[ Vũ Động Càn Khôn Thế Giới - Đông Huyền Vực - Đại Viêm Vương Triều ].
“Ù… Ù… Ù…!”Thanh Sơn Trấn một nơi không xa đột nhiên xuất hiện một cái ngân sắc vòng xoáy, sau đó hai bóng người từ bên trong đi ra, bọn họ chính là đã biến mất ở Vũ Động Càn Khôn Thế Giới nửa năm - Lâm Duyên và Lâm Hà.
Bởi vì Bí Cảnh Hệ Thống tặng cho 1 năm/ 1 lần đi vào Bí Cảnh thuộc các thế giới khác nên Vũ Động Càn Khôn Thế Giới đã đồng bộ thời gian với Lâm Duyên, cho dù cậu đi bao lâu thì ở thế giới này cũng trôi qua giống như thế.
Chính vì vậy mỗi lần đi vào Bí Cảnh thuộc các thế giới khác thì Lâm Duyên cũng rất cần cân nhắc thật kỹ lưỡng để mình có thể trở về đúng thời gian có các sự kiện sẽ xảy ra tại Vũ Động Càn Khôn Thế Giới.
“Bảo bối! Chúng ta trở về rồi! Ngươi nhìn xem cảnh tượng xung quanh có quen không!”Lâm Duyên nắm chặt tay Lâm Hà chỉ xung quanh hỏi, lần này trở về cậu đã kiểm tra rất kỹ lưỡng và chắc chắn rằng thời gian hiện tại là chuẩn bị bắt đầu sự kiện “Thanh Sơn Trấn Thi Đấu Săn Thú” trong nguyên tác.
“Phu quân! Mặc dù cảnh tượng xung quanh có chút thay đổi nhưng ta vẫn có thể nhận ra nơi đây rất gần với Thanh Sơn Trấn!“Lâm Hà cũng nắm chặt tay Lâm Duyên và rất chắc chắn nói nhưng cả hai người không hề biết rằng cảnh tượng xung quanh thay đổi là do nửa năm trước trận đại hoả của xuyên việt giả khác tên Lâm Diễm càn quét qua.
Lần đại tai nạn đó không chỉ khiến Đại Viêm Vương Triều huỷ hoại nặng nề về phong cảnh lẫn sinh mệnh mà còn suýt bị diệt quốc do các vương triều và quốc gia xung quanh nhòm ngó vì quốc lực đã hạ xuống.
Tuy nhiên sinh tử là gắn liền và hỗ trợ lẫn nhau, ở trong huỷ diệt tử vong sẽ đản sinh tân sinh mệnh, trận kia đại hoả mặc dù mang đến tai nạn cho Đại Viêm Vương Triều nhưng cũng mang đến rất nhiều kỳ tích.
Do trận đại hoả là Bán Tổ Cảnh cấp bậc, lại cộng thêm 22 loại Dị Hoả sức mạnh càn quét nên đã đản sinh rất nhiều “Dương Canh Chi Khí” thích hợp cho tu luyện cảnh giới là Thiên Nguyên Cảnh.
Ngoài ra còn có rất nhiều khoáng sản, Bí Cảnh nằm trong Đại Viêm Vương Triều đều lộ diện ở hiện thế khiến cho Đại Viêm Vương Triều quốc lực đã suy yếu đột nhiên trở về đến tình trạng không thể tưởng tượng đượcTừ Cấp Thấp Vương Triều bước lên Trung Cấp Vương Triều, điều này được chứng thực bởi Bát Đại Tông Phái, chính là Đông Huyền Vực đứng đầu thế lực chuyên quản lý rất nhiều quốc gia giống Đại Viêm Vương Triều.
“Phu quân! Chúng ta đi thôi! Trở về Thanh Sơn Trấn, trở về Lâm Gia!”Trở về thực tại, Lâm Hà nhanh chóng dựa vào trong trí nhớ lưu giữ ký ức đường trở về Thanh Sơn Trấn liền nắm tay lôi kéo Lâm Duyên dẫn đi mà cậu cũng không có phản kháng tâm ý của thiếu nữ.
“Đây có thật là ta quen biết nhiều năm Thanh Sơn Trấn không? Chúng ta mới rời đi nửa năm thôi mà sao lại biến thành như vậy!”Dưới sự dẫn đường của Lâm Hà, cả hai rất nhanh đã đi đến nơi cần đến nhưng nhìn cảnh tượng trước kia về nơi mình từng sinh sống đã thay đổi rất nhiều thì vô cùng ngạc nhiên thốt lên.
“Bảo bối! Đừng suy nghĩ nhiều làm gì! Chỉ cần trở về Lâm Gia thì chúng ta sẽ biết rõ ràng mọi chuyện là như thế nào! Đi thôi!”Lâm Duyên tuy không rõ ràng lắm nhưng cậu nghĩ tới chuyện này có liên quan đến nửa năm trước gặp đã phải xuyên việt giả khác tên Lâm Diễm nên trước tiên chỉ tạm thời vừa căn dặn Lâm Hà, vừa lôi kéo nàng hướng về Lâm Gia.
Do ở Phong Vân Thế Giới tăng cường thực lực không ít nên Lâm Duyên và Lâm Hà rất nhanh đã tiếp cận đến gần Lâm Gia vị trí sinh nhưng đột nhiên vào lúc này có biến cố phát sinh làm cả hai phải dừng bước lại.
“Mọi người ơi! Mau tới nơi này xem đi! Lâm Gia bán linh dược giả! Còn đang lừa gạt chúng ta!”Một thiếu nữ niên mặc tử y đang ở Lâm Gia cửa hàng lớn tiếng ồn ào, đồng thời còn giơ trong tay một gốc linh dược đã bị cắn một đoạn nhỏ xem như chứng minh khiến mọi người vây xem liên tục xì xào bàn tán.
Không chỉ có như vậy, lúc này tại Lâm Gia cửa hàng bên trong đang bị người đập phá không thương tiếc, trên các kệ hàng để rất nhiều vật phẩm đã bị hất tung xuống đất vỡ tan hoặc bị dẫm bẹp.
“Phu quân! Mau buông ra! Để ta đi vào đánh chết mấy tên kia!”Thấy cửa hàng thuộc gia tộc của mình đang bị người đập phá, Lâm Hà tức giận định ra mặt nhưng Lâm Duyên lại ôm chặt lấy nàng nhằm ngăn cản thiếu nữ tiến lên, điều này làm Lâm Hà không thể hiểu nổi nên lớn tiếng nói.
“Bảo bối! Chuyện này bây giờ vẫn chưa rõ thực hư! Lỗ mãng xông lên đánh người chỉ tổ khiến kẻ đứng sau có cớ để gây ra rắc rối nhiều hơn thôi! Chờ một lúc nữa xem sao! Nếu không ổn thì hai ta liền ra mặt!”Lâm Duyên lên tiếng khuyên nhủ Lâm Hà mà thiếu nữ sau một hồi trầm tư suy nghĩ liền tạm thời nghe theo lời cậu nói, cuối cùng hai người quyết định ở bên ngoài đứng xem để hiểu rõ tình hình mới ra tay.
Hai người không hề biết rằng, kể từ nửa năm trước trận kia đại hoả, bởi vì có cường giả bí ẩn như Tổ Thạch, v.
v… bảo vệ nên Lâm Gia sống sót nhiều người nhất mà Thanh Sơn Trấn thế lực cầm quyền vị trí cũng từ đây thay đổi.
Chỉ trong thời gian ngắn, Lâm Gia phát triển vượt bậc đè ép các thế lực từng ngang hàng như Lôi Gia, Tạ Gia, v.
v… trở thành Thanh Sơn Trấn đứng đầu giả nhưng cũng từ đây bị mấy thế lực này ghi hận luôn tìm cách phá đám.
“Đáng giận! Hôm nay Tạ Gia đến đây là có chuẩn bị trước! Chúng ta xem ra thua thiệt lớn rồi!”Mặt mũi bầm dập Lâm Sơn lúc này trong lòng tràn đầy bất lực thầm mắng, xem như Lâm Gia trung tâm tộc nhân nên hắn biết gia tộc cùng mấy thế lực trong Thanh Sơn Trấn xảy ra ân oán nhưng đều chỉ là ma sát nhỏ.
Nửa năm nay những chuyện như phá quán không phải không có xảy ra nên hôm nay Tạ Gia người đến mua đồ thì Lâm Sơn rất cảnh giác rồi sau đó phát hiện ra bọn họ đánh tráo trấn điếm chi bảo liền đi tới lý luận.
Không nghờ tới đám người này không những không nhận tội mà còn đổ cho Lâm Gia bán hàng giả rồi đập phá đồ đạc, hắn muốn ngăn cản liền bị đánh mà ca ca hắn là Lâm Hoành chạy đến ứng cứu cũng vô dụng.
Ai mà nghĩ tới được Tạ Gia lần này phá quán không chỉ mang tới Tạ Đình là Thối Thể Cảnh Lục Trọng mà còn có tỷ tỷ của nàng là Thối Thể Cảnh Thất Trọng và hôn phu tỷ tỷ của cô ta - Lôi Lực là Thối Thể Cảnh Cửu Trọng.
Với lực lượng tuổi trẻ như vậy thì Lâm Gia căn bản không phải đối thủ vì chỉ có Lâm Hoành là Thối Thể Cảnh Thất Trọng, may mắn là không lâu sau có Lâm Động huynh muội chạy đến giải vậy mới ngang hàng lại thế cục.
“Tạ Đình! Xú nữ nhân ngươi câm miệng cho ta! Rõ ràng là ngươi đem trấn điếm linh dược trong Lâm Gia cửa hàng đánh tráo thành phế dược kia! Khôn hồn thì mau đem nó trả lại ngay!”Lâm Gia cửa hàng bên trong, Lâm Động lúc này cũng đã hiểu rõ tình hình hiện tại từ hai huynh đệ Lâm Sơn và Lâm Hoành nên quay đầu, nhìn chằm chằm về phía Tạ Gia đám người lớn tiếng quát.
“Lâm Động! Ngươi mới tới nên không hiểu rõ rồi! Không phải là chúng ta đánh tráo mà làLâm Gia cửa hàng của các ngươi bán đồ giả! Muội muội thấy ta nói có đúng không!”Một âm thanh nữ tính mang theo trào phúng ý vị vang lên, Tạ Đình bên cạnh đi ra một thiếu nữ cũng mặc tử y nhưng phong cách có phần trưởng thành hơn, sau đó mới xuất hiện thiếu nữ chỉ về Lâm Gia cửa hàng bảng hiệu nói:“Hàng giả một bồi mười! Rất tốt! Lâm Gia các ngươi cứ dựa theo giá của gốc linh dược này mà đền cho muội muội của ta đi!”“Là nữ nhân kia! Tạ Doanh Doanh!”Lâm Hà đứng ở bên cạnh Lâm Duyên vừa nhìn thấy thiếu nữ mới xuất hiện thì khuôn mặt hiện lên vẻ lạnh lùng nói, xem như đối thủ cũ thì Tạ Gia người nàng ghét nhất chính là tỷ muội Tạ Đình và Tạ Doanh Doanh.
“Phu quân! Mau thả ra! Hôm nay không đánh nữ nhân kia một trận thì ta ngủ không ngon!”Giống như nhìn thấy tử địch, Lâm Hà lần nữa muốn lao về phía Tạ Doanh Doanh đánh nhau nhưng Lâm Duyên vì muốn xem nửa năm qua Lâm Gia thế hệ trẻ có tiến bộ như thế nào nên lần nữa lại ngăn cản.
Dù sao Lâm Hà bây giờ đã là Thối Thể Cảnh Cửu Trọng, lại học được Phong Vân Thế Giới rất nhiều võ học, nếu đem nàng thả ra thì Tạ Gia đám người sẽ bị càn quét triệt để mà cậu sẽ không xem được trò hay.
“Nếu đã không thể bàn bạc được! Vậy thì động thủ đi!”Ở phía bên kia, Lâm Gia người và Tạ Gia người dường như đã không thể nhẫn nhịn được nữa liền lập tức hỗn chiến lên, song phương tự lựa chọn lấy đối thủ thích hợp nhất với chính bản thân mình.
Cùng là Thối Thể Cảnh Cửu Trọng - Lâm Động VS Lôi Lực, cùng là Thối Thể Cảnh Thất Trọng - Lâm Hoành VS Tạ Doanh Doanh và cuối cùng là Thối Thể Cảnh Lục Trọng - Lâm Thanh Đàn Vs Tạ Đình.
“Không nghờ tiểu cô nương ngày xưa hay bám đuôi chúng ta giờ đã có thể trưởng thành đến mực này! Xem ra nàng đã không cần chúng ta bảo vệ nữa rồi!”Lâm Duyên nhìn về phía Lâm Thanh Đàn đang giao thủ cùng Tạ Đình nói mà Lâm Hà ở bên cạnh cũng gật đầu, sau đó trong lúc quan sát trận đấu thì Lâm Duyên còn phát hiện ra Lâm Thanh Đàn đã mở ra Sát Ma Chi Thể.
“Nếu Thanh Đàn đã kích hoạt thể chất thì Tạ Đình thua chắc rồi!”Lâm Duyên trong lòng thầm nhủ nói, xem như là người từng tiếp xúc với Sát Ma Chi Thể của Lâm Thanh Đàn thì cậu biết hàn khí của thế chất này đáng sợ, có thể nói cùng cảnh giới dính vào đều sẽ chịu thua thiệt lớn.
Giống như để xác nhận suy nghĩ Lâm Duyên là đúng, ở chiến trường của Lâm Thanh Đàn và Tạ Đình, nhân lúc Lâm Thanh Đàn không để ý kĩ thì Tạ Đình lao tới muốn một tay vả mặt Lâm Thanh Đàn nhưng lại bị phản sát.
Sát Ma Chi Thể đáng sợ theo thời gian trôi qua đã dần thể hiện ra sự đáng sợ của nó, từ trên người Lâm Thanh Đàn mỗi chiêu mỗi thức đều mang theo kinh khủng hàn khí khiến Tạ Đình bị dính phải liền phản ứng rất chậm chạp.
“Ba…!”Một đạo tiếng vang truyền ra, Tạ Đình trên mặt đã nhiều hơn một màu đỏ nhạt dấu bàn tay, vừa rồi nhờ có Sát Ma Chi Thể nên Lâm Thanh Đàn không chỉ dễ dàng tránh thoát Tạ Đình đánh lén mà còn tặng lại cho Tạ Đình một tát.
“Đúng! Đúng! Đúng! Thanh Đàn! Phải đánh như vậy mới khiến nữ nhân kia cả đời không quên được sỉ nhục này! Đáng tiếc là ta không thể cùng vào hỗ trợ đánh mặt!”Lâm Hà ở bên ngoài quan sát thấy cảnh hay này thì vô cùng vui vẻ nói nhưng sau đó lại trở nên chán nản ưu sầu vì bản thân mình đang bị Lâm Duyên giữ chặt không thể nhảy vào chiến trường bổ đao.
“Ba! Ba! Ba!”Mặc dù Lâm Hà không thể bổ đao nhưng Lâm Thanh Đàn dường như trong vô thức đã nghe được tiếng nàng nói liền tóm lấy Tạ Đình rồi một tát lại một tát đánh vào trên mặt của nữ nhân này.
Âm thanh chát chát từ Tạ Đình trên mặt truyền ra khiến mọi người vây xem càng trở nên hứng thú hô lớn “đánh hay, đánh hay”, “đánh tiếp đi, đánh tiếp đi”, điều này khiến cho Tạ Đình bị tức đến suýt ngất xỉu.
“Khốn khiếp! Buông muội muội của ta ra!”Tạ Doanh Doanh đang cùng Lâm Hoành giao thủ nhìn thấy cảnh Tạ Đình bị Lâm Thanh Đàn vả mặt không thương tiếc thì tràn đầy tức giận đem Lâm Hoành đẩy lui rồi lao tới và tung ra một chưởng muốn đem Tạ Đình cứu ra.
“Hừ…!”Lâm Thanh Đàn không hề có sợ hãi Tạ Doanh Doanh công kích sắp đánh tới và giơ tay muốn cứng đối cứng đánh lui địch thủ nhưng lúc này ở bên bên ngoài chiến trường lại xông vào một bóng người cản trở Tạ Doanh Doanh.
Người đến chính là Lâm Hà mới được Lâm Duyên thả ra, lý do nàng được thả là vì Lâm Duyên không thích Tạ Doanh Doanh đánh lén Lâm Thanh Đàn, ngoài ra còn có Lâm Hà hứa hẹn tối nay sẽ cho cậu ăn no.
“Nhị Phẩm Vũ Học - Linh Kiếm Chỉ!”Dựa vào tu vi đã là Thối Thể Cảnh Cửu Trọng, bỏ qua Tạ Doanh Doanh 2 tiểu cảnh giới nên Lâm Hà chỉ cần một chiêu võ học thường dùng đã đem Tạ Doanh Doanh đánh bay ra ngoài và đập mặt xuống đất.
“Đó là Lâm Gia biến mất nửa năm Lâm Hà! Nàng không chết trong trận đại tai nạn kia mà vẫn còn sống!”Tất cả mọi người đang quan chiến nhìn thấy sự xuất hiện của Lâm Hà thì vô cùng ngạc nhiên thốt lên, mặc dù nàng trải qua nửa năm biến mất đã khác trước rất nhiều từ ngoại hình lẫn khí chất.
“Lâm Hà đại tỷ! Ngươi vẫn còn sống! Quá tốt rồi!”Lâm Gia đám người như Lâm Lâm Hoành, Lâm Sơn, v.
v… nhìn thấy Lâm Hà xuất hiện thì cũng vui mừng hô to, chỉ riêng có Lâm Động và Lâm Thanh Đàn đang liên tục quay đầu tìm kiếm gì đó và trong lòng tự nhủ:“Lâm Hà đại tỷ đã xuất hiện! Như vậy thì Lâm Duyên đại ca cũng đang ở đây!”Lâm Duyên nhìn thấy động tác của Lâm Động huynh muội thì hiểu bọn họ đang tìm mình liền vẫy tay khiến cả hai người biết mình đang ở đâu mà những người đang quan chiến thấy cậu làm vậy thì cũng nhận ra Lâm Duyên là ai:“Đây là Lâm Gia thế hệ trẻ tuổi đứng đầu Lâm Duyên đã biến mất nửa năm! Hắn cũng vẫn còn sống! Chậc! Chậc! Chậc! Lâm Gia hai đại thiên tài thế hệ trẻ trở về! Thanh Sơn Trấn sắp loạn rồi!”.