Vô Hạn Cầu Sinh

☆[beep —— beep ——]

Vân Lạc nhanh chân rời đi không hề quay đầu lại. Khi chắc chắn Chấp Niệm đã bị bỏ lại phía sau thì mới thả lòng tâm trạng và bước chân.

Biết được mỗi người chỉ có ba lần cơ hội đoán ra nơi ẩn nấp của BOSS cô thầm nhẹ nhàng thở ra một hơi, cũng dám lớn mật phỏng đoán hơn.

Vân Lạc quyết đoán nói "Thần Chết ẩn nấp trong lòng đất." Nói xong, ánh mắt cất chứa đầy chờ mong, lẳng lặng chờ đợi kết quả.

Đồng thời cô cũng đang thầm phân tích. Manh mối 2: Thần Chết nhìn chằm chằm con mồi như bóng với hình không thôi. Hơn nữa trước đó cũng có nhắc nhở "Thần Chết đang đứng trong bóng tối", không phải dưới lòng đất thì ở đâu!

Bằng không sao lại nói đứng trong bóng tối rồi lại có thể chạy khắp nơi theo người chơi?

Âm thanh hệ thống vang lên "Người chơi đã đoán sai, cơ hội còn lại hai lần."

Vân Lạc "......"

Vậy mà sai? Sao có thể!?

Nhưng ngay sau đó, cô lại có suy nghĩ mới —— chẳng lẽ Thần Chết thay đổi chỗ không ngừng?

Cách một khoảng thời gian sẽ đổi vị trí cũng không phải không có khả năng, phó bản trước đã có BOSS sử dụng chiêu này. Nghĩ đến đây lòng Vân Lạc thêm nặng trĩu, đầu óc càng suy nghĩ không ra.

Thời gian trôi qua, trừ người chơi rút được thẻ trống ra thì những người còn lại tiếp tục bị thêm một lần tấn công.

Hệ thống thông báo【Vòng truy sát thứ tư đã kết thúc, người chơi vui lòng chọn thẻ bài. Hai phút sau, nếu người chơi vẫn chưa đưa ra sự lựa chọn, hệ thống sẽ tự động phân bổ.】

Vân Lạc không thèm nghĩ ngợi chọn lấy một tấm. Lật lại nhìn lướt qua, lại là lá Thần Chết.

"Làm sao để rút được nhiều trẻ trống đây?" Vô thức ngắm nhìn thẻ bài mới rút được trong tay, miệng nói hoài một cậu. Đột nhiên, ánh mắt cô sáng lên, có ý tưởng.

**

Bạn Thanh Đăng rút thẻ bài vô cùng thành kính nhưng vừa mở ra thì không khỏi thất vọng "Lá Thần Chết."

Bi Hồn Khúc cũng theo đó rút một lá, khóe mắt giật giật không cam lòng nói "Cũng là lá Thần Chết."

Phó bản đã qua hơn phân nửa chặng đường nhưng một thẻ trống thôi cô ta cũng chưa rút được. Vận may này thật tuyệt vời!

"Không biết người nào rút được thẻ trống nữa." Bạn Thanh Đăng nhỏ giọng nói thầm, lời nói mang đậm sự hâm mộ.

Khi nói chuyện, hai phút đã trôi qua, vòng truy sát thứ năm cũng đã bắt đầu.


"Trao đổi manh mối không?" Vân Lạc ló đầu từ góc tường ra, thử thương lượng.

Bạn Thanh Đăng hoảng hốt hỏi theo bản năng "Bạn lại rút được thẻ trống hả?"

"Không, nhưng biết được manh mối thứ ba từ Chấp Niệm." Vân Lạc thong thả đến gần.

Bi Hồn Khúc và Bạn Thanh Đăng liếc mắt nhìn nhau một cái, nói với lòng thì ra Chấp Niệm cũng rút được thẻ trống.

"Sao? Trao đổi không?" Vân Lạc chấp nhất hỏi tới.

Bi Hồn Khúc dùng ánh mắt ý bảo đồng đội tiến lên hỏi chuyện, nhưng vẻ mặt Bạn Thanh Đăng cứ ngơ ngác hoàn toàn không biết nên làm gì —— Vân Lạc xuất hiện quá đột ngột, trước đó còn chưa bàn luận xong đối sách nên đầu hiện tại đang trống rỗng.

Cô ta ngu ngơ đứng tại chỗ, bất lực nhìn đồng bọn. Để hình dung dáng vẻ kia thì đại khái là trường học kiểm tra bất ngờ, học dốt chưa hề chuẩn bị, yếu kém, đáng thương, bất lực......

"Nói gì đi chớ." Vân Lạc buồn bực, thâm tình ngóng nhìn hai người trước mặt, không nói chuyện tức là không muốn để ý đến cô à?

Bi Hồn Khúc bị ánh mắt mê mang bất lực của đồng đội đánh bại nên đành đem quyền chủ động nắm trong tay, từ tốn nói "Bạn đang giữ manh mối thứ 3 à?"

"Không." Vân Lạc độc lai tỏ vẻ "Thẻ trong tay Chấp Niệm, nhưng tôi lấy nhân cách ra bảo đảm, tôi đã nhìn qua manh mối rồi hơn nữa những điều tôi nói đều là nói thật."

Bi Hồn Khúc "Phụt" cười ra tiếng, "Người chơi ở đây làm gì có nhân cách để bàn? Chỉ cần có thể thắng thì dù là lừa gạt, cố ý hố người khác, có gì không làm được đâu?"

"Nên để tỏ thành ý tôi bằng lòng nói trước manh mối thứ ba." Vân Lạc sớm đã có tính toán.

Bi Hồn Khúc cảm thấy bất ngờ. Nhướng mày nói "Nói thử nghe xem."

Vẻ mặt Vân Lạc nghiêm túc, nói rõ từng câu từng chữ "Manh mối 3: Mỗi người chơi chỉ có ba cơ hội đoán ra nơi ẩn nấp."

Không đợi Bi Hồn Khúc suy nghĩ, cô lại nói tiếp "Tôi đoán sai hai lần rồi. Nếu hai người đồng ý cho tôi xem manh mối thứ tư thì tôi sẽ nói hết đáp án sai ra cho nghe."

Khó trách đối phương bằng lòng nói ra manh mối 3 trước, thì ra là có điều cậy vào. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu có thể loại trừ hai đáp án sai thì xác xuất vượt ải sẽ càng đơn giản hơn.

"Lỡ xem xong manh mối thứ tư thì cô bỏ đi luôn thì sao?" Bi Hồn Khúc đưa ra nghi ngờ.

Vân Lạc không cho là đúng "Trao đổi manh mối sao có thể không mạo hiểm chứ?"

"Tôi đã chủ động nói ra manh mối thứ ba rồi, người nên lo lắng hai người nghe xong rồi bỏ đi phải là tôi chứ?"

"Trước đó cũng khá vui vẻ hợp tác với nhau rồi, phải nên tin tưởng lẫn nhau chút chứ!"


Bi Hồn Khúc bị thuyết phục. Cô ta suy tư một lát, cảm thấy bên ta cũng không thiệt nên bảo đồng đội "Lấy ra đi."

Trò dốt dựng lỗ tai nghiêm túc vây xem trò giỏi thảo luận qua lại. Lúc bị điểm danh thì vội vàng lấy thẻ bài từ trong túi ra.

Cô ta vừa định đưa thẻ bài cho Vân Lạc thì đã bị Bi Hồn Khúc đưa tay đoạt lấy.

Bạn Thanh Đăng quay đầu, vẻ mặt ngơ ngác.

Bi Hồn Khúc đen mặt nhắc nhở "Chỉ nói đưa cô ta xem chứ có nói đưa thẻ bài luôn đâu." Sau đó lật mặt thẻ có viết dòng manh mối đưa ra trước mặt Vân Lạc.

Miệng Bạn Thanh Đăng khẽ nhếch, cảm nhận sâu sắc ý nghĩa câu từ trong Hán ngữ.

Vân Lạc tập trung nhìn, thấy trên tấm thẻ viết vỏn vẹn vài câu chữ "Manh mối 4: Thần Chết ở ngay bên bạn."

Gần bên? Như hình với bóng, nhìn chằm chằm con mồi không thôi? Còn phải đứng trong bóng tối?

Nháy mắt, tất cả các manh mối đều được sắp xếp ngay hàng thẳng lối.

Vân Lạc thử hỏi "Không lẽ Thần Chết nấp trong cái bóng của người chơi?"

Vừa dứt lời, thông báo đã vượt ải hiện lên trước mặt cô.

【Chúc mừng người chơi thoát được sự truy sát của Thần Chết, là người vượt ải đầu tiên bạn nhận được đánh giá A.】

【Bạn có muốn rời khó bản ngay không?】

【Có, lập tức rời đi.】

【Không, sẽ rời đi khi muốn.】

Vì giao dịch với Bi Hồn Khúc và Bạn Thanh Đăng vẫn chưa xong nên Vân Lạc chọn【 Không 】.

Sau đó, cô mỉm cười, vẻ mặt đắc ý "Sao, dùng manh mối 4 đổi được đáp án chính xác, cuộc giao dịch này không lỗ đúng không?"

Bạn Thanh Đăng "???"

Vẻ mặt Bi Hồn Khúc hiện lên nét lạ lùng, không nói nên lời "Cô đang nói gì vậy? Vừa rồi tôi chỉ nghe thấy âm thanh ' beep —— beep ——' thôi."


Vân Lạc "......"

Cô không tin tà, lập lại đáp án vượt ải lần nữa "Thần Chết ẩn nấp trong cái bóng của người chơi."

Bi Hồn Khúc lại cạn lời "Lại là beep —— beep —— rốt cuộc là cô đang nói cái gì vậy?"

"Tôi phát hiện ra chỗ Thần Chết lẩn trốn rồi, cũng đã vượt ải luôn rồi." Vân Lạc không cảm xúc "Nhưng hình như có lặp lại bao lần đi chăng nữa thì hai người cũng không nghe được."

Bi Hồn Khúc và Bạn Thanh Đăng liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt nhau hiện ra vẻ nghi ngờ.

Bạn Thanh Đăng thẳng tính, xụ mặt tỏ vẻ "Tôi nghi cô thấy được manh mối liền trở mặt rồi cố ý nói bừa nói bậy lắm."

Vân Lạc tức điên "Nếu không phải còn chưa hoàn thành giao dịch và không muốn bội ước thì tôi rời đi luôn không phải tốt hơn à?!"

"Vượt ải thật rồi?" Bi Hồn Khúc bán tín bán nghi.

Vân Lạc đơ mặt hỏi "Muốn tôi biến mất trước mặt các người để chứng minh đúng không?"

Bạn Thanh Đăng lập tức nghẹn lời. Lỡ người này biến mất, chứng minh thì có thể chứng minh được rồi đó nhưng hai người họ không thể hỏi chuyện được nữa.

Bi Hồn Khúc cúi đầu, lát sau mới hỏi "Tạm gác chuyện có vượt được ải chưa sang một bên đi, mấy đáp án cô đã trả lời sai là gì?"

Vân Lạc nhìn trời "Thực ra tôi chỉ trả lời thử ' Thần Chết trốn dưới đất ' thôi à."

Bạn Thanh Đăng đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhíu mày nói "Vậy vừa rồi cô......"

"Không nói vậy thì hai người chắc sẽ không bằng lòng nói ra manh mối bốn." Vân Lạc nhanh chóng chen ngang.

Bạn Thanh Đăng "......". Googl𝚎 𝔫gay t𝑟a𝔫g ﹍ 𝒯𝑟𝖴𝓂𝒯𝑟𝗎 yệ𝔫﹒𝑽𝔫 ﹍

Người ta vượt ải đầu tiên đều có lý do, chí ít cô ta cũng không thể nào vô sỉ như cô nàng này được.

Ngẫm nghĩ một hồi, Bi Hồn Khúc thử giao thiệp "Có thể nói ra đáp án lần nữa không?"

Vân Lạc buồn bực "Tôi rất muốn nói ra đáp án chính xác đó chứ nhưng hệ thống nó cứ chặn lại mà!"

"Vậy uyển chuyển một chút." Bi Hồn Khúc ám chỉ.

Vân Lạc vắt óc suy nghĩ, cuối cùng chỉ nói một câu nói "Thần Chết như hình với bóng."

Cô cố ý nhấn mạnh chữ bóng, hy vọng đối phương có thể cảm nhận được. Nếu không phát hiện cô cũng bó tay.

"Đây là nội dung của manh mối thứ hai à?" Bạn Thanh Đăng sửng sốt.

Bi Hồn Khúc liếc mắt nhìn Vân Lạc một cái thật lâu, trầm giọng nói "Nếu đã vượt ải rồi thì vui lòng biến mất trước mặt tôi đi."

Chỉ có như vậy mới có thể chứng minh lời nói của đối phương là thật.


Vân Lạc không nói hai lời, chớp mắt đã biến thành một tia sáng trắng.

"Đúng là đã vượt ải rồi." Bạn Thanh Đăng đỡ trán, cảm thấy tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt khó có thể giải thích được.

"Vậy nên từ mấu chốt là như hình với bóng hả?" Bi Hồn Khúc khoanh tay trước ngực, đau khổ suy tư.

"BOSS tấn công mạnh bạo, chiêu thức rất nhiều, khó mà tránh né được. Tụi mình vượt ải được hay không phải dựa vào bà rồi." Bạn Thanh Đăng không ngừng cấp khuyến khích đồng đội.

Bi Hồn Khúc không khỏi cười khổ. Đừng đặt hết hy vọng vào cô ta chứ, lúc này cô ta cũng chẳng có tí manh mối nào.

**

Vòng truy sát thứ năm kết thúc nhanh chóng. Giá trị sinh mệnh nhiều nhất là trên 300, thấp nhất là hơn 100, có khả năng bị loại bất cứ lúc nào.

Đợt rút thăm tiếp theo đến nhưng lúc này chỉ có năm thẻ bài xuất hiện.

Bi Hồn Khúc và Bạn Thanh Đăng biết rõ là Vân Lạc đã vượt ải rời phó bản nên thiếu mất một lá.

Nhưng người chơi khác thì lại nghĩ có người nào đó không chịu nổi truy sát nên đã bị loại trừ mất rồi.

Biểu cảm Nắng Sớm đạm mạc "Không tìm được cách đối phó chính xác trách không được đi nhanh."

"Đương nhiên, tụi nó sao so với mày được?" Chiều Hôm nhìn đồng đội bằng ánh mắt vô cùng kính nể, giọng điệu rất chi là kích động.

Mặc dù những lời nói ra nghe có vẻ giống như khen ngợi và tâng bốc, nhưng chúng thực sự xuất phát từ trái tim. Từ lúc đồng đội nghĩ ra biện pháp đối phó thì họ đã chuyển từ bị động thành chủ động, càng ngày càng thuận buồm xuôi gió đối phó sự truy sát của Thần Chết. Lâu lâu chỉ bị một ít sát thương là có thể vượt qua một vòng. Thậm chí có khi có thể tránh thoát công kích mà không mất một cọng tóc.

Mà hết thảy những chuyện này đều nhờ vào công lao của đồng đội.

Nghĩ vậy, Chiều Hôm càng thêm đắc ý, tràn ngập kiêu ngạo nhìn mọi người "Người chơi khác đều ngốk ngếck, chỉ có đồng đội mới lão làng".

Khóe miệng Năng Sớm không khỏi hiện lên ý cười, thản nhiên nói "Tránh vỏ dưa ắt cũng sẽ gặp vỏ dừa thôi![1] Dựa vào vận mày thì chỉ tránh được một hai lần là nhiều nhất, không thể tránh được hết. Nếu muốn chống cự được đến vòng cuối cùng thì chung quy vẫn phải dựa vào thực lực."

[1]Nguyên văn: Trốn đến quá mùng một, tránh không khỏi mười lăm!

"Đúng! Nói rất đúng!" Chiều Hôm hưng phấn phụ họa.

Hai người càng nói càng vui vẻ, dường như đã nhìn thấy trước một tương lai tươi sáng mà chỉ có hai người họ sống sót.

Đánh chết bọn họ cũng không thể tưởng được cả hai người họ đều xui xẻo đến nay vẫn không rút được thẻ trống, không thấy được manh mối, cũng không nắm rõ quy tắc của phó bản. Mà những người chơi khác bị bọn họ khinh thường thì đã sớm biết được chân tướng của phó bản, giờ phút này đang phân tích nghiên cứu để tìm ra chỗ ẩn nấp của Thần Chết.

Về phần người rời đi trước, không phải bị loại bỏ mà đã vượt được ải trước rồi.

Họ cho rằng chỉ số thông minh của mình vượt xa người thường, nhưng họ không biết rằng ngay từ đầu họ đã đi sai hướng.

=====


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận