Vô Địch Thiên Hạ

"Không sai." Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt đáp.

Vi Thanh nghe vậy, toàn thân run rẩy. Trong cái nhìn chằm chằm của đám binh lính và quản gia Lưu Văn, Vi Thanh đột nhiên quỳ xuống: "Tiểu nhân đáng chết! Tiểu nhân hồ đồ, không biết là Hoàng công tử, tiểu nhân đáng chết, đáng chết!" Nói năng lộn xộn.

Vi Thanh vừa nói vừa giơ tay tự bạt tai mình thật mạnh. 

Máu trào ra từ khoé miệng.

Đám binh lính của phủ thành chủ và quản gia Lưu Văn đều ngơ ngẩn nhìn vị thành chủ Vi Thanh của bọn họ.

Hoàng công tử?! 

Tất cả binh lính và quản gia Lưu Văn của phủ thành chủ đều nhìn Hoàng Tiểu Long.

Đám người Lưu Văn không biết Hoàng Tiểu Long, tuy không biết hắn là ai nhưng thấy thành chủ bọn họ bây giờ như thế này, bọn họ cũng biết đã xảy ra chuyện lớn.

Cả lũ vội sợ hãi quỳ rạp xuống đất, không dám thở mạnh. 

Hoàng Tiểu Long nhìn Vi Thanh đang quỳ trước mặt mình, lạnh nhạt bảo: "Ngươi không sai, đứng lên đi."

Vi Thanh thế mới vội vàng vái lạy cảm ơn Hoàng Tiểu Long, sau đó mới dám đứng lên.

"Các ngươi lui đi, đừng quấy nhiễu người khác, ta chỉ đi ngang qua nơi này thôi!" Hoàng Tiểu Long nói. 


"Vâng, vâng, Hoàng công tử!" Vi Thanh cung kính vâng dạ, cúi người thi lễ với Hoàng Tiểu Long rồi mới lui ra ngoài. Sau đó đám hộ vệ phủ thành chủ cũng sợ hãi rời khỏi tửu lâu.

Đêm lại yên tĩnh trở lại.

Khi trời dần sáng, bốn người Hoàng Tiểu Long rời khỏi thành Nam Nhai, đi qua biên cảnh Lạc Thông vương quốc mà tới Bạo Long vương quốc. 

Đi vào Bạo Long vương quốc rồi, bốn người Hoàng Tiểu Long tới thẳng chỗ tổng bộ Đại Kiếm tông.

Trên đường đi, Phí Hầu nói cho Triệu Thư và Vu Minh về chuyện giữa Hoàng Tiểu Long và Đại Kiếm tông, gia tộc Ninh Vũ và Thanh Vân các.

Quận Cuồng Long nằm ở cực bắc của Bạo Long vương quốc, núi non liên miên. Trên những rặng núi ấy, cung điện thành quần thể. Đây chính là nơi toạ lạc của một đại tông môn của Bạo Long vương quốc, tổng bộ của Đại Kiếm tông. 

Lúc này trên đại điện Đại Kiếm tông, Vu Thần nghe đệ tử bẩm báo chuyện ở thành Nam Nhai. Sau khi nghe xong, Vu Thần trầm giọng nói: "Đám Vi Tiểu Đông bị giết, mọi người thấy sao?"

Vi Tiểu Đông là đệ tử hạch tâm của Đại Kiếm tông, lần này là hắn phái Vi Tiểu Đông đi thành Nam Nhai, không ngờ lại chết ở đó, cùng với mấy tên đệ tử Đại Kiếm tông kia, bị giết hết.

"Kẻ cứu Vi Lâm là một thanh niên mười bảy, mười tám tuổi, có bốn người. Vi Thanh gọi người trẻ tuổi kia là Hoàng công tử, cực kỳ kính sợ, chẳng lẽ Hoàng công tử kia là Hoàng Tiểu Long?" Trên điện, Lâm Trí Nhân trầm ngâm nói. 

Làm cho Vi Thanh sợ như vậy, mà lại họ Hoàng, cộng thêm miêu tả bề ngoài, không khó đoán được thân phận của Hoàng Tiểu Long.

"Chắc là Hoàng Tiểu Long rồi. Hắn giành được hạng nhất ở cuộc thi đấu học viện Tinh Không, phải tới Đoạn Nhận đế quốc tham gia Hoàng Thành chi chiến, chắc là hắn đi ngang qua thành Nam Nhai." Một lão phụ trưởng lão Đại Kiếm tông nói.


"Hoàng Tiểu Long muốn tới Đoạn Nhận đế quốc tham gia Hoàng Thành chi chiến thì ắt phải đi qua Bạo Long vương quốc chúng ta. Ta thấy hẳn là hai ngày này sẽ đi qua chỗ Đại Kiếm tông chúng ta. Lão tông chủ, tới lúc đó chúng ta bày thiên la địa võng giết luôn tên Hoàng Tiểu Long kia dọc đường đi." Một trưởng lão Đại Kiếm tông khác nói. 

"Không sai! Lão tông chủ, lần này chúng ta nhất định phải giết được Hoàng Tiểu Long, bằng không cứ để cho Hoàng Tiểu Long này tiếp tục trưởng thành, mà hắn vốn quá yêu nghiệt rồi, lại tiếp tục phát triển thì sợ là hai năm nữa hắn sẽ đột phá Tiên thiên, đến lúc đó Đại Kiếm tông ta khó mà giết hắn được!"

"Hơn nữa lần này không có nguyên soái Hạo Thiên đi theo, chỉ có Phí Hầu bên cạnh, là một cơ hội vô cùng tốt."

Đám trưởng lão Đại Kiếm tông đều nói. 

Vu Thần ngẫm nghĩ, giơ tay ra hiệu cho mọi người yên lặng, sau đó lạnh lùng nói: "Truyền lệnh của ta, điều động tất cả đệ tử Đại Kiếm tông canh gác con đường Hoàng Tiểu Long phải đi qua, chặn giết Hoàng Tiểu Long!"

Mấy vạn đệ tử Đại Kiếm tông cùng lên, lần này Hoàng Tiểu Long có mà chạy đằng trời!

"Vâng, lão tông chủ!" Đám trưởng lão Đại Kiếm tông cất tiếng đáp lời. 

Nhưng đúng lúc này mấy tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên. Vài tên đệ tử Đại Kiếm tông bị đạp bay vào từ bên ngoài đại điện.

Mọi người kinh hãi, vội nhìn ra.

"Hoàng Tiểu Long!" Vu Thần giật mình, đứng bật dậy. Đám người Lâm Trí Nhân cũng đứng lên theo. 


"Hoàng Tiểu Long, không ngờ ngươi lại dám chạy tới tổng bộ Đại Kiếm tông ta!" Vu Thần đi xuống đại điện từng bước một, phóng thích Đấu khí toàn thân, nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long.

Đám trưởng lão Đại Kiếm tông xung quanh tản ra, bao vây đám người Hoàng Tiểu Long lại.

Lúc này, một tiếng chuông rung trời vang lên, tức thì toàn bộ đám đệ tử Đại Kiếm tông đều chạy tới đại điện. 

Mấy vạn đệ tử Đại Kiếm tông cùng tới, tiếng xé gió không ngừng vang lên.

Mấy vạn đệ tử Đại Kiếm tông nhanh chóng đuổi tới, vây đại điện lại chật như nêm cối.

Lâm Trí Nhân nhìn Hoàng Tiểu Long, cười khẩy rồi nói: "Hoàng Tiểu Long, lần này ta xem ngươi trốn như nào?!" 

"Trốn?" Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt nói: "Ai bảo ta định trốn?"

Vu Thần liếc bốn người Hoàng Tiểu Long một cái, cuối cùng tầm mắt dừng trên người Triệu Thư và Vu Minh, lòng nghi hoặc, chẳng lẽ hai kẻ này là chỗ dựa cho Hoàng Tiểu Long?

Triệu Thư và Vu Minh đã thu liễm hết khí tức vào trong nên Vu Thần đương nhiên không nhìn ra tu vi của hai người. 

"Hoàng Tiểu Long, ngươi cho rằng bằng bốn người các ngươi là có thể chống lại mấy vạn đệ tử Đại Kiếm tông ta à?" Lúc này Lâm Trí Nhân cười ha ha, nói tới đây thì liếc đám người Hoàng Tiểu Long: "Ngươi cho rằng ngươi là cường giả Thánh Vực hả?"

Bằng sức của một người mà tiêu diệt cả một đại tông môn của một vương quốc, đó là chuyện chỉ có cường giả Thánh Vực mới làm được.

Nhưng hắn vừa nói xong, Triệu Thư đột nhiên giơ tay lên, nắm lấy hư không. Chỉ thấy Lâm Trí Nhân cách đó vài trăm mét như bị một bàn tay khổng lồ nhấc lên. 

Triệu Thư lập tức phóng thích khí tức toàn thân, kinh thiên động địa.


Không gian mấy vạn dặm trên không trung toàn bộ Đại Kiếm tông bất ngờ thay đổi. Trời vốn đang nắng trong lành đột nhiên tối sầm lại, tiếng sấm vang rần rần. Một thứ uy áp kinh khủng tràn ngập mọi ngóc ngách Đại Kiếm tông.

Dưới uy áp ấy, Lâm Trí Nhân và đám người Vu Thần như cá rời khỏi nước, mắt lồi ra, miệng há to, dường như bất cứ lúc nào cũng không thể thở nổi. 

Linh khí thiên địa khắp nơi đều bị rút sạch!

"Thánh... Thánh Vực... Cường giả Thánh Vực!" Lâm Trí Nhân vô cùng hoảng sợ, toàn thân run lẩy bẩy, cố gắng nói.

Cường giả Thánh Vực! 

Cũng chỉ có cường giả Thánh Vực mới có được uy áp khủng bố như vậy. Cũng chỉ có cường giả Thánh Vực mới có thể cách hư không mà khống chế được cường giả Tiên thiên Lâm Trí Nhân này. Bởi vì chỉ có cường giả Thánh Vực mới có thể nắm giữ được pháp tắc không gian, khống chế được linh khí thiên địa ở một phương.

Triệu Thư lạnh lùng liếc Lâm Trí Nhân một cái, hư không nắm chặt. Dưới cái nhìn chòng chọc của đám người Vu Thần, cổ Lâm Trí Nhân đột nhiên bị vặn gãy, rơi xuống khỏi không trung.

Một cường giả Tiên thiên đã chết! 

Triệu Thư quay đầu nhìn đám người Vu Thần.

"Tiền... Tiền bối... Tha mạng... Tha mạng!" Vu Thần sợ hãi, vội vàng nói liên hồi.

Triệu Thư hừ lạnh một tiếng. Đột nhiên Vu Thần như bị giáng cho một đòn mạnh, miệng phun máu tươi, rồi cứ thế ngã xuống. Khi Vu Thần ngã xuống, đám trưởng lão Đại Kiếm tông mới hoảng sợ phát hiện ở ngực Vu Thần, nơi trái tim, chẳng biết đã bị một thứ sức mạnh gì đục thủng tự bao giờ. 

Trong chớp mắt, hai vị cường giả Tiên thiên là Vu Thần và Lâm Trí Nhân đã chết.

Hơi thở tử vong lập tức ngập tràn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận