thế Giới, cũng là vị diện được liên minh vạn tộc mở ra vào ngày hội nghị.
- Nếu không, Hỗn Độn Đại Thế Giới mênh mông như vậy, nếu Cửu Trọng Thánh Chủ ban bố pháp chỉ, hoặc lúc thương thảo với những Thánh Chủ khác về sinh tử tồn vong của Hỗn Độn Đại Thế Giới, chẳng lẽ nguyên một đám phải thi triển đại thần thông na di xuyên việt vị diện?
- Liên quan đến đấu giá hội liên minh vạn tộc, cũng là do Cửu Trọng Thiên Khuyết tổ chức.
- Cái này cũng là vì để cường giả các tộc ở đại thế giưới Hỗn Độn có thể mượn cơ hội này có được bảo vật bản thân cần, từ đó sinh ra càng nhiều cường giả.
- Cửu Trọng làm ra tất cả, cũng là vì tăng lên lực lượng tổng thể của Hỗn Độn Đại Thế Giới, chống lại Huyết Ngục.
Đan Thánh Thanh giải thích nói.
- Hư Huyễn Chi Giới kia làm sao tiến vào?
Diệp Phàm dò hỏi, nhưng trong lòng lại nghĩ tới hư không song song lúc hắn tiến vào Hạo Thiên, đồng dạng cũng là một thế giới tách biệt với Hỗn Độn Đại Thế Giới.
Hơn nữa, có thể liên thông các cảnh.
- Hư Huyễn Chi Giới, chỉ có cảnh chủ, một vài cường giả cửu tinh thánh tông cấp cao nhát, cùng một vài cường giả Thái Sơ, Thánh Chủ lâu đời mới có thể tiến vào.
- Tất cả tu sĩ tiến vào, đều không thể che giấu thân phận của mình.
Đan Thánh Thanh hồi đáp:
- Hơn nữa nhất định phải do Cửu Trọng triệu hoán, nếu không, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào.
- Nhưng có đoạn thời gian, điều kiện tiến vào Hư Huyễn Chi Giới sẽ trở nên lỏng lẻ.
- Trong lúc đấu giá hội diễn ra, ngoài những dạng tu sĩ ta vừa nêu ở trên, bất kỳ tu sĩ nào cũng có thể đến chỗ liên minh vạn tộc ghi danh khảo thí độ giàu có của bản thân.
- Cấp độ giàu có đạt cấp năm là có thể tiến vào, hơn nữa bất kì tu sĩ nào sau khi tiến vào bên bên trong, tu vi đều sẽ bị áp chế ở Thái Hư Cảnh, bất luận kẻ nào cũng không che giấu tung tích.
- Trong cuộc đấu giá, trừ phi là song phương đồng ý ước chiến, nếu không sẽ không cho phép phát sinh bất cứ cuộc chiến nào.
- Cũng không cho phép bất kỳ tu sĩ nào dùng thân phận áp chế những người khác, ở đó, tất cả mọi người đều bình đẳng.
- Không chỉ có như thế, tất cả trận văn che giấu tung tích của tu sĩ sẽ do Hư Huyễn Chi Giới cung cấp, cho dù trước mặt ngươi là THánh Chủ, đối phương cũng không có cách nào nhận ra diện mạo thực hay tu vi thật của ngươi.
- Nếu tông chủ ngươi gặp Hạo Thiên ở đó, ngươi phải hung hăng trừng trị hắn một trận, bởi vì loại thân phận tu sĩ như Hạo Thiên, bình thường sẽ không lựa chọn che giấu tung tích.
Nói đến đây, khóe miệng Đan Thánh Thanh lộ ra nụ nụ cười ý vị thâm trường.