Cái gì?
Sắc mặt Đường Túc Ly nhăn nhó, có phần âm trầm dữ tợn.
Phương Phách nói:
-Bọn họ nói, bây giờ Vong tộc Dị Linh mang đến hoạ diệt vong cho nhân loại. Mà Hoàng Thượng lại không hưởng ứng với lời hiệu triệu cùng nhau đối kháng với Dị Linh của Thần Điện. Không những thế lại còn muốn thiên hạ thêm đại loạn, phát động chiến tranh, tàn sát chính chủng tộc của mình. Loại Hoàng Đế ngu ngốc phát rồ này không đáng để cho bọn họ thuần phục.
-Hỗn trướng.
Nghe xong những lời này, Đường Túc Ly nổi giận quát:
- Là ai đã tung tin đồn trong quân, lập tức tru sát cho trẫm, trẫm muốn tru sát cả nhà hắn….
Dứt lời, Đường Túc Ly trừng mắt nhìn Phương Phác:
-Ngươi có phải cũng nghĩ như vậy hay không?
Phương Phác nói:
-Hoàng Thượng muốn thần chết, thần không chối từ. Thế nhưng Hoàng Thượng muốn thần chờ tới khi nhân tộc lâm vào tình cảnh hỗn loạn, có nguy có bị diệt vong để phát động chiến tranh, tàn sát dị sĩ. Thần cũng khó lòng tòng mệnh. Thỉnh Hoàng Thượng trị tội.
-Ha ha ha….
Đường Túc Ly giận giữ, ngược lại còn phá lên cười, thậm chí là cuồng tiếu.
Nở nụ cười một lúc lâu, lúc này hắn mới đình chỉ, nhìn qua chúng tướng sĩ có mặt trên thao trường, nói:
-Còn ai muốn ngăn cản trẫm thống nhất thiên hạ?
Tất cả các tướng sĩ có mặt ở đây đều chần chờ bất định. Bọn họ lúc này cũng thập phần do dự. Nếu như lúc này Đường Túc Ly đột nhiên nổi điên lên thì đừng ai mong có thể sống sót rời khỏi đây.
Răng rắc.
Âm thanh đầu khớp xương vang lên, tuy không to nhưng ở trên thao trường ai cũng cảm thấy âm thanh đó vô cùng chói tai và khủng bố. Chỉ thấy Đường Túc Ly đã bóp nát đầu một tên sĩ quan cấp tá, máu chảy đầm đìa, nhe răng cười nói:
-Ai dám ngăn cản trẫm thống nhất thiên hạ, thì người đó phải chết. Lập tức chấp hành quân lệnh, ngay hôm nay khởi binh, tru diệt cửu tộc.
-Hoàng Thượng.
Phương Phác còn muốn khuyên căn thì Đường Túc Ly đã ban cho hắn một chưởng vào ngực. Nhận một chưởng này, Phương Phác giống như diều đứt dây bay xa mười trượng rồi ngã nhào xuống đất, cuồng phun một ngụm tiên huyết. Cuối cùng trọng thương mà chết.
Đường Túc Ly nói:
-Nghĩ không được ngay cả người mà trẫm lâu nay vẫn luôn tin tưởng mà bây giờ lại muốn ngăn cản trẫm thống nhất thiên hạ. Trẫm cho các ngươi một cơ hội cuối cùng. Lập tức chấp hành quân lệnh, bằng không xử tử toàn bộ.
Nghe Đường Túc Ly nói thế, lúc này các tướng sĩ có mặt trên thao trường đồng loạt tuân lệnh ly khai. Nhưng vẫn còn một bộ phận các tướng sĩ do dự. Thấy Đường Túc Ly bạo ngược như vậy cũng nhanh chóng tuân mệnh ly khai.
Về phần sau khi bọn họ ly khai có hay không chấp hành mệnh lệnh thì điều này cũng rất khó nói.
Đường Túc Ly đã vài ngày nay không có hỏi đến quốc sự. Toàn bộ tâm tư hắn đều đặt vào việc tu luyện. Hắn đã sớm không để ý tới thần dân và các tướng sĩ. Hôm nay hắn cư nhiên xuất thủ đánh chết thuộc hạ trung thành nhất của mình. Loại hành vi này khiến cho các tướng sĩ vừa thất vọng vừa đau khổ.
Bất quá tin tức Đường Túc Ly khởi binh cũng nhanh chóng lan ra. Có một bộ phận các tướng sĩ trung thành với Đường Túc Ly chấp hành mệnh lệnh một cách nghiêm chỉnh.
Đối với hành động này của Tĩnh Quốc, cũng đã gây không ít xôn xao dư luận trong dân gian. Toàn bộ bách tính đều oán thán, chỉ trích tên Hoàng Thượng ngu ngốc vô tri. Cho nên bách tính muốn cự tuyệt không cung cấp lương thực.
Thậm chí còn có một số nạn dân từ nước khác chạy đến âm thầm kích động. Tổ chức một đạo quân cướp lương thực của quân đội Tĩnh Quốc trên đường hành quân. Bọn họ tự xưng là nghĩa tử, vì thiên hạ mà cướp lương thực cứu tế. Cướp lương thực của đội quân tàn bạo này là có thể cứu sống được rất nhiều người.
Vì vậy, dưới ảnh hưởng của bầu không khí này, toàn bộ Tĩnh Quốc bắt đầu xuất hiện đại bạo động quy mô lớn. Nơi nào bách tính cũng tổ chức quân du kích cướp quân lương để phân phát cho mọi người.
Thậm chí còn có một bộ phận binh sĩ muốn gây nội chiến trong quân cướp toàn bộ quân lương rồi sau đó đào tẩu. Có thể nói, đại quân của Tĩnh Quốc chưa xuất binh nhưng đã chịu phải đả kích vô cùng nghiêm trọng.
Mà Đường Túc Ly khi nghe được tin tức này thì vô cùng nổi giận. Hắn tức giận đến nỗi không ngừng tàn sát trong Hoàng Cung. Có thể nói trong Hoàng Cung máu chảy thành sông, đám thị vệ trong cung chạy tán loạn khắp nơi.
Để thực hiện tâm nguyện của mình, Đường Túc Ly vẫn không có để ý tới bạo động và hỗn loạn. Hắn tự mình mắc áo giáp đến thao trường, dẫn theo các tử sĩ trung thành với mình tự thân xuất chinh. Hắn đi tới đâu, phàm là bách tính có quân lương trong tay đều bị hắn tàn sát một cách vô tình. Đạo quân tiên phong của Đường Túc Ly nhất cử đánh tới địa giới Tuyền Châu, thôn phệ lãnh thổ tối hậu của tàn Đường.
Ba ngày tàn sát, đội quân của Đường Túc Ly quá mức điên cuồng. Trên đường đi mà gặp phải bọn họ thì bách tính tính còn biết chạy điên cuồng hòng giữ lại mạng sống cho mình. Vì thế mà đại quân Tĩnh Quốc rất nhanh tiến đến Đường Kinh. :
Đến ngày thứ năm, đại quân Tĩnh Quốc do Đường Túc Ly đái lĩnh nhất cử phá vỡ cửa thành Đường Kinh. Hoàng đế bù nhìn Đường Linh Thành đào tẩu. Đường Túc Ly chiếm được Đường Kinh. Đây là lần thứ hai hắn trở về địa phương quen thuộc này. Lần đầu chính là lúc ở trong Đường Hoàng Cung, chính thức tuyên bố Đại Đường diệt vong.
Ngay khi Đường Túc Ly mang binh xuất chinh chiếm lãnh địa tối hậu của tàn Đường thì cũng chính là lúc tàn Đường diệt vong truyền khắp thiên hạ khiến cho thiên hạ vô cùng khiếp sợ.
Bất quá càng nhiều người vì Đường Túc Ly phát động chiến tranh xâm lược tàn bạo mà không để ý tới sinh linh thiên hạ đang gặp nguy vong mà vô cùng nổi giận.
Ngày thứ sáu, toàn bộ tổ chức Viêm Hoàng cục đồng loạt triển khai hành động. Phàm là tử sĩ của Đường Túc Ly cùng với quan viên cứ mỗi ngày lại thất tung vài người.
Ngay trong ngày hôm đó, thái tử của Tĩnh Quốc là Đường Linh Vũ sau nhiều năm thất tung đột nhiên xuất hiện trong Kinh Thành Tĩnh Quốc. Dưới sự giúp đỡ âm thầm của Viêm Hoàng cục, mở ra quân khố bí mật của Tĩnh Quốc, chiếm giữ quân lương. Đông thời phát động bách tính cùng nhau đoàn kết, đứng lên đem toàn bộ quân đột của Đường Túc Ly cô lập.
Đến ngày thứ bẩy, quân đội Đường Túc Ly mới trắng trợn chiếm giữ được Tuyên Châu địa giới, chuẩn bị khởi binh đánh Hạ Quốc thì bất ngờ trong quân doanh xuất hiện có người làm phản. Một nhóm sát thủ thần bí lẻn vào trong quân doanh, tập trung giết chết những phần tử hiếu chiến nhất trong số những tử sĩ của Đường Túc Ly
Bởi trong quân bất ngờ có người làm phản, tướng lĩnh bỏ mình. Có thể nói sau khi xảy ra nội chiến, đại quân của Đường Túc Ly lần thứ hai bị đại thương.
Đến ngày thứ mười ba, Đường Túc Ly lần thứ hai tự mĩnh lĩnh quân, phát binh đánh chiếm Phong Linh bộ thuộc Định Châu. Trên đường đi bọn họ gặp phải quân mai phục. Chinh Đông tướng quân Đồ Thiên Thanh của Hạ Quốc đái lĩnh thuộc hạ đánh bại Đường Túc Ly ở Phong Lâm bộ. Quân đội của Đường Túc Ly toàn diệt, còn hắn thì đào tẩu.
Đến ngày thứ mười lăm, dưới sự trợ giúp của Viêm Hoàng cục, Hạ Quốc chiếm lĩnh lại được Tuyên Châu.
Sau hai mươi này, dưới sự tiếp ứng của Đường Linh Vũ, quân đội Hạ Quốc tiến nhập Kinh Thành Tĩnh Quốc, tiếp quản toàn bộ Tĩnh Quốc cùng với Xuất Vân Quốc ở giáp giới ký kết minh ước lưỡng quốc cùng nhau đối kháng Dị Linh.
Đến ngày thứ hai mươi mốt, lòng dân được trấn an. Tĩnh Quốc đã khôi phục sau thời kỳ hỗn loạn. Bầu không khí khủng hoảng cũng đã dịu xuống. Lúc này Đồ Thiên Thanh ở trước Hoàng Cung của Tĩnh Quốc tuyên bố Tĩnh Quốc diệt vong. Đồng thời cũng hướng tới các quốc gia hô hào, đình chỉ nổi loạn, đoàn kết thành đồng mình, hưởng ứng lời hiệu triệu của Thần Điện cùng nhau kháng cự Dị Linh.
……..
Nhưng mà, nhân tính của Đường Túc Ly bạo ngược, hắn phát động chiến tranh tuy đã kịp thời ngăn chặn. Nhưng sau một thời gian thiên nội loạn được dẹp yên thì cũng mang đến một tia tai hoạ ngầm.
Bị cỗ máu tanh cùng với tử vong làm ảnh hưởng, Dị Linh trong không gian phong ấn điên cuồng thu nạp cỗ tử vong khí tức cùng tiên huyết. Lần thứ hai bắt đầu trùng kích không gian phong ấn.
Dị Linh ở Bắc Vực vì được Vân Thiên Hà dùng Quỷ cốc trấn áp phong ấn trong U Tuyền Huyết Hà nên cũng có thể trì hoãn được một thời gian.
Thế nhưng dưới sự kích thích của huyết tinh cùng khí tức tử vong, Dị Linh cũng bắt đầu giãy giụa. Ở phía Đông, tốc độ thôn phệ của Dị Linh cũng nhanh hơn, sinh linh đồ thán, tai kiếp liên tiếp không ngừng. Cho nên bách tính nhanh chóng chạy nạn tới giáp giới Càn Khôn đại trận do Tạo Hoá bố trí.
Tình thế nhân loại đã nguy cấp lại càng thêm gấp gáp.
Mà ở Ám Tinh Vực, không gian bị bóp méo ngày càng mãnh liệt. Một cỗ dòng xoáy chân không xuất hiện khiến nơi đây phát sinh rung động cường liệt. Trên đại địa, nơi nào có vực sâu thì đều do phiến không gian kia tạo ra.
Lúc này hai đạo thân ảnh giống như một đoá lưu tinh hạ xuống trên phiến đại địa này.
Ầm ầm.
Ngay sau đó, một cỗ lưu quang từ trên trời đánh xuống. Chỉ thấy một toà Thông Thiên Cự Tháp từ trên trời giáng xuống trung tâm phiến đại địa đang bị Dị Linh ăn mòn này, bày ra kỳ dị quang mang. Quang mang này có thể khiến Dị Linh không dám đến gần Thiên Tháp thần bí.
Ông ông.
Vào lúc này, đột nhiên có một đạo lực lượng pháp tắc phù văn tiến nhập vào trong toà tháp khiến nó bắt đầu đại trướng. Đồng thời không ngừng kéo dài. Phảng phất như có thể đâm thủng bầu trời.
Thẳng đến khi đỉnh tháp không có chạm vào ô vân. Lúc này chỉ thấy lôi đình thiểm điện không ngừng. Từng đại lôi đình giống như những mũi tên nhọn hoắt. Một khi có một đạo lam sắc thiểm điện đánh xuống thì một số Dị Linh đang hoạt động trên mặt đất liền bị sét đánh cho nát bấy.
Hơn nữa thần kỳ chính là Thiên Tháp kia giống như một vật tích trữ lôi điện cường đại. Mỗi khi dòng xoáy chân không tăng lên ba thành thì lại có một đạo lưu quang rót vào trong tháp có thể giúp cho lực lượng lôi đình trong tháp càng thêm cường đại.
Cứ như vậy, có thể khiến cho Dị Linh khiếp sợ mà không dám bạo động, cũng không dám tiếp cận Thiên Tháp nửa bước. Đông thời cũng khiến cho tốc độ trùng kích của bọn chúng chậm lại.
Lúc này, Vân Thiên Hà rót một cỗ lực lượng Lôi Đình ý chí vào trong cự tháp. Đồng thời cũng rót vào phong ấn không gian một đạo lực lượng quy tắc phù văn để Thông Thiên Cự Tháp có thể hấp thu ba động do dòng xoáy chân không tạo ra. Sau đó kết hợp vói lực lượng ý cảnh của Vân Thiên Hà hình thành lực lượng lôi đình càng thêm cường hãn khiến đám Dị Linh phải kinh sợ.
Lúc Vân Thiên Hà thu công, Trữ Vọng đứng một bên hộ pháp nói:
-Chủ nhân, nghĩ không ra Thiêp Tháp này có thể thu nạp lực lượng của dòng xoáy chân không. Thực là có công hiệu thần kỳ, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ta. Dòng xoáy không gian loạn lưu là chỗ xung yếu có thể giúp Dị Linh tiến nhập phiến không gian. Nhưng giờ đây có toà tháp này, không thể nghi ngờ là bọn chúng sẽ không dễ dàng có thể tiến nhập được.
Vân Thiên Hà lại nói:
-Dị Linh ở đây khác với các Dị Linh bình thường. Bọn họ nếu như trùng kích không gian này không được, e là sẽ chuyển sang xâm lấn không gian khác. Như vậy thì Long tộc sẽ phải đối mặt với áp lực lớn hơn nữa. Đương nhiên, bản tôn đặt tháp ở chỗ này cũng là có ý tứ khác. Chính là triệt để gián đoạn Di Sinh thế giới với bất kỳ phiến không gian vãng lai. Có toà tháp này thì bọn họ đừng mong mở tưởng dựa vào yếu điểm này mà tiến nhập.