Một con người khi đối mặt với một thực thể tà ác nào đó, hoặc là có thể gây uy hiếp tới chính mình, người này rất có thể không chỉ kích phát ý chí chiến đấu, càng có thể làm cho hắn không một chút sợ hãi đi đối mặt.
Thế nhưng khi người đó đối mặt với một sự tình, một vật thể không biết, nhìn không thấy sờ không được, chỉ có thể bằng cảm giác cảm ứng được thứ đó vô cùng cường đại, như vậy sẽ mang tới cho tâm linh cảm giác kinh sợ.
Thứ gì đó thần bí không biết, cường đại không biết, khi đó sẽ làm cho đối phương không thể nào tìm thấy được nhược điểm của nó, hoặc là hình thái thể của nó, mà chỉ tạo ra trong óc con người một loại cảm giác mơ hồ vô hạn, đó mới là thứ đáng sợ nhất.
Chính là bởi vì mang theo loại cảm giác sợ hãi này, khi Thản Cơ mang theo hai vị trưởng lão, trải qua một loạt gian nan, bọn họ đã dùng hết tất cả mọi phương pháp, tràn đầy chật vật, rốt cuộc cũng bước tới được đầu cùng Vu linh ảo cảnh, thế nhưng đến đây bọn họ phải đối mặt với đối thủ, khi không còn là những Vu hồn thú nữa, loại kinh sợ chèn ép tâm linh này, khiến cho bọn họ bắt đầu cảm giác linh hồn của chính mình đang run rẩy sợ hãi.
Có thể bọn họ cho rằng, đây là do Vu tổ nương nương thực thi một loại nghiêm phạt đối với bọn họ khi bọn họ dám xông vào Hương Tuyết Cốc.
Kỳ thực bọn họ cũng không biết, tại thời điểm bọn họ gặp phải Vu linh vương, một viên mầm móng sợ hãi đã bị Vu linh vương thành công gieo vào trong lòng bọn họ, cũng đã bắt đầu mọc rễ nảy mầm.
Ý chí của Vu linh vương cực kỳ cường đại, có thể nói là nó đã thôn phệ vô số Vu hồn thú khác dần dần tiến hóa thành, mà nó tại sinh linh trong huyễn ảnh, là tồn tại kinh khủng nhất, bởi vì bản thân nó dựa vào tinh thần ý chí làm thủ đoạn tấn công hoặc là phòng ngự, vì vậy tinh thần ý chí của nó có thể so sánh ngang với một vị siêu cấp cao thủ Võ Thánh cường đại.
Nhưng có sự khác nhau chính là, nó có thể khống chế được vô số sinh linh có bản năng ý thức, hoặc là người có ý chí bạc nhược, tuyệt đối phục tùng nó khống chế và điều khiển, mà đối với những sinh linh không thể khống chế được, như vậy trước tiên nó sẽ gieo trong lòng bọn họ một viên mầm móng sợ hãi, để mầm móng sợ hãi mọc rễ nảy mầm, sau đó đạt tới mục đích cuối cùng chính là khống chế bọn họ.
Có thể, đầu Vu linh vương tại Vu linh ảo ảnh này đã buồn chán tới cực điểm, tại lúc nó phát hiện ra có người xông vào trong địa bàn của nó, liền nhanh chóng bố trí một trò chơi vui vẻ.
Đối mặt với cỗ uy áp ý chí giống như phô thiên cái địa ập tới, Thản Cơ trên đường tới đây đã liên tục trải qua rất nhiều khó khăn gian khổ, mang theo tinh thần và thể xác uể oải tới cực điểm tới đây, nàng đã có chút vô lực không thể chống đỡ được nữa rồi.
Cho dù là nàng cũng phải biểu hiện ra trạng thái như vậy, mà hai vị trưởng lão có tu vi thực lực thấp hơn nàng một chút càng không cần phải nói.
Thế nhưng Thản Cơ biết, đây là một trạm kiểm soát gian nan không gì sánh được, nếu như nàng buông tha mà nói, cuối cùng chỉ có thể lưu lạc trở thành trò chơi vĩnh viễn cho Vu linh vương, chỉ còn lại một cái xác đã không còn linh hồn, mắt thấy Hương Tuyết cốc đang ở trước mặt, nàng không muốn quay đầu lại.
Vì vậy tại thời điểm ý thức bị Vu linh vương công kích, Thản Cơ vẫn cắn răng đau khổ chống đỡ, mà hai vị trưởng lão bên cạnh nàng, lúc này đã có chút không thể chống đỡ được, lúc này đột nhiên trong mắt một vị trưởng lão hiện lên một tia hồng quang, nhe nhăng cười quỷ dị, liền nhảy tới đánh một vị trưởng lão còn lại.
Mà vị trưởng lão kia đang tập trung toàn bộ thần hồn ý chí chống lại công kích tinh thần của Vu linh vương, căn bản không hề dự liệu tới chuyện người đồng bọn ngay bên cạnh lại đột nhiên giơ ma trảo về phía hắn.
- Đừng!
Khi vị trưởng lão này ý thức được không thích hợp, nhưng vừa mới quay sang, liền nhìn thấy vị trưởng lão kia mang theo đôi con ngươi đỏ hồng quỷ dị, phảng phất thoáng cái đã đưa hắn vào vực sâu vô tận, hắn căn bản không hề phòng vị, đối phương đánh ra một chưởng, để miệng hắn phun ra máu tươi, ý thức bắt đầu trở nên không rõ, cảm giác có cái gì đó đang mạnh mẽ triệu hoán hắn, muốn hắn phải khuất phục…
Tại lúc Thản Cơ phát hiện ra dị trạng này, vị trưởng lão còn lại cũng đã triệt để biến thành tù binh, thành nô lệ của Vu linh vương. Bị khống chế tâm thần, nàng phát giác ra tình thế vô cùng nguy hiểm, lúc này cũng không còn ý tới ai là thuộc hạ, ai trung thành, dứt khoát cầm lấy cây đoản trượng trong tay, đánh về phía vị trưởng lão đã mê thất tinh thần.
Vị trưởng lão này bị Thản Cơ công kích, theo bản năng ý thức phòng bị phản kích, thế nhưng thực lực lại thua Thản Cơ, tại kiện vũ khí của Thản Cơ công kích tới, ý thức của hắn đột nhiên bị trùng kích, thân thể bị kiềm hãm, sau đó một cỗ lực lượng vô cùng cường đại léo tới, toàn bộ thân thể liền bay ngược ra ngoài, rơi xuống mặt đất bên trong ảo cảnh, lập tức bị thôn phệ không còn, trên thực tế đã bị rơi xuống vực sâu vạn trượng.
- Thánh… Thánh sư các hạ…
Lúc này, ý thức của vị trưởng lão còn lại hơi có chút thanh tỉnh, trong miệng hắn lẩm bẩm một câu, thế nhưng đôi mắt hắn dần dần đỏ lên, trong ý thức của hắn rất muốn công kích Thản Cơ, thế nhưng một nửa khác lại phản kháng lại nói cho hắn không thể làm như vậy, trong loại giãy dụa này, vị trưởng lão cuối cùng lựa chọn một con đường, liền nói với Thản Cơ.
- Giết… Ta…
Lúc này Thản Cơ cũng đã sắp tới vạch ngăn bị khống chế, tại lúc nàng cảm giác chỉ còn cô độc một người, nàng càng thêm sợ hãi, mà ý thức của vị trưởng lão bên cạnh này còn chưa hoàn toàn bị khống chế, chí ít còn để nàng có một tia hy vọng, nàng tự nhiên không thể hạ thủ được, nàng do dự rồi.
- A… Ha ha…
Ngay lúc Thản Cơ còn đang do dự, lúc này vị trương lão bên cạnh đầu tiên là hét thảm một tiếng, sau đó là trong cổ họng phát ra cuồng tiếu phảng phất như đến từ viễn cổ địa ngục.
- Trong linh hồn người này tràn ngập tham lam, còn có dục vọng nguyên thủy nhất, vừa lúc bị chủ tế, có khôi lỗi phân thân các ngươi, ta liền có thể sống lại, liền có thể rời khỏi trói buộc vĩnh hằng rồi, ha ha…
Trong cụ cười nhe răng điên cuồng, Thủy Cơ biết vị trưởng lão này đã triệt để biến thành khôi lỗi của Vu linh vương, liền phát động công kích đối với vị trưởng lão còn lại.
Nhưng mà vị trưởng lão này bị Vu linh vương khống chế trở thành phân thân, lập tức thực lực bạo tăng, lúc Thản Cơ dùng thủ trượng không những không tạo được thương tổn tới hắn, ngược lại còn bị tinh thần đối phương trùng kích phản phệ, nàng liên tục bại lui, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt.
- Di, thú vị, lại có người cư nhiên dùng Vu thuật Cổ Vu tộc, bất quá đáng tiếc không phải huyết thống Cổ Vu thuần khiết, bản tôn dùng thân thể người này sống lại, tất nhiên sẽ làm cho thực lực bạo tăng, giết chết đám chết tiệt đó, ta muốn báo thù, ta muốn trả thù…
Thanh âm của vị trưởng lão này hình như không phải phát ra từ miệng hắn, mà giống như một loại phúc ngữ, làm người khác nghe xong nghĩ vô cùng âm trầm quái dị, mười phần đáng sợ. - .
Nói xong, vị trưởng lão kia dùng đôi con ngươi huyết hồng đánh giá Thản Cơ nằm trên mặt đất, sau đó lấy một tay nhấc bổng nàng lên. Thản Cơ không có bất cứ sức phản kháng nào, nhưng lúc này trong lòng nàng ngược lại vô cùng bình tĩnh nói:
- Ngươi rốt cuộc là thứ gì vậy, vì sao lại ở trong Vu linh ảo cảnh do Vu tổ nương nương bố trí?
- Hắc hắc, tiểu cô nương thú vị, không nghĩ tới ngươi cư nhiên lại là tín đồ của bản tôn, vậy bản tôn hiện tại lấy danh nghĩ Vu tổ, trao tặng cho ngươi sứ mệnh thánh sứ vĩ đại, ngươi nguyện ý làm cho bản tôn mấy chuyện, chỉ cần ngươi trung thành với bản tôn, như vậy bản tôn sẽ dạy cho ngươi Cổ Vu thuật chính thống, đến lúc đó, ngoại trừ bản tôn, không còn ai có thể khu sử ngươi, ngươi có thể làm bất cứ điều gì ngươi muốn làm!
- Ngươi chính là Vu tổ nương nương?
Trong lòng Thản Cơ cực độ khiếp sợ, nàng nhìn đôi con ngươi huyết hồng kia, trong lòng hơi chút thất thần, nàng hoàn toàn không ngờ, nàng tín ngưỡng Vu tổ, cư nhiên lại lấy loại hình thức như thế này xuất hiện trước mặt nàng, nhưng ý thức của nàng lại nói cho nàng biết, đây không phải là Vu tổ nương nương chân chính.
Thế nhưng, điều kiện của Vu linh vương quỷ dị này đưa ra, không cần nghi ngờ chính là mê hoặc vô cùng to lớn, nàng đến Hương Tuyết Cốc là vì cái gì, chính là vì Cổ Vu thuật cường đại kia, không phải chính là vì nàng không có lực lượng đối phó với những người nào đó sao, nếu như vị Vu tổ trước mắt này có thể làm được điều đó, chỉ cần có thể giúp nàng thực hiện được nguyện vọng của nàng, vậy thì hắn có phải là Vu tổ nương nương hay không, nào có ngại gì?
Nghĩ tới đây, Thản Cơ đã động tâm rồi.
- Ta đáp ứng ngươi, ngươi muốn ta làm cái gì?
Vị trưởng lão bị khống chế đột nhiên phát ra một trận cuồng tiếu nói:
- Tốt, ngươi phải nhận được hồi báo của bản tông, nhưng để biểu thị lòng trung thành đối với bản tôn, ngươi và bản tôn phải ký kết khế ước hàng linh, như vậy ngươi có thể sử dụng và học tập được một ít lực lượng của bản tôn, sau đó bản tôn muốn ngươi đến Huyễn Long Trì trong Hương Tuyết Cốc, hủy diệt Thiên Long trấn linh trụ trong đáy Huyễn Long Trì, đến lúc đó Vu linh ảo cảnh sẽ không thể nào khống chế được bản tôn và linh phách chi thần dung hợp, thành tựu Tổ vu chân chính, chỉ cần ngươi có thể trợ giúp bản tôn tìm được một thi thể nữ tử Cổ Vu tộc thuần khiết, bản tôn liền có thể sống lại rồi, đến lúc đó, bản tôn muốn làm cho toàn bộ thế giới này đều phải chịu sự trả thù của bản tôn, hắc hắc…
Thản Cơ nghe lời này, trong lòng biết Vu tổ nương nương chân chính tuyệt đối không tà ác như vậy, đồng thời mang hỏa diễm cừu hận giận chó đánh mào đi khắp thế gian, thế nhưng hiện tại nàng đã không còn sự lựa chọn nào khác, đối mặt với mê hoặc vô cùng to lớn kia, nàng khẽ cắn môi, nói:
- Con dân trung thành của người, nguyện ý cùng với Vu tổ nương nương ký kết khế ước hàng linh.
…
Cùng lúc đó, tại lúc Vân Thiên Hà đi đến đầu cùng của Vu linh ảo cảnh, chân chính bước tới lối vào Hương Tuyết Cốc, lại cảm thụ được một cỗ ý chí cường đại phô thiên cái địa lan tràn áp bách tới, liền ngưng lại.
Lời nhắc nhở của Nam Minh Khai để trong lòng Vân Thiên Hà nổi lên nghi vấn:
- Ý chí Vu linh vương cường đai như vậy, rốt cuộc là vật gì?
- Kỳ thực, đây là một cỗ thần hồn ý chí mặt trái bị tách ra, sau đó thôn phệ thần hồn ý chí của những Vu linh thú trong Vu linh ảo cảnh này hình thành nên, nếu như lão phu suy đoán không ai, đây rất có thể là do Ngả Khả Phạm Ny trước khi thất tung, mạnh mẽ tách ra một cỗ phân thân linh phách chứa cừu hận cực đoan, chỉ bất quá sau này nó đã thôn phệ rất nhiều Vu linh thú, dần dần trở nên cường đại.
Thần Hoa Diệu nghe được lời này, liền có chút suy nghĩ.
Chỉ chốc lát, nàng rốt cuộc đã nghĩ tới cái gì, đột nhiên nói:
- Trước khi tới đây, gia tổ đã từng đề cập một chuyện đối tới ta, là nói lúc đại tan biến diễn ra, vị Ngả Khả Phạm Ny này thương tâm gần chết, từng muốn báo thù, bất quá trải qua nàng và Thương Nguyệt trấn an, mới lựa chọn nơi này làm bơi bế quan ẩn thế.
Chỉ là sau đó xảy ra một quái sự, vị Ngả Khả Phạm Ny kia biến mất vô tung, lúc đó hình như tại Đông vực có Cửu thải yên liên xuất thế, rất nhiều cao thủ đều đến nơi đó cướp giật, kết quả không địch lại được thủ hộ thú bên cạnh yên liên, rất nhiều người vong mạng trên Yên Liên Phong.
Lúc đó một đệ tử của gia tổ cũng từng tham gia việc này, sau đó may mắn tránh được một kiếp, trở lại hướng gia tổ nhắc tới tin tức Ngả Khả Phạm Ny lúc đó cũng từng hiện thân tranh đoạt Cửu thải yên liên.
- Chỉ là lúc đó trạng thái của Ngả Khả Phạm Ny không được như trước kia, gia tổ suy đoán nàng trong lúc luyện công, rất có thể vì cừu hận dẫn tới tẩu hỏa nhập ma, vì vậy đã mạnh mẽ cắt đứt ý chí cừu hận chuyển dời sang một linh phách phân thân, hy vọng có thể mượn Cửu thải yên liên đột phá tu vi.
- Nhưng bởi vì bản thân Cổ Vu tộc có một loại thần dị thuật niết bàn, chỉ là lúc nàng bị thất tung, linh phách phân thân bị chuyển hóa ý chí mặt trái và cừu hận cư nhiên bị nàng giam giữ bao vây trong Vu linh ảo cảnh không hề bị tiêu diệt, hiện tại trải qua tiến hóa, đã trở thành Vu linh vương, xem ra Ngả Khả Phạm Ny thất tung cũng không phải là do nhân tố luyện công dẫn đến, nhất định còn có nguyên nhân nào khác.