Vô Địch Thiên Hạ

Trong ánh nắng chan hòa, Hoàng Tiểu Long rời phòng. Phí Hầu cung kính chờ sẵn bên ngoài.

Khi Hoàng Tiểu Long cùng Phí Hầu và mấy hộ vệ phủ Nguyên soái Vương Ninh tới học viện, ở đây đã rất đông đúc, ngươi ra  vào tấp nập.

Bởi hôm nay sẽ diễn ra một việc rất trọng đại, thi đấu trong lớp, thi đấu theo khối và thi đấu cả viện, cho nên học viện đặc biệt cho phép các học sinh có thể mang theo người nhà, nô bộc của mình vào trong học viện xem. 

Đương nhiên, mỗi người chỉ được mang theo tối đa năm người.

Vào trong học viện, mấy người Hoàng Tiểu Long tới thẳng thánh điện.

Thi đấu hàng năm trong các lớp, trong các khối, và thi đấu của cả học viện đều được tiến hành ở thánh điện này. 

Thánh điện của học viện Tinh Không còn lớn gấp vài lần sân trước, mấy vạn người ở trong đó cũng không lo chật.

“Là Hoàng Tiểu Long!”

“Hắn là học sinh mới Hoàng Tiểu Long đó sao? Nghe nói Khương Đằng đã đột phá ngũ giai, hôm qua vẫn bị hắn đánh suýt nữa thì tàn phế!” 

Khi Hoàng Tiểu Long đến, cả đại điện nổ oành một cái. Hiện giờ hắn đã là người nổi tiếng rồi, ngoài các học sinh mới, kể cả các học sinh cũ và giáo viên cũng nhận ra hắn.

Hoàng Tiểu Long chẳng để ý mọi người đang xì xào bàn tán về mình, đi tới một góc đại điện.

“Tiểu Long!” 

Một tiếng gọi kinh hỉ, Hoàng Tiểu Long nhìn sang, là Lý Lộ đang hớn hở chạy tới.


Hoàng Tiểu Long cười với nàng.

“Nghe nói lần này không chỉ có Quốc vương tới xem thi đấu, ngay cả Hạo Thiên Nguyên soái cũng tới xem đấy!” 

“Hạo Thiên Nguyên soái cũng tới? Nghe nói cái kẻ siêu cấp biến thái Hoàng Tiểu Long kia là tư sinh tử của Hạo Thiên Nguyên soái. Không biết có phải thật không?”

Trên đại điện không ít người đang bàn về vấn đề này.

Hoàng Tiểu Long nghe thấy cả, cười khổ. 

Đột nhiên, cảm giác một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn mình chằm chằm, hắn nhìn lại, thì thấy Chung Nguyên đứng trong đám người xa xa.

Đằng trước Chung Nguyên có một thanh niên khoảng mười tám mười chín tuổi, khí vũ hiên ngang, lưng thẳng tắp. Quanh y có không ít thầy trò học viện xúm xít xung quanh lấy lòng nịnh nọt. Người này là Vương tử Lục Khải của Vương quốc Lạc Thông, cũng là học sinh có thực lực mạnh nhất kỳ thi đấu này mà mọi người vẫn nhắc đến.

Lục Khải nhìn Hoàng Tiểu Long. 

“Hắn chính là Hoàng Tiểu Long?”

Lục Khải hỏi.

“Đúng. Là hắn!” 

Chung Nguyên bước lên một bước nhanh chóng đáp lời.

Lục Khải gật đầu, sắc mặt vẫn đạm mạc, thái độ vẫn điềm nhiên.

Thời gian dần trôi, trong thánh điện càng ngày càng đông người. Không bao lâu sau, đột nhiên bên ngoài thánh điện có người cao giọng hô lớn: 

“Quốc vương, Nguyên soái, Viện trưởng đến!”

Quốc vương Lục Triết, Nguyên soái Hạo Thiên, Viện trưởng học viện Tinh Không Tôn Chương cùng tới!

Quốc vương Lục Triết giá lâm, mọi người vội hành lễ, tiếng hô rung trời. 

“Ha ha, các vị, miễn lễ miễn lễ, đứng lên cả đi!”

Quốc Vương đi tới đài chủ tịch trên đại điện, vung tay lên, cho mọi người đứng dậy, sau đó ngồi trên long ỷ chủ tọa. Hạo Thiên và Tôn Chương chia nhau ngồi hai bên trái phải.

Ba người ngồi xuống, các công tước, tướng quân khác mới chia nhau ra ngồi hai bên. 

Mọi người ngồi một lát, Tôn Chương đứng dậy, tuyên bố một vài quy định trong kỳ thi đấu các lớp, các khối, và thi đấu cả viện. Khi nói tới phần thưởng, hắn ta nói lớn hơn:

“Ngoài phần thưởng như mọi năm. Quốc vương còn đặc biệt thưởng cho mỗi người đứng đầu mỗi khối một trăm vạn kim tệ cùng một bộ công pháp địa phẩm sơ cấp!”


Một trăm vạn kim tệ! 

Công pháp địa phẩm sơ cấp!

Mọi người đều ồ lên, hai mắt nóng rực lửa.

Ngay cả Hoàng Tiểu Long cũng cả kinh. Một trăm vạn kim tệ cũng không phải số lượng nhỏ, còn cả công pháp địa phẩm sơ cấp nữa. Ở Vương thành Lạc Thông, có tiền cũng không mua được thứ này. 

Hai mắt Hoàng Tiểu Long hơi nheo lại. Nếu năm nay hắn đoạt ngôi đầu khối năm nhất, cộng thêm một bộ đấu kỹ địa phẩm Tôn Chương đã hứa với hắn, chẳng phải lần này hắn có một bộ công pháp và một bộ đấu kỹ địa phẩm rồi sao?

Công pháp địa phẩm, đấu kỹ địa phẩm, nếu hắn không dùng, có thể truyền thụ cho phụ thân, mẫu thân và đệ đệ, muội muội. Đương nhiên, học thêm một môn đấu kỹ cũng trăm lợi chứ không có hại.

“Vậy, bây giờ, tỷ thí bắt đầu!” 

Tôn Chương nhìn quét một vòng, cuối cùng tuyên bố.

Hắn ta dứt lời, cả đại điện lặng tinh. Các lớp bắt đầu tỷ thí.

Học viện Tinh Không có tổng cộng ba khối, tỷ thí cũng chia làm ba khu lớn. 

Nhưng chỉ có học sinh năm nhất mới được tranh ngôi đầu khối năm nhất, cho nên, các lớp tỷ thí chia theo từng khối..

Năm nhất đông nhất, có mười bốn lớp.

Hoàng Tiểu Long học lớp mười bốn năm nhất. 

Thi đấu trong lớp không được tiến hành theo phương thức đấu loại, mà do chủ nhiệm lớp  chọn ra hai người có thực lực mạnh nhất lớp tỷ thí. Ai thắng sẽ đứng đầu lớp. Đương nhiên, nếu có ai trong lớp không phục cũng có thể khiêu chiến.

Lớp mười bốn năm nhất, hai người có thực lực mạnh nhất là Hoàng Tiểu Long và Khương Đằng. Đây là sự thật ai cũng biết. Nhưng hôm qua Khương Đằng đã bị Hoàng Tiểu Long đánh cho suýt tí nữa thì tàn phế, không mất mười ngày nửa tháng khó mà lành thương, không thể khôi phục. Cho nên, Hùng Mỹ Kỳ chỉ có thể để ghi tên cho Hoàng Tiểu Long cùng một học sinh khác tên Trần Đồng thi đấu.

Nhưng học sinh Trần Đồng mới vừa đột phá tứ giai, vừa lên đài đã chịu thua. Mọi người ai nấy đều ngạc nhiên, nhưng cũng không nghĩ là một võ sĩ có Vũ hồn siêu cấp cấp mười một, vừa đột phá ngũ giai như Khương Đằng cũng bị Hoàng Tiểu Long đánh cho suýt tàn phế, huống chi là Trần Đồng mới tứ giai? 


Trần Đồng tự chịu thua, coi như biết thân biết phận.

Trần Đồng chịu thua, đương nhiên không có học sinh năm nhất lớp mười bốn nào dám khiêu chiến Hoàng Tiểu Long. Cho nên, căn bản là hắn không cần ra tay đã đứng đầu lớp.

Khi Hùng Mỹ Kỳ tuyên bố Hoàng Tiểu Long đứng  đầu lớp mười bốn năm nhất, sắc mặt nàng ta nhìn hắn khá phức tạp. 

Lớp mười bốn năm nhất, Hoàng Tiểu Long đứng đầu. Mười ba lớp khác vẫn còn đang tỷ thí, cho nên khi Hùng Mỹ Kỳ tuyên bố kết quả, không ít người nhìn sang, cả đại điện đều bàn tán xôn xao.

Trên đài chủ tịch, Quốc vương Vương quốc Lạc Thông Lục Triết cũng chú ý tới, thấy Hoàng Tiểu Long trên đài, quay sang cười hỏi Nguyên soái Hạo Thiên:

“Hắn là Hoàng Tiểu Long sao? Anh hùng xuất thiếu niên. Hạo Thiên, còn nhớ năm xưa khi chúng ta mười tuổi cũng mới tứ giai nhỉ?” 

Nguyên soái Hạo Thiên cười đáp:

“Vâng, Vương thượng.”

Lục Triết gật đầu, rồi nhìn sang nhi tử Lục Khải trên đài khác, ánh mắt đầy cưng chiều, cười nói: 

“Ta nghe nói Hoàng Tiểu Long và Chung Nguyên có đánh cược ngôi đầu trong kỳ thi đấu cấp khối. Xem nào, nói không chừng hắn còn muốn tranh ngôi đầu với Khải Nhi đấy.”

Tuy nói vậy nhưng sắc mặt Lục Triết vẫn thong dong, hiển nhiên hắn ta cũng không cho rằng Hoàng Tiểu Long có thể tranh ngôi đệ nhất với nhi tử của mình. Sau khi chọn ra được người đứng đầu các lớp, sẽ rút thăm chia tổ tỷ thí, từng vòng loại từng vòng, sau cùng mới định ra người đứng đầu trong cùng một năm. Lục Triết vẫn cho rằng hẳn là Hoàng Tiểu Long sẽ không có cơ hội giao thủ với nhi tử mình, thế nào cũng bị loại.

Nguyên soái Hạo Thiên thấy sắc mặt Quốc vương, biết hắn ta nghĩ gì, chỉ cười cười không nói gì. 

Một lúc sau, mười bốn lớp năm nhất đều đã chọn ra người đứng đầu. Tiếp theo sẽ là tranh ngôi đệ nhất trong cùng một khối năm nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận