Khi tâm cảnh có sự chuyển biến, Vân Thiên Hà đang đối diện với đàn kỳ thú vô biên vô tận, lại đột nhiên cảm thấy bọn chúng thực là nhỏ bé.
Bên dưới tinh không mênh mông, hắn liền sử dụng ý chí to lớn cùng với tinh khung lực lượng vô biên vô tận ẩn chứa bên trong Tinh Khung Ý Cảnh để bao dung ý chí của đám kỳ thú này.
Không cần giết chóc cũng khiến ý chí sát lục của đám kỳ thú này tan biến trong vô hình, thi nhau phủ phục dưới chân của hắn.
Bất chợt...
Ngay khi Vân Thiên Hà bao dung được ý chí của đám kỳ thú, hình ảnh của thế giới sát lục cũng tiêu thất trong nháy mắt, Vân Thiên Hà phát hiện mình đã quay trở về phiến tinh không hung sát.
Bất quá lúc này, toàn bộ tinh thần bên trong tinh không tựa hồ đã sản sinh biến hóa, sau khi đem toàn bộ ý chí hung sát dung hợp lại, toàn bộ phiến tinh không đã biến thành một con bạch hổ khổng lồ to lớn không gì sánh được, cơ thể của nó hầu như chiếm giữ hết tinh không, đang hướng về phía Vân Thiên Hà mà thôn phệ.
Vân Thiên Hà biết, thời khắc quyết chiến với bích chướng cuối cùng với Bạch Hổ Tinh Tú đã đến.
Ở trong thế giới tràn ngập sát lục, ý chí của Vân Thiên Hà đã được cường hóa rèn đúc đến cực hạn, hắn biến hóa bản thân trở thành Thanh Long, cùng với ý cảnh của Bạch Hổ Tinh Tú triển khai đọ sức.
Hôm nay bên trong Thanh Long, không chỉ có ý chí coi nhẹ sống chết, kiệt ngạo bễ nghễ, mà sau khi trải qua sự ma luyện của Bạch Hổ Tinh Tú còn có được ý chí sát lục lăng lệ không gì sánh được. Khi Thanh Long và Bạch Hổ giao nhau, Thanh Long liền cho Bạch Hổ một đòn trầm trọng, khiến những khỏa tinh thần bên trong thân thể Bạch Hổ ảm đạm, hóa thành lưu tinh rơi xuống.
Gào!
Hung tính của Bạch Hổ kích phát, nó sinh ra một tiếng bạo rống muốn chấn vỡ vòm trời, mỗi một khỏa tinh thần trong cơ thể nó, giờ khắc này đều lóe ra một cỗ ánh sáng yêu dị, nó đã chuẩn bị phát động một kích cường đại nhất về phía Vân Thiên Hà.
Vân Thiên Hà sao có thể để nó thực hiện được, lúc này hóa thân Thanh Long của hắn, thân thể cực lớn được cấu thành bởi ngàn vạn khỏa tinh thần, chiếc đuôi rồng to lớn hung hăng quật về phía Bạch Hổ.
Rầm!
Một tiếng nổ lớn kinh thiên, hàng vạn khỏa tinh thần từ chiếc đuôi rồng hóa thành lưu tinh vẫn lạc, Bạch Hổ chịu một kích kia bị thương nặng, lượng tinh thần trong cơ thể nó một lần nữa giảm mạnh, quang mang trên thân thể cũng ảm đạm đi nhiều.
Vân Thiên Hà được trải qua sự ma luyện của sát lục vô tận, đối với hết thảy mọi chuyện đều làm như không thấy, lúc này hóa thân Thanh Long của hắn hấp thu những lưu tinh vẫn lạc hóa thành một phần của cơ thể mình, khiến thực lực trở nên lớn mạnh hơn, Thanh Long lúc này tỏa ra một ý chí sát lục cường đại nhất, quyết tâm thôn phệ tất cả, một lần nữa hướng về phía Bạch Hổ phát ra công kích cực mạnh.
Gào!
Tiếng long ngâm kinh thế khiến toàn bộ tinh khung rung động, Thanh Long phun ra một cỗ ý chí cường đại, khiến những tinh thần bên trong cơ thể Bạch Hổ run rẩy, từng khỏa tinh thần rung lên, bắt đầu rời khỏi thân thể Bạch Hổ, như muốn đem thân thể Bạch Hổ xé toạc ra.
Bạch Hổ giãy dụa, muốn tụ những tinh thần này lại nhưng vô ích, Vân Thiên Hà không để cho Bạch Hổ một chút cơ hội nào, dùng ý cảnh ý cảnh đã được dung hợp với Bạch Hổ Tinh Không, dùng khí thế hung sát lăng lệ đến cùng cực, quét ngang hết thảy, cuối cùng đánh tan Bạch Hổ đang giãy dụa.
Ầm!
Toàn bộ tinh không rung động, trong nháy mắt ngàn vạn khỏa tinh thần rời khỏi thân thể Bạch Hổ, giống như những hài tử không có nhà để về, cô đơn phiêu đãng giữa tinh không.
Vào lúc này, trong tâm cảnh của Vân Thiên Hà, đột nhiên xuất hiện một sự ba động rất mạnh.
Hóa thân Thanh Long của hắn bất chợt tiêu thất, lúc này tinh thần bản mệnh thần bí chớp động quang mang bảy sắc rực rỡ, bất chợt xuất hiện phía trên phiến tinh không vừa bị Vân Thiên Hà chinh phục.
Vân Thiên Hà dưới sự dẫn đạo của tinh thần bản mệnh, bắt đầu thu nạp những khỏa tinh thần của Bạch Hổ vừa bị đánh bại. Trong tâm thần Vân Thiên Hà, đồ án tinh không của Bạch Hổ Tinh Tú lại hiện ra một lần nữa, Vân Thiên Hà thuận theo tự nhiên, giống như lúc đầu tu luyện Thanh Long Tinh Tú, bắt đầu chỉnh lý lại phiến Bạch Hổ Tinh Không này.
Không biết qua bao lâu...
Khi bên trong tâm thần Vân Thiên Hà dần hiện ra một bộ đồ án tinh không hoàn mĩ của Bạch Hổ Tinh Tú, tâm của hắn quay trở lại đứng phía trên tinh thần bản mệnh, từ trên cao nhìn xuống, hắn phát hiện sau khi phiến tinh không này bị thu phục và được hắn trọng kiến lại, hiện giờ nhìn như một con Bạch Hổ to lớn không gì sánh được.
Mà con Bạch Hổ này lại phủ phục dưới chân hắn, tựa như con mèo nhỏ nhu thuận. Khi tâm thần hắn nhập vào trong thân thể Bạch Hổ, dùng cỗ ý chí sắc bén của bản thân thôi động, Bạch Hổ bất chợt toát ra ý chí hung sát ẩn chứa bên trong nó, hiện tại nó không còn như một con mèo nhu thuận nữa, mà đã là một con Bạch Hổ cường đại có thể thôn phệ hết thảy.
Đến tận đây, Vân Thiên Hà đã dung hợp được tinh không ý cảnh của Bạch Hổ Tinh Tú, khiến cho Tinh Khung Ý Cảnh tăng tiến thêm một tầng.
Khi Vân Thiên Hà dung nhập hai cỗ tinh không ý cảnh của Thanh Long Tinh Tú và Bạch Hổ Tinh Tú là lúc, Tinh Khung Ý Cảnh của bản thân hắn càng trở nên cường đại.
Vào lúc này, tinh thần bản mệnh của hắn đột nhiên hướng về hắn phát ra sự triệu hoán cường liệt, tâm thần Vân Thiên Hà không tự chủ được một lần nữa bị dẫn dắt tiến vào trong hỗn độn bí cảnh thần kỳ kia.
Thế nhưng lần này khi Vân Thiên Hà tiến vào bên trong bí cảnh, phát hiện nơi này đã xảy ra biến hóa quỷ dị, ở vị trí trung tâm của phiến thế giới hỗn độn này, một quầng sáng chín màu tràn ngập bao phủ khắp nơi.
Khi Vân Thiên Hà tiến đến gần mới hoảng sợ phát hiện, bên trong quầng sáng là một cột trụ đường kính tối thiểu vài trăm người ôm, tựa như được tạo bởi ánh sáng của vô số khỏa tinh thần hợp lại mà thành, quanh thân tỏa ra quang thải chín màu, sừng sững đứng ở nơi đây.
Phía trước hai bên trái phải của cự trụ, là một con Thanh Long do vô tận tinh quang hội tụ mà thành, cùng một con Bạch Hổ uy mãnh. Mà tinh quang hội tụ thành Thanh Long cùng Bạch Hổ đều chiếu lên hạch tâm của cự trụ, Vân Thiên Hà nhìn thấy, bên trong hạch tâm được bao phủ bởi vầng sáng chín màu kia, có một bản thân khác của mình, đang lẳng lặng ngồi trong đó. :
Lúc này bản thân khác của mình đang khép hờ hai mắt, tóc dài lay động tựa như từng dải tinh quang, ở giữa mi tâm của bản thân, có khảm một khỏa tinh thần khiến Vân Thiên Hà cảm thấy vô cùng quen mắt, đồng thời còn mang theo một cảm giác thân thiết cường liệt.
Tỉ mỉ ngẫm lại, Vân Thiên Hà bừng tỉnh đại ngộ, khỏa tinh thần này, chẳng phải chính là khỏa tinh thần bản mệnh bên trong tâm thần mình sao. Vì sao nó lại khảm trên mi tâm bản thân khác của mình, lẽ nào bên trong hạch tâm của cự trụ kia, chính là một phân thân của mình?
Nghĩ tới khả năng này, trong lòng Vân Thiên Hà khẽ động, liền nhanh chóng hướng về phía hạch tâm đi tới, không hề có chút trở ngại, thậm chí hắn còn bị một cỗ lực lượng thần bí hấp dẫn, tâm thần tiến vào bên trong hạch tâm, cùng với phân thân của mình hợp lại làm một.
Khi tâm thần của Vân Thiên Hà cùng với phân thân xác nhập, Vân Thiên Hà ngồi xếp bằng ở trong hạch tâm cự trụ đột nhiên mở mắt.
Sát na hắn mở mắt kia, từ trong con ngươi phóng ra một cỗ quang mang thần dị, một khí thế vượt lên trên sinh tử, lăng lệ hùng hồn cũng theo đó phóng ra. Vân Thiên Hà cảm giác trong sát na khi mình cùng phân thân dung hợp, bản thân chính là chúa tể của toàn bộ tinh không, mỗi một khỏa tinh thần, trong mắt hắn, đều vô cùng bé nhỏ.
Khỏa tinh thần khảm trên mi tâm hắn trong nháy mắt sáng lên, cũng khoảnh khắc đó, Thanh Long cùng Bạch Hổ hai bên trái phải cũng tựa như sống dậy, phát ra một tiếng rống dài rung động tinh khung, khiến toàn bộ tinh hà chấn động.
Vào lúc này, Vân Thiên Hà thông qua khỏa tinh thần bản mệnh trên mi tâm, có thể nhìn đến tận cùng của hai mảnh tinh không vô biên vô hạn, tựa như mình đang đứng ở trung tâm của tinh khung thế giới, mà hai mảng tinh không này, chính là Thanh Long Tinh Tú cùng Bạch Hổ Tinh Tú.
Vân Thiên Hà dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía tận cùng của hai mảng tinh không, phát hiện vẫn còn hai phương vị, tồn tại hai mảng tinh không đang đợi hắn đi chinh phục. Giờ khắc này, ánh mắt Vân Thiên Hà tập trung vào một mảng tinh không đối diện với Thanh Long Tinh Tú - Chu Tước Tinh Tú!
...
Cùng lúc đó, ở một đầu tận cùng khác của tinh không vô tận, có một khỏa tinh thần tràn ngập tĩnh mịch, giờ khắc này nó đột nhiên phóng ra một cỗ quang mang lành lạnh u dị.
Ánh sáng của khỏa tinh thần kỳ dị kia phảng phất như chiếu vào một thế giới thượng tầng khác cũng nằm trong sự bao phủ của tinh không.
Trung tâm của một vùng biển rộng vô tận trong thế giới này, có một hòn đảo nhỏ cô tịch, vị trí của tiểu đảo này bị một cỗ quang mang thần bí bao phủ, trong đó còn ẩn chứa cả khí tức u ám cùng tịch mịch, khiến cho nó mang thêm vẻ thần bí kỳ lạ.
Chính giữa trung tâm tiểu đảo là một đồ án tinh la, trong đó là một kiến trúc cổ quái toát ra lực lượng thần dị, một lão giả tóc bạc, râu bạc, thậm chí cả làn da cũng màu bạc, tướng mạo khác hẳn với thường nhân, tựa như một pho tượng ngân sắc, bị bao phủ bên trong một tầng ánh sáng tinh thần, đang ngồi ở vị trí tối cao của tòa tháp, lúc này đột nhiên mở mắt.
Trong sát na hắn mở mắt, con ngươi trong mắt hắn hiện lên một vẻ tĩnh mịch, mà ngay cả con ngươi hắn cũng vẫn là màu ngân bạch quỷ dị, mang theo sự u ám và khí tức tử vong dày đặc, khiến cho ánh sáng tinh thần bốn phương tám hướng tựa như một đạo tử quang, chiếu đến nơi nào thì nơi đó sẽ hóa thành bột phấn, toàn bộ tiểu đảo đang rung động, thậm chí sự rung động còn lan ra đến biển rộng vô tận, khiến dâng lên từng cơn sóng động trời.
Sau khi phát sinh dị động như vậy, lúc này ở bốn phương vị khác trên tiểu đảo có ba người ngồi xếp bằng tướng mạo thập phần quái dị, cũng phân biệt mở mắt, đều tỏ vẻ sợ hãi, lập tức đứng dậy, hóa thành một đạo ánh sáng lao đến phía dưới chân tháp ở trung tâm đảo, phát ra âm thanh run rẩy kinh khủng:
- Xin Tinh Tổ chỉ bảo!
Nguyên lai lão giả này, chính là cường giả chí tôn mà đám cường giả Di Sinh Giới đều phải kiêng kị ba phần - Tinh Tổ.