Vô Địch Thiên Hạ

Từng ánh kim quang từ cơ thể Lục Khải phun ra, một hư ảnh thật lớn xuất hiện trên cơ thể y.

Một con yêu thú lớn, vừa giống ưng, vừa giống phượng, lại vừa giống rồng xuất hiện trước mặt mọi người. Một cỗ khí tức cường hãn uy áp như một cơn lốc ào ra.

“Thiên Bằng!” 

“Vũ hồn của Lục Khải Vương tử lại là Thiên Bằng! Vũ hồn của Quốc vương đời thứ nhất của Vương quôc Lạc Thông chúng ta chính là Thiên Bằng!”

Mọi người xung quanh nhìn Vũ hồn Lục Khải gọi ra đều khiếp hãi.

Hoàng Tiểu Long cũng hơi bất ngờ. 

Thiên Bằng là một trong vài loại Vũ hồn cực mạnh của thập cấp nhất lưu.

Tương truyền, Thiên Bằng chính là đời sau của thiên long thời viễn cổ, có huyết mạch của thiên long viễn cổ. Hơn nữa, theo như Hoàng Tiểu Long thấy, Vũ hồn Thiên Bằng của Lục Khải có hơi khác Vũ hồn Thiên Bằng trong truyền thuyết!

Tương truyền, Vũ hồn Thiên Bằng chỉ có hai cánh, nhưng Vũ hồn của Lục Khải có tới bốn cánh. Hơn nữa trên bốn cánh còn hơi phát ra ánh sáng vàng. Cánh của Vũ hồn Thiên Bằng không có phát sáng. 

Biến dị!

Hoàng Tiểu Long chợt lóe lên.

Vũ hồn Thiên Bằng của Lục Khải là Vũ hồn biến dị. Thiên Bằng đã là Vũ hồn thập cấp nhất lưu, lại còn biến dị, vậy rất có thể là một siêu cấp Vũ hồn cấp mười một!  


Không ngờ Vũ hồn của Lục Khải lại là một Thiên Bằng biến dị.

Lục Khải gọi Vũ hồn ra, khí thế toàn thân thay đổi, không khí quanh người y vận chuyển kêu lên ù ù. Bốn phía quanh Lục Khải không ngừng xuất hiện các đường vân xanh. Gió thường không có màu, nhưng giờ nó lại có màu xanh.

Gió màu xanh! 

Sắc mặt Hoàng Tiểu Long đanh lại. Hắn biết, đòn tấn công sắp tới của Lục Khải sẽ là sấm chớp mưa bão.

“Hoàng Tiểu Long, nếu ngươi có thể tiếp được một đòn của ta, ngươi sẽ có tư cách cùng ta tranh ngôi đệ nhất. Nếu một đòn này ngươi cũng không đón được, vậy ngươi còn không có tư cách tranh ngôi đệ nhất với ta!”

Lục Khải nhàn nhạt nói, cùng lúc thân hình lóe lên, không thấy đâu nữa. 

Nhanh quá!

Đây là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Hoàng Tiểu Long và mọi người xung quanh.

Quả thực, tốc độ của Lục Khải đã nhanh tới cực điểm, trong không gian chỉ còn loang loáng một cái bóng màu xanh. Nhưng ngay khi y đấm Hoàng Tiểu Long một cái, thân hình Hoàng Tiểu Long cũng lóe lên, rạch một đường trên đài, để lại mười cái bóng “Hoàng Tiểu Long” trên đài. Lục Khải đấm trúng, cái bóng lập tức biến mất. 

“Sao?”

Một đấm tràn đầy tự tin lại thất bại, Lục Khải ngẩn ra.

Y đã là cường giả thất giai, lại gọi ra Vũ hồn, tuy còn chưa hồn hóa nhưng tốc độ đã nhanh hơn cường giả thất giai bình thường rất nhiều. Nhưng Hoàng Tiểu Long lại tránh thoát. 

“Lục Khải Vương tử lại thất bại kìa!”

“Vừa rồi Hoàng Tiểu Long dùng thân pháp gì vậy? Chẳng lẽ là hồn kỹ bổn mạng của hắn?”

Ngay cả Quốc vương Lục Triết, Nguyên soái Hạo Thiên, Viện chưởng Tôn Chương và đám lão sư Hùng Sở trên đài chủ tịch cũng cả kinh, cực kỳ bất ngờ. Vừa rồi, để tránh được đòn của Lục  Khải, tốc độ của Hoàng Tiểu Long không hề chậm hơn đối thủ. 

Không sai, vừa rồi Hoàng Tiểu Long đã thi triển Hồn kỹ bổn mạng của mình - Tật ảnh tùy hình!

Khi hắn vừa đột phá tứ giai, Vũ hồn lột xác, Hồn kỹ bổn mạng Tật ảnh tùy hình chỉ có thể tăng tốc độ của hắn lên một phần ba. Nhưng bây giờ hắn đã là lục giai hậu kỳ đỉnh phong, tốc độ tăng thêm hai phần ba, có thể so được với Lục Khải.

Thấy đòn tấn công này thất bại, Lục Khải cũng rất bất ngờ, không tấn công nữa mà đứng đó nhìn Hoàng Tiểu Long. 

“Không tệ. Ngươi còn mạnh hơn ta tưởng một chút đó. Ngươi đã có thể tránh thoát được đòn vừa rồi của ta, vậy ngươi có tư cách tranh ngôi đệ nhất với ta!”

Dừng một lát, y lại nói tiếp:

“Nhưng cũng chỉ là có tư cách mà thôi. Tiếp theo, ngươi cứ hưởng thụ mưa rền gió dữ của ta đi. Ta xem ngươi có thể chịu được bao nhiêu lần!”  


Dứt lời, Lục Khải lóe lên một cái, một cái bóng xanh lóe lên, xuất hiện trước mặt Hoàng Tiểu Long, tốc độ nhanh hơn vừa rồi không ít, đánh ra một quyền, quyền kình phá không sinh ra từng lưỡi đao màu xanh sắc bén!

Hai mắt Hoàng Tiểu Long ngưng lại tập trung nhìn quyền kình phá không mà đến. Lúc này hắn không kịp tránh né nữa, chỉ có thể đón đỡ. Đấu khí trong cơ thể vận chuyển, hắn tung ra một La Hán quyền đón đỡ, Cửu U Đấu Khí cũng phun ra theo.

“Ầm!” 

Hai quyền kình va chạm, cả hai cùng chấn động lùi lại đằng sau. Lục Khải lùi ba bước. Hoàng Tiểu Long lùi năm bước.

“Hả?”

Thấy Hoàng Tiểu Long đỡ được một quyền của mình, Lục Khải kinh dị hô lên. 

Mọi người xung quanh cũng kinh hãi.

Sức mạnh Đấu khí của cao thủ thất giai mạnh hơn gấp đôi cao thủ lục giai hậu kỳ đỉnh phong. Nhưng Hoàng Tiểu Long lại có thể tiếp chính diện một quyền của Lục Khải.

Tuy Hoàng Tiểu Long phải lùi lại nhiều hơn hai bước, áp lực Lục Khải mạnh hơn một chút, nhưng người ta đã khiếp sợ lắm rồi. 

Dưới đài, Trần Cường được công nhận là có thực lực đứng thứ hai khối năm nhất vừa rồi bị Hoàng Tiểu Long đánh bại vẫn còn không phục, nhưng giờ thấy hắn có thể đón đỡ một quyền chính diện của Lục Khải, không còn hậm hực nữa. Nếu là y, căn bản là đón không nổi.

“Không ngờ cơ thể của Hoàng Tiểu Long này lại khỏe như vậy. Hơn nữa, Đấu khí của hắn lại có phẩm cấp cao như vậy!”

Trên đài chủ tịch, Quốc vương Lục Triết nhận xét vậy. 

Tất cả mọi người trên đài chủ tịch đều là cao thủ, đương nhiên có thể nhìn ra được cơ thể của Hoàng Tiểu Phong mạnh hơn cao thủ lục giai hậu kỳ đỉnh phong nhiều, phẩm cấp của Đấu khí của hắn cũng cực cao. Nếu không, vừa rồi làm sao đón được một quyền của Lục Khải.

“Xem ra Khải Nhi muốn thắng Hoàng Tiểu Long chỉ có thể Hồn hóa thôi.”

Quốc Vương Lục Triết lại nói. 


“Vương thượng nói đúng!”

Lúc này, một vị đại công tước trên đài chủ tịch đứng lên cười nói:

“Sau khi Vương tử hồn hóa, cho dù Hoàng Tiểu Long có khỏe nữa cũng không thể đón được đòn tấn công của Vương tử!” 

Các đại công tước khác cũng nhao nhao hùa theo.

Nguyên soái Hạo Thiên không nói gì, chỉ chăm chú nhìn hai người trên võ đài.

Lúc này, Lục Khải đã hóa thành từng ánh màu xanh, thân hình thấp thoáng lúc hiện lúc mất, không ngừng tấn công. Đúng như lời y đã nói, đợt tấn công này như mưa rền gió dữ. Nhưng thực bất ngờ, cho dù Lục Khải có tấn công mãnh liệt thế nào, cường đại làm sao, Hoàng Tiểu Long vẫn luôn có thể ngăn lại hoặc né tránh. 

Hoàng Tiểu Long, nhìn thì như không có sức đánh trả, nhưng xem hắn thong dong như vậy, bình tĩnh như vậy, mọi người lại không ngớt nghi ngờ.

Tấn công như mưa rền gió dữ hơn mười chiêu, đột nhiên Lục Khải dừng lại, nhướn mày. Y cũng nhìn ra được cứ tấn công như vậy, chỉ sợ nửa tiếng nữa cũng không đánh bại được Hoàng Tiểu Long.

“Hoàng Tiểu Long, ngươi gọi Vũ hồn ra đây đi!” 

Lục Khải nhìn đối phương chăm chú:

“Tiếp theo ta sẽ hồn hóa. Ngươi sẽ không thể đỡ được đòn tấn công của ta!”

Y cũng giống như mọi người, rất tò mò không biết Vũ hồn của Hoàng Tiểu Long là Vũ hồn gì, có phải Vũ hồn cấp mười một nhất lưu như lời đồn đãi trong học viện không? 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận