Võ Động Thiên Hà


Sau khi lĩnh ngộ sự ảo diệu của Tinh Khung Trượng Thiên Thuật, đối với tu luyện môn bí thuật này, kỳ thực cũng không quá khó khăn.

Hiện tại điều kiện bản thân của Vân Thiên Hà đã đầy đủ, hắn có thể thông qua Tinh Mâu Chi Quang, thông qua Vi Quang Chi Nhãn trong Tinh Khung Trượng Thiên Thuật, đem ý cảnh của mình phóng đại vô số lần, thông qua đó mở ra tinh mục để quan sát quần tinh rực rỡ trong tinh hà vô ngần.

Mà trong Vi Quang Chi Nhãn, cho dù thái dương chói mắt, tựa hồ cũng biến thành một khỏa hằng tinh, quang nhiệt nó phát ra cũng chỉ tương đương với một khỏa tinh thần bình thường mà thôi.

Lão giả áo lam từng nói Tinh Khung Trượng Thiên Thuật này chính là chỗ then chốt để tìm kiếm Tinh Khung Bí Sách, Vân Thiên Hà vẫn không hiểu vì sao tìm kiếm bộ công pháp tinh quyết chí cao vô thượng, lại phải tu luyện bí thuật Tinh Khung Trượng Thiên Thuật có tính phụ trợ này.

Lẽ nào công pháp Tinh Khung Bí Sách kia được cất giấu ở trong bầu trời đầy sao.

Ý niệm đó chợt nảy ra trong đầu, Vân Thiên Hà hầu như không thể áp chế cho nó ngừng lại.

Nếu giấu sẽ giấu ở nơi nào?

Trong một khỏa hằng tinh không hề nổi bật, hay là trong một khỏa hằng tinh rất bắt mắt?

Tâm tư Vân Thiên Hà đang như thiên mã hành không quay ngược trở lại, liên tưởng đến một loại tư duy logic, thông qua Vi Quang Chi Nhãn, hắn nhìn qua vô số ngôi sao trên bầu trời kia, một mực không ngừng tìm kiếm.

Vân Thiên Hà có một loại trực giác, chỉ cần hắn có thể tìm kiếm được khỏa hằng tinh chứa Tinh Khung Bí sách, nhất định sẽ có loại cảm giác đặc biệt nhắc nhở hắn, đây chính là phản ứng trực giác của người mang tinh mệnh.

Chỉ là mỗi một khỏa tinh thần di động qua Vi Quang Chi Nhãn của hắn, chưa hề có khỏa nào khiến hắn có cảm giác kia, nếu như Vân Thiên Hà muốn tìm kiếm từng khỏa tinh thần, chỉ sợ dùng một trăm năm thời gian cũng không thể hoàn thành.

Nên trong khi tìm kiếm, tư duy của Vân Thien Hà vẫn liên tục biến đổi suy nghĩ, nguyên bản trong Vô Lượng Tinh Kinh mà hắn từng tu luyện, có tứ đại Tinh Chi Giới Vực phân biệt, mà trong từng tinh vực, đều có tứ đại tinh tú.

Thế nhưng lúc đầu hắn tu luyện đệ nhất tinh vực, vô ý lĩnh ngộ được tinh khung ý cảnh, hắn đem bản thân hóa thành chúa tể của tinh không, trong ý cảnh vô hạn mênh mông, dưới sự ảnh hướng ý chí của hắn, khiến cho bốn tinh tú trong cơ thể dĩ nhiễn sản sinh dung hợp, hình thành một chỉnh thể kỳ diệu.

Vậy chỉnh thể này có thể là một tinh tú bên trong ngân hà mênh mông hay không. Hơn nữa theo như mọi người nói, hắn là người có tinh tú mệnh số, vậy bản thân mình có tương ứng với một tinh tú đặc thù nào đó trong tinh không hay không?

Chúa tể của Man Hoang thế giới từng là loài rồng, tới hôm nay, vị trí chúa tể đã thuộc về nhân loại, nhưng tín ngưỡng tin thần của con người, vẫn như cũ có quan hệ chặt chẽ tới rồng.

Khi nghĩ đến rồng, Vân Thiên Hà cảm giác như đã nắm bắt được thứ gì đó, trong lòng hiện lên một tia minh ngộ.

- Thiên Hà, Thiên Hà…

Ngay khi Vân Thiên Hà bất chợt nắm bắt được một tia minh ngộ, đột ngột có một tia minh ngộ truyền đến, cắt đứt dòng tư duy của hắn.

Mạch suy nghĩ bị cắt đứt, sắc mặt Vân Thiên Hà trầm xuống.

Lúc này trên tay Mộng Ly cầm một cái hộp nhỏ, trong lòng vui mừng vô hạn chạy vào phòng luyện công của Vân Thiên Hà, nàng cũng không để ý đến sắc mặt âm trầm của hắn, kêu lên:

- Thiên Hà, huynh xem, rốt cuộc ta cũng thành công rồi, rốt cuộc ta cũng luyện ra Cửu Chuyển Thiên Cơ Hoàn, ha ha ha, thật là thật là cao hứng...

Có lẽ đã bị tâm tình vui vẻ của Mộng Ly ảnh hưởng, sắc mặt âm trầm của Vân Thiên Hà cũng hòa hoãn hơn nhiều, thấy nàng vui vẻ như vậy, không khỏi nhìn chiếc hộp trong tay nàng, cười nói:

- Đây là loại dược hoàn gì, sao lại khiến muội vui vẻ như vậy?

- Đây chính là Cửu Chuyển Thiên Cơ Hoàn, ta dùng Tinh Thần Chi Sa, Khôn Nguyệt Chi Sa, Càn Dương Chi Thạch, còn cả Long Chi Tinh Lệ, Huyễn Hư Tinh Phách, Thiên Nguyên Thụ Diệp mà ta và những người khác thu thập gần nghìn năm, hơn nữa còn cả một ít dị chủng tồn tại từ thời kỳ man hoang, dựa vào Cửu Chuyển Thiên Long huyễn luyện thuật của Cửu Thải Vân Long Châu, đem bọn chúng dung hợp lại với nhau, tỉ mị luyện chế mà thành, rất lợi hại nha!

Vân Thiên Hà nghe Mộng Ly nói những loại tài liệu này, đều là tài liệu hiếm có khó tìm trên đời, không khỏi lại hít một ngụm lãnh khí, kinh ngạc nhìn Mộng Ly, nói:

- Thứ dùng nhiều tài liệu quí hiếm như vậy luyện thành, hẳn là cực kỳ nghịch thiên mới đúng, thế nào lại luyện chế đơn giản trong thời gian ngắn như vậy?

Nghe lời đánh giá này, Mộng Ly phong tình vạn chủng liếc mắt nhìn hắn nói:

- Đương nhiên, ta mới chỉ hoàn thành bước đầu tiên sau khi tập hợp tài liệu, hiện tại chẳng qua mới chỉ dung hợp chúng lại, bước thứ hai cần phải dùng thiên địa nhật nguyệt tinh thần để tế luyện, sau đó cuối cùng phải tiến hành Lôi Đình Khai Quang, Cửu Chuyển Thiên Cơ Hoàn mới tính là chân chính luyện chế thành công!

- Nói như vậy, Cửu Chuyển Thiên Cơ Hoàn hiện tại bất quá chỉ là hình thức ban đầu, khó nhất là hai bước còn lại vẫn chưa hoàn thành, muội vui vẻ cái gì chứ!

Vân Thiên Hà vừa nghe nói đó chỉ là hình thức ban đầu, lại thấy nàng vui vẻ như vậy, không khỏi bĩu môi, hiếu kỳ nó:

- Bất quá nó có tác dụng gì?

- Hì hì, đây là bí mật, huynh tự mình nghĩ đi, dù sao chỉ cần có thể luyện chế nó thành công, chỉ sợ là thần cũng phải sợ hãi than thở trước sự kỳ diệu của nó…

Mộng Ly tỏ ra thần bí. Tại

-Không nói thì thôi, cũng đâu có gì hay ho!

Trong lòng Vân Thiên Hà kỳ thực vô cùng hiếu kỳ, nhưng trên mặt cũng vẫn giữ biểu tình không mấy quan tâm, cũng không để ý đến Mộng Ly, tiếp tục sắp xếp lại mạch suy nghĩ vừa bị cắt ngang.

Mộng Ly thấy bộ dáng không có chút hứng thú của Vân Thiên Hà, bất giác có chút nổi giân, cong môi lườm hắn một cái:

- Lẽ nào huynh không hiếu kỳ vì sao ta có những tài liệu bên trong Cửu Chuyển Thiên Cơ Hoàn hay sao?

Vân Thiên Hà quay sang nhìn nàng nói:

- Tinh Thần Chi Sa là ta giúp muội thu thập, mà Thiên Nguyên Thụ Diệp chắc hẳn lần trước đi Độc Long Cốc muội lặng lẽ thừa lúc không ai chú ý hái trộm, sợ rằng đó cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Độc Long truy sát, mà Huyễn Hư Tinh Phách, lần trước tại miệng núi lửa ở Tuyết Vực, muội lấy một chút cũng là bình thường, về phần những thứ khác, ta không biết muội làm thế nào có được!

Mộng Ly lúc này giống như một tiểu cô nương phạm lỗi, kéo tay hắn, cúi đầu nói:

- Thiên Hà, huynh không trách ta ích kỷ sao?

Vân Thiên Hà lắc đầu, nắm vai nàng, vỗ về nhẹ nhàng nói:

- Chỉ cần muội vui là tốt rồi, mỗi người đều có việc mà mình muốn làm, cho dù việc này có chút ích kỷ, nhưng chỉ cần không vi phạm chuẩn tắc thiện lương, lại không làm ra việc thương tổn mọi người, đây chỉ có thể coi là một bí mật nhỏ của mỗi người, muội có quyền không cần chia sẻ với ai, cũng không ai trách cứ muội!

Mộng Ly nghe xong những lời này, trong lòng giống như được một cỗ cảm động ấm áp vây lấy, khiến trái tim rung động, nàng không khỏi ôm chặt lấy hắn, vùi đầu vào ngực hắn.

Tại thời khắc này, Mộng Ly phát hiện, sâu trong trái tim nàng, rốt cuộc nàng cũng cảm nhận được tình yêu là gì, đó chính là sự thấu hiểu, tin tưởng và khoan dung…

Vân Thiên Hà ôm bờ vai của nàng một lúc lâu, lại nhẹ nhàng an ủi:

- Bất quá muội muốn luyện chế thứ này, tuy rằng ta không biết nó có tác dụng gì, nhưng nó vô cùng nghịch thiên, nếu như bị ngoại nhân biết được, sợ rằng sự tham lam của họ sẽ dẫn tới gió tanh mưa máu, sau này muội phải cẩn thận hàng sự!

Mộng Ly ngẩng đầu nhìn hắn, khóe miệng khẽ động, truyền âm vào tâm thần của hắn:

- Thiên Hà, Cửu Chuyển Thiên Cơ Hoàn này là bí mật lớn nhất của Di Sinh Giới cực kỳ ít người biết đến, ta đọc được phối phương cùng phương pháp luyện chế nó bên trong Cửu Thải Vân Long Châu, thuốc này kỳ thực từ tên gọi là có thể hiểu được tác dụng. Nó có thể cho người ta chín lần cơ hội sống lại, hơn nữa sau mỗi một lần sẽ càng cường đại hơn, nói cách khác thuốc này có thể làm cho người ta đạt được vĩnh sinh...

Hấp!

Vân Thiên Hà nghe rồi, nặng nề hít một ngụm lãnh khí, trong lòng giống như bị một cái chùy lớn hung hăng nện một cái, tâm thần kịch chấn, tâm tình suýt nữa đại loạn thất thủ.

Dưới sự kinh hãi, hắn lập tức dùng phương pháp định thần, chậm rãi bình phục tâm cảnh của mình

Vân Thiên Hà hít thở một hồi, cũng đã bình tĩnh hơn, lúc này mới nói:

- Mộng Ly, vì sao muội muốn luyện chế thứ nghịch thiên như vậy, thế gian này không có gì là vĩnh hằng, huống chi còn là sinh mệnh, thuốc này tuy có thể cho người ta chín lần cơ hội sống lại, sống mấy nghìn năm, thậm chí trên vạn năm, nhưng muội nghĩ thử coi, sống lâu như vậy, có thể chịu được sự tịch mịch không bằng hữu, không thân nhân, chỉ có sinh mệnh cô đơn làm bạn, sống như vậy còn ý nghĩa gì, đáng giá sao?

- Chỉ cần huynh và ta, còn cả những người chúng ta yêu quý có thể sống vĩnh hằng, có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ, như vậy tất cả những gì ta làm, đều là đáng giá!

Mộng Ly nặng nề nói.

Vân Thiên Hà trầm mặc không nói.

Lúc này Mộng Ly ngẩng đầu, nhìn hắn thật sâu, lại nói:

- Thiên Hà, kỳ thực trước đây khi ta biết bí mật này, ta không dám nói với bất kỳ ai, ngay cả là muội muội, ta cũng đem nó áp chế sâu trong tiềm thức không cho nàng cảm nhận được. Khi đó ta suy nghĩ, ta và muội muội cùng tồn tại trong một thân thể, chỉ cần ta có thể luyện chế ra thuốc này, cho dù sinh mệnh của ta có kết thúc, muội muội vẫn như cũ có thể tiếp tục sống, như vậy ta sẽ không hổ thẹn với muội muội, mà nàng có thể làm việc nàng thích làm, như vậy nàng sẽ rất rất vui vẻ, ta cũng sẽ hài lòng.

- Vậy hiện tại muội không vui sao?

Vân Thiên Hà nhẹ nhàng nói.

Mộng Ly lắc đầu:

- Sau khi ta trải qua đại niết bàn trọng sinh, ta thấy muội muội kỳ thực sống rất vui vẻ, nhất là sau khi gặp huynh, suy nghĩ ban đầu của ta lại dao động, muội muội rất thích huynh, tâm của ta dưới sự ảnh hưởng của muội muội, cũng bắt đầu dần dần tiếp thu phần tình cảm này, cũng dần bắt đầu thích huynh. Tỷ muội ta vốn sống như bóng ma bị người ta phỉ nhổ, rốt cuộc cũng tìm được người yêu, ta phát hiện, đây là một chuyện vô cùng vui vẻ, từ đó đến này, ta biết được, chúng ta tuy rằng thân thể phân đôi, nhưng tâm linh lại thủy chung như cũ tương liên chặt chẽ, ta hài lòng, muội muội cũng hài lòng, ngược lại muội muội hài lòng, ta cũng sẽ như thế, loại cảm giác này rất mỹ diệu, ta cũng rất quí trọng…

- Vì vậy mà muội muốn biến sự vui vẻ này thành vĩnh hằng?

Vân Thiên Hà rốt cuộc cũng hiểu được tâm ý của Mộng Ly.

Mộng Ly trịnh trọng lắc đầu, nói:

- Không, thứ ta muốn chính là tình yêu, tình thân cùng với huynh trở thành vĩnh hằng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui