Căn nguyên của Thiên Tháp, có rất ít người biết.
Tự Liên Ngân La phát hiện chỗ này có một tháp thần bí phi phàm tồn tại, đồng thời dựa vào ở bên ngoài, sau đó ở nơi này thành lập thế lực của tông môn, bên ngoài mệnh danh là Thiên Tháp, do đó Thiên Tháp trở thành một loại tượng huy của bọn họ, là tiêu chí tông môn của bọn họ.
Trăm nghìn năm sau, Thiên Tháp phát sinh một lần chệch đi, do đó ở cực bắc cho tới nay, hoàn cảnh bốn phía cũng xảy ra biến hóa cực lớn.
Trong vòng địa vực thần bí, mở mang diện tích lãnh thổ của sông băng, đất liền yên lặng, cùng với rừng rậm nguyên thủy đều yên tĩnh, cùng với sóng trên hồ nước, nơi này vô cùng phi thường, trung tâm thế giới đang đứng sừng sững kia yên lặng.
Liên Ngân La và bốn vị các chủ của bí các đều là nhóm đầu tiên tiếp xúc với nơi tháp thần phi phàm này, bọn họ một mực thăm dò huyền bí của cái tháp thần bí này, đến nay vẫn không tìm ra chỗ thần kỳ của nó.
Bên trong tòa tháp này, là không gian có chút thần kỳ, hoặc là địa phương, đều là nơi bọn hắn căn bản không có khả năng chạm đến. Nơi này trải rộng một cỗ lực lượng ý chí rất mạnh, các các chủ bình thường đi vào trong đó ngoài việc tìm hiểu bí ẩn, còn là để tăng thực lực.
Cũng bởi vậy, ở giữa tòa tháp này, có rất nhiều nơi bị liệt vào danh sách cấm địa, không có bất kỳ kẻ nào được bước vào nơi đó nửa bước. Một trong những nơi đó chính là Thông Thiên Đài, cũng chỉ có mình tháp chủ Liên Ngân La là có đủ tư cách và thực lực bước vào đó, những người khác căn bản là vào không được.
Cho nên, trong Thiên Tháp có nhiều người cảm nhận được, giá tọa thần bí chi tháp này tuy rằng bọn họ không biết lai lịch nhưng bọn họ cũng biết lực lượng của tòa tháp này so với chính mình là vô cùng lớn. Người bình thường nếu muốn vào Thiên Tháp, đầu tiên phải qua được trạm kiểm tra của giá tọa thần bí chi tháp, cho nên chỗ bọn họ là phi thường an toàn.
Chính là do loại tâm lý này, hơn nữa Thiên Tháp đã có lịch sử rất lâu nhưng chưa bao giờ xuất hiện cái gì dị động, nên các các chủ và tháp chủ Liên Ngân La lúc đầu mới có thể cho rằng Thiên Tháp phát sinh dị thường là do bên ngoài xảy ra chuyện gì đó. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân Thiên Tháp lại xảy ra vấn đề.
Mà tại giờ khắc này, sắc mặt của tất cả các chủ đều đại biến, khi sự rung động kịch liệt từ trong Thiên Tháp bắt đầu, khi toàn bộ tòa tháp bắt đầu lay động kịch liệt, là lúc bọn họ rốt cục mới ý thức được chuyện đáng sợ nhất đã xảy ra, đây là nội bộ bên trong Thiên Tháp xảy ra bất thường thật lớn mới có thể khiến cho Thiên Tháp xuất hiện loại dị động chưa bao giờ xuất hiện này.
Trong lay động kịch liệt, giá toạ thông thiên cự mang đến lay động thật lớn ảnh hưởng ra bên ngoài, Thiên Tháp là một thế lực tông môn, bọn họ nhờ vào Thiên Tháp mà có lịch sử tồn tại hơn một nghìn năm. Mà số đệ tử vào ở trong tông môn lại không có bao nhiêu.
Lúc này phát sinh tai biến quy mô lớn như vậy, trong thời gian tòa thông cự lay động rất nhiều đệ tử thực lực thấp trong môn hoảng sợ từ trong tháp cao rơi xuống dưới, không biết sống chết, nhất là những người ở tại tầng cao của tháp, là những người xui xẻo nhất.
Mà các vật dụng trong tháp cũng bị đảo lộn lên, như mưa rơi xuống hồ bên cạnh tháp, hoặc là rơi vào sông băng, hoặc là rừng rậm. Trên mặt đất khắp nơi là hỗn độn.
- Nhanh đi kiểm tra, xem đâu là nguồn gốc xuất hiện dị thường, Thiên Tháp ta trăm nghìn năm qua chưa bao giờ xuất hiện tai kiếp lớn như vậy. Phải tìm được nguyên nhân, đem loại bỏ.
Liên Ngân La rít gào. Thực lực của hắn cường đại, có thể khống chế được cân bằng, nhưng hắn tận mắt thấy những người trong tháp bị quẳng xuống khỏi tháp.
Kinh qua một lần kiếp nạn, Thiên Tháp bị tổn thương rất nghiêm trọng, trải qua một kiếp Thiên Tháp cũng sẽ bị đại thương nguyên khí, cho nên Liên Ngân La không khỏi rít gào giận dữ, mọi người chung quanh cũng vội vàng đi tìm nguyên nhân.
Nhưng lúc này Thiên Tháp lay động thập phần kịch liệt. Mặc dù Liên Ngân La rít gào cũng đem tới một chút tác dụng, thực lực của các các chủ bí các cũng tương đối cường đại, nên tất cả mọi người đều vào bên trong tra xét, thế nhưng một số người thực lực thấp hơn, để bảo toàn tính mạng, bọn họ đều chạy ra khỏi tháp, hi vọng có thể tạm thời ly khai tòa tháp này, giữ được tính mệnh. Đây cũng là suy nghĩ thường tình của con người.
Lúc này, hai mắt Liên Ngân La đã đỏ bừng, hắn thấy mấy các chủ đều đang điều tra trong một vài cấm địa, không ai dám lên tầng cao nhất, trong lòng hắn không khỏi giận dữ lần thứ hai, mắng thầm: "Một đám phế vật sợ chết!"
Mắng xong, Liên Ngân La liền nhanh chóng hướng đến tầng cao nhất của tòa tháp, hỏa tốc chạy đi.
Khi hắn lên được đến tầng cao nhất, Liên Ngân La đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng thập phần cường đại dao động lan tràn ra xung quanh, hơn nữa hắn cảm ứng được cỗ lực lượng kia là đến từ Thông Thiên Đài, là cấm địa cao nhất trong Thiên Tháp. Lần trước khi Hổ Tinh Tử đến nơi này, hắn đã thỉnh cầu Hổ Tinh Tử tương trợ, nhưng ngay cả thực lực của Hổ Tinh Tử, cũng cư nhiên không mở ra được cấm địa kia.
Phát giác ra trong cấm địa xuất hiện chấn động dị thường, trong lòng Liên Ngân La hoảng hốt, sắc mặt đại biến, lúc này cỗ lực lượng cường đại kia chấn động càng lúc càng mạnh, nhưng lại có một cỗ lực lượng rất mạnh bài xích hắn, hắn muốn tới gần để kiểm tra, nhưng mới bước vài bước đã bị một cỗ lực lượng công kích, hắn như con diều đứt dây, bay ngược ra rất xa, đập mạnh vào trên tường tháp.
Chịu ảnh hưởng bởi một chấn động cường liệt, Liên Ngân La cảm giác khí huyết bốc lên, nhưng hắn còn chưa kịp ngừng lại, đã cảm thấy chấn động càng ngày càng mạnh, như rung động từ trung tâm, bắt đầu lan tràn ra cả tháp. Thiên Tháp run rẩy càng thêm lợi hại.
Nhìn thấy tình hình này, Liên Ngân La trong lòng ẩm đạm, thầm nghĩ:
- Thiên Tháp chỉ sợ là kết thúc rồi. Cơ nghiệp khổ cực mấy trăm năm của ta.
Thế nhưng cỗ lực lượng kia chấn động thập phần mạnh mẽ, phảng phất như muốn đem người ta cắn nuốt. Liên Ngân La đau buồn không thôi, không thể làm gì khác hơn là buộc lòng phải cách xa Thông Thiên Đài một chút. Hắn từ một chỗ xuất khẩu phiêu nhiên bay ra, cứ như vậy lơ lửng giữa không trung, kinh ngạc nhìn Thông Thiên Đài đang kịch liệt run rẩy, tâm phảng phất giống như bị người hung hăng đập nát.
Lúc này, trong tháp lan tràn ra cỗ lực lượng quá mạnh mẽ, các chủ khắp nơi cũng bất đắc dĩ đều rời khỏi tháp, người có sức mạnh trên thiên cảnh, đều là bồng bệnh giữa không trung, thần sắc cũng giống như Liên Ngân La, buồn bã mà nhìn, phẫn nộ run rẩy.
Mà những người sức mạnh dưới thiên cảnh, đều là đứng trên chỗ đất bằng phẳng cách chân tháp ba dặm, mỗi người đều cố nghển cổ, cũng đồng dạng có chút thất thần ngửa mặt nhìn lên.
Thiên Tháp đang run rẩy, mặt đất xung quanh cũng chấn động, làm trái tim mọi người, cũng liên tục rung động theo.
Thời gian duy trì quá trình này cũng không quá dài, thời gian chỉ khoảng không đến một nén nhang, dần dần, sự run rẩy của thông thiên cự bắt đầu ngừng lại.
Thế nhưng ngay khi thông thiên dừng rung động, mọi người đều mở to hai mắt nhìn, đảo hút một ngụm lãnh khí, thần tình tràn đầy kinh hãi mà nhìn đám mây trên đỉnh tháp phóng xuất ra một đạo ánh sáng thần kỳ.
Ánh sang thần kỳ này, nhất thời bao phủ lấy cả tòa tháp. Ở phía sau, mọi người đều không thể tưởng tuongj được, phát hiện tòa tháp cư nhiên lại bắt đầu tự động thu nhỏ lại, đám may kia đang ở cao cao phía chân trời, rất nhanh đã bị kéo xuống, cuối cùng lúc độ cao bằng một ngọn núi, lúc này mới dừng lại đứng bất động.
Nhưng nhìn thấy biến hóa thần kỳ như vậy, mọi người ở ngaoif tháp cũng đã sớm ngừng hô hấp theo, con mắt bọn họ trừng lớn như muốn lồi ra ngoài, mọi nguwoif đều không nghĩ ra, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Thế nhưng ngay sau đó, con mắt mọi người lại lần thứ hai trừng lớn, hơn nữa thần tình còn mang theo chút cổ quái, khiến cho bọn họ hầu như muốn sụp đổ. :
Lúc này, chỉ thấy bầu trời bên trên tháp, cỗ ánh sáng dần dần nhạt đi, bỗng nhiên một đạo ánh sáng từ đỉnh tháp bắn thẳng xuống dưới, đâm vào mắt mọi người sinh đau, nhưng chờ khi bọn họ thích ứng được, mở mắt ra thì kinh hãi phát hiện, khi đạo ánh sáng kia biến mất, cũng đồng thời xuất hiện ba người.
Không, kia không nên gọi là người, là quái vật.
Nếu như là người, sao có khả năng từ bên trong cấm địa của Thiên Tháp đi ra. Phải biết rằng Thiên Tháp này từ trăm nghìn năm trước đến nay, chưa bao giờ xuất hiện chút dị thường nào, nếu như ba người này là người, chẳng phải là lão quái vật ngàn năm, vạn năm tuổi rồi sao, hay là lão tổ tông của Thiên Tháp ?
Nghĩ tới đây, mọi người dưới chân tháp lần thứ hai đảo hút lãnh khí.
Một số người không chịu được lực lượng ý chí cường đại và một cỗ khí chất bễ nghễ thiên hạ này, không tự chủ được muốn quỳ xuống đất cúng bái.
Thế nhưng, trong mắt các chủ đang lơ lửng trong không trung giữa Thiên Tháp cùng với Liên Ngân La lại không nghĩ như vậy, trong đó còn có một người suýt nữa rơi từ không trung xuống đất, có thể thấy là hắn đang khiếp sợ.
Người này, tự nhiên có thể thấy chính là Khương Tề Sâm.
Bở vì ba người từ trong tháp đi ra, mặc dù có hai người mang vết thương chẳng chịt, hơn nữa da cháy đen, cả người thoạt nhìn giống như vừa từ trong đống lửa bước ra, thế nhưng trong đó cũng có một phân thân, dường như không chịu chút ảnh hưởng nào.
Mà phân thân này, Khương Tề Sâm có ấn tượng cực kỳ sâu sắc, không phải là Vân Thiên Hà thì là ai.
Thế nhưng điều khiến hắn khiếp sợ chính là, bọn họ ngày đó đang ở trong cấm địa của chung cực tháp, mà bọn họ hoàn toàn không biết gì cả, mà hiện tại, bọn họ vừa đi ra bằng cách nào.
Nhất là nữ nhân bên cạnh, khi Khương Tề Sâm nhìn thấy nàng, hắn cảm giác tâm mình không tự chủ được mà run rẩy, không phải là sợ hãi, bởi vì sợ hãi đã sớm biến mất.
Trong hơi thở của nàng mang theo một áp lực cực kỳ mạnh mẽ, còn có, trên trán nàng tự nhiên phóng xuất một cỗ ý chí bễ nghễ thiên hạ, hắn cảm nhận được bằng vào thực lực thiên cảnh của hắn, ở trước mặt nàng so với con kiến bé nhỏ còn không bằng.
Người này là ai? Thực lực của nàng đã đạt đến một cảnh giới kinh khủng nào?
Liên Ngân La ở phía sau, đau buồn trong lòng hắn đã biến mất từ lâu, lúc này tròng mắt của hắn dường như muốn lồi ra rồi, hắn không dám nhìn nữ nhân kia, bởi vì nàng mang đến cho hắn một sự kinh sợ mạnh mẽ, cảm giác của hắn không khác gì Khương Tề Sâm lúc này, những người khác cũng đều là như vậy.
Nhưng ánh mắt của hắn, lại gắt gao tập trung vào trên người Vân Thiên Hà, hiện tại trong tâm tình của hắn, đã không còn loại xúc động phẫn nộ và cuồng bạo muốn giết người cho hả giận nữa, trong lòng hắn lúc này, đã bị rất nhiều nghi vấn thay thế.
Tuy rằng hắn chưa từng gặp qua Vân Thiên Hà, thế nhưng vào năm trước, Thiên Tháp đã quan tâm đến người này, hơn nữa hiện nay trong tay hắn vẫn còn giữ bức họa của Vân Thiên Hà. Lại đến hôm nay, nhìn thấy Vân Thiên hà từ trên trời hạ xuống, hắn có muốn không nhận ra cũng khó.
Nghẹn tiếng thật lâu, rốt cuộc từ hàm răng cắn chặt của Liên Ngân La phát ra mấy từ:
- Tiểu tử, ngươi làm thế nào đi từ trong cấm địa của Thiên Tháp của ta đi ra?
Nhưng lời nói này của Liên Ngân La cũng là tiếng lòng của tất cả các Các chủ.