Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng


Hạ Thụy Trạch cũng không biết ba vị tuyển thủ bị nhắm vào bởi vì hành vi kiêu ngạo, không biết che giấu suy nghĩ của bản thân, sớm trở thành mục tiêu bị tỏa định, nhưng chuyện này cũng không trở ngại cậu nhìn ra bí mật sau màn, sự đề phòng trong lòng được nâng lên cảnh giới cao nhất.
Kế tiếp, từng vòng đại phú ông lần lượt tiến hành.
Tuyển thủ di chuyển trên đài sen vạn phần cẩn thận, cũng may, số 1 của Nam kịch trường sau một lần bị trừng phạt rơi xuống nước, dựa vào vòng phòng hộ cùng đồng đội chi viện an toàn leo lên được đài sen, làm các tuyển thủ khác lấy lại chút tự tin.
Cuối cùng, sau 8 vòng chiến đấu gập ghềnh, tuyển thủ số 2 của Đông kịch trường là người đầu tiên thành công bước lên đảo nhỏ, thời điểm hắn thuận lợi đặt chân lên mặt đất, tất cả tuyển thủ của 4 kích trường không hẹn mà cùng vỗ tay ăn mừng, chuyện này giúp mọi người có thêm hy vọng.
Nhưng lúc các tuyển thủ vừa dấy lên chút hy vọng, ban tổ chức lại gấp không chờ nổi nện cho bọn họ một gậy thật mạnh.

Chỉ thấy trên màn sân khấu đột nhiên xuất hiện một đồng hồ đếm ngược thật lớn, bắt đầu đếm từ 3 tiếng, trong lòng các tuyển thủ sinh ra dự cảm không tốt, quả nhiên liền nghe thấy người chủ trì dùng ngữ khí tràn đầy nhiệt tình cùng chờ mong giải thích:
"Đây là dựa theo thực lực của các vị dũng sĩ tính ra thời gian còn lại qua cửa hợp lý, tin tưởng đối với mọi người mà nói nhất định dư dả, sau khi thời gian về số 0, kịch trường có thể không còn tồn tại nha, chờ mong biểu hiện xuất sắc của các vị dũng sĩ, hì hì hì...."
Đột nhiên xuất hiện quy tắc hạn chế lập tức nhấc lên một làn sóng lớn, các tuyển thủ trợn mắt há hốc mồm, lỗ ta bọn họ không có vấn đề đi? Cửa thứ ba chỉ còn lại 3 tiếng để thông qua? Thật sự không phải đang muốn ép chết bọn họ chứ?
Trong 8 lượt đấu vừa rồi, 4 kịch trường vì chiến đấu cùng trừng phạt từ đài sen tổng cộng đã mất đi 10 tuyển thủ, trước mắt còn lại nhiều người nhất vẫn là Tây kịch trường, 13 tuyển thủ, ít nhất vẫn là Nam kịch trường, 8 tuyển thủ.
Nhưng cho dù là nhân số ít nhất như Nam kịch trường, nếu tính toán mỗi tuyển thủ phải trải qua 8 lượt mới có đặt chân lên đảo mà nói, 180 phút đếm ngược, để vị tuyển thủ cuối cùng thành công lên đảo, mỗi vòng cần phải hoàn thành trong 3 phút?
Càng đừng nói đến Tây kịch trường đông nhân số nhất, để vị tuyển thủ cuối cùng thành công lên đảo trong vòng 180 phút, mỗi lượt đấu phải hoàn thành trong chưa đến 2 phút.
Chỉ một phép tính đơn giản đã nhận được đáp án khiến người tuyệt vọng, trong lòng ai nấy nấy đều muốn hỏng mất!
Càng đừng nói trước mỗi trận chiến ban tổ chức đều cố ý triển lãm 4 vị tuyển thủ một vòng, nói cách khác, chiến đấu cùng di chuyển trên đài sen cần phải hoàn thành trong chưa đến 1 phút.
Đây vẫn là tình huống lạc quan nhất, trên thực tế, ngoại trừ tuyển thủ số 2 của Đông kịch trường, các kịch trường khác còn chưa có tuyển thủ nào thành công lên được đảo nhỏ đâu!
Trước đó thời điểm số 2 của Đông kịch trường bước lên đảo nhỏ các tuyển thủ có bao nhiêu kích động, thì hiện tại liền suy sụp bấy nhiêu.
Nghĩ đến tám lượt đấu trước đó tổng cộng tiêu tốn mất 2 tiếng, mà hơn trăm lượt tiếp theo chỉ hạn chế trong 3 tiếng đồng hồ! Các tuyển thủ nhìn ra khó khăn trong đó không khỏi muốn phát điên lên.
Dưới áp lưc cực đại, một vài tuyển thủ điên cuồng phá hủy quầy đồ ăn vặt xung quanh kịch trường, trong miệng hùng hổ mắng mỏ, hận không thể đem người chủ trì không biết đang trốn ở đâu ra băm vằm.
Hạ Thụy Trạch cau mày, bắt đầu từ cửa thứ ba, người sau màn ngày càng không thèm che giấu ác ý đối với tuyển thủ, trước đó là ẩn trong chướng ngại vật qua cửa đến giờ là quang minh chính đại ra mặt, phảng phất như trêu đùa ác liệt những sủng vật không thoát khỏi lòng bàn tay.
Dù suy sụp, trò chơi vẫn phải tiếp tục.
Đồng hồ đếm ngược chẳng khác gì bùa đòi mạng dồn ép bức các tuyển thủ phát điên, bắt đầu từ vòng thứ 9, các tuyển thủ không đợi bàn di động đến gần đã tự động nhảy lên trước, vừa nghe người chủ trì tuyên bố trận chiến bắt đầu liền điên cuồng khai hỏa về phía đối thủ, kết quả chiến đấu vừa có tuyển thủ trên đài sen lập tức di chuyển....Tóm lại, muốn dùng hết mọi cách để tiết kiệm thời gian.
Nhưng việc này cũng không thể giảm bớt lo âu trong lòng các tuyển thủ, đặc biệt là những tuyển thủ lấy được số cuối, dần dần, ý niệm quanh quẩn trong đầu bọn họ biến thành: Nếu có thể ít đi một người là tốt rồi, đặc biệt là những tuyển thủ phía trước trong đội, có thể ít đi một người thì tốt....
Trò chơi đại phú ông tiến hành tới giai đoạn gay cấn, ánh mắt các tuyển thủ nhìn về phía đối thủ thậm chí là đồng đội đều mang theo nồng đậm sát khí, giết đối thủ có thể lấy được hộp năng lượng, hố chết đồng đội có thể đảm bảo bản thân càng an toàn, vì để bảo toàn chính mình, người khác tính là cái gì?
Lượt thứ 9, tuyển thủ của Đông kịch trường cùng Nam kịch trường lựa chọn cận chiến, thực lực hai người không phân cao thấp, đang sung máu ai cũng không chịu nhận thua, cuối cùng đánh ra thế hòa.

Vậy nên hai đội đều bị dừng một lượt.
Tuyển thủ số 6 đại biểu cho Đông kịch trường xuất chiến bị đồng đội không ngừng oán trách, dù nhận thua vẫn tốt hơn là hòa a! Thời gian gấp gáp sao có thể lãng phí, thật là ngu muốn chết!
Mà vòng thứ mười, đại biểu xuất chiến cho Đông kịch trường đúng là Hạ Thụy Trạch.
Hạ Thụy Trạch biểu tình lãnh đạm ôm cánh tay đứng trên ban công chờ bàn di động đến, cho dù đang ở trong cùng kịch trường, cậu cũng bắt đầu ẩn ẩn cảm giác được ác ý đến từ đồng đội, càng đừng nói đến đối thủ sắp tới, chỉ sợ hận không thể lập tức đẩy cậu vào chỗ chết.
Trước khi bàn di động tới chỗ Hạ Thụy Trạch, đồng đội trên danh nghĩa thực chất là địch nhân Abraham chủ động đi đến bên cạnh, ngữ khí chân thành tha thiết kiến nghị:
"Hạ, cậu để hộp năng lượng lại đây tôi giúp cậu bảo quản, như vậy đối thủ sẽ không hạ sát chiêu với cậu, chờ cậu trở về lại đến chỗ tôi lấy."
Giọng Abraham rất thành khẩn, hơn nữa những người khác chỉ nhớ trước đó lúc Hạ Thụy Trạch tự đề cử, Abraham là người đầu tiên chủ động đến bên cạnh tỏ vẻ ủng hộ, tự nhiên sẽ cho rằng hắn xuất phát từ lòng tốt mà đưa ra kiến nghị.

Thậm chí kiến nghị này còn làm cho không ít người ánh mắt phát sáng, trước khi bước vào trận chiến giao lại hộp năng lượng cho đồng đội quả là cách không tồi.
Đầu tiên, đối thủ có thể sẽ không hạ sát chiêu, suy nghĩ sâu xa hơn, nếu tuyển thủ đó hy sinh, hộp năng lượng của hắn sẽ tiện nghi cho đồng đội, không tiện nghi đối thủ.
Đương nhiên, vấn đề lớn nhất ở đây là giữa các tuyển thủ có đủ tín nhiệm nhau hay không, tuyển thủ sau khi chiến đấu trở về có thể lấy lại hộp năng lượng của mình không.
Hạ Thụy Trạch có thể cảm giác được ác ý cực lớn đến từ Abraham, chỉ sợ dưới vẻ mặt tươi cười của đối phương là hận không thể để mình chết thảm trong trận đấu, cậu nhịn không được nhíu mày.
Lúc này, Cloris chủ động tiếp lời khuyên nhủ: "Cách này thật sự không tồi! Hạ, đây đối với cậu mà nói là sự bảo đảm rất lớn."
Hạ Thụy Trạch mặc kệ Cloris, liếc mắt đánh giá Abraham một lượt, lãnh đạm bỏ lại một câu:
"Không bằng lần sau đến lượt anh chiến đấu cũng giao hộp năng lượng cho tôi bảo quản."
Dứt lời cũng không quay đầu lại, dùng sức nhảy lên, chuẩn xác rơi xuống bàn di động, bàn di động liền di chuyển về phía những kịch trường khác.
Hạ Thụy Trạch không biết, khán giả rất "yêu thích" cậu, vì vậy chuyên môn an bài tuyển thủ số 6 của Bắc kịch trường cho cậu, vị này ở cửa trước đã chính tay kết liễu hai tuyển thủ.
Không có biện pháp, Hạ Thụy Trạch trước đó bắt gặp Abraham đánh lén, kết quả chỉ cọ sát một hồi khiến khán giả rất không vừa lòng, luôn canh cánh trong lòng.
Càng đừng nói sau đó trong quá trình thăm dò mê cung, Hạ Thụy Trạch quá mức cẩn thận, mỗi lần đều chủ động tránh né những tuyển thủ khác, duy nhất một lần không cẩn thận đụng trúng một tuyển thủ, đối phương xông lên muốn đối chiến, cậu lại xoay người nhanh như gió chuồn mất, thật sự khiến người thất vọng.
Hiện tại thì tốt rồi, Hạ Thụy Trạch, người không dám hoặc không muốn đối chiến với các tuyển thủ khác đụng trúng người còn thích đối phó với người chơi hơn là sinh vật đột biến, số 6 của Bắc kịch trường, đây chẳng phải là chuyện khiến người vạn phần chờ mong, phi thường sung sướng sao?
Hạ Thụy Trạch mặc dù không biết ban tổ chức ở sau lưng giở trò, nhưng cậu có thể cảm giác được ác ý từ đối thủ, càng đừng nói trước đó cậu đã nhấc tâm cảnh giác lên cao nhất, cẩn thận quan sát những tuyển thủ của 4 kịch trường.
Tuyển thủ số 6 của Bắc kịch trường là một trang hán cơ bắp cao lớn, mặc khôi giáp phòng hộ hắn cao hơn Hạ Thụy Trạch gần một mét, to hơn nửa mét, hai người đối diện nhau giống như không cùng cấp bậc, sự tương phản hiện ra rõ rệt.

Đối thủ vừa đến nơi liền lộ vẻ cười nhạo Hạ Thụy Trạch:
"Sinh vật nhỏ bé, cậu còn chưa cai sữa đi? Tôi thấy cậu vẫn nên trực tiếp đầu hàng thôi, ca ca bảo đảm sẽ ôn nhu yêu thương cậu, ha ha ha..."
Hạ Thụy Trạch mặt không đổi sắc, cũng không bị lời nói của đối phương chọc giận, chỉ thấy cậu buông súng lazer, tay phải rút ra thanh kiếm chấn động năng lượng cao xoay một vòng.
Trải qua mấy lượt trước, tuyển thủ tham gia thi đấu đã đạt thành nhận thức chung, đa phần đều là hai bên buông súng lazer, dùng vũ khí cận chiến so thắng bại.
Đối đầu với tuyển thủ cùng là con người, mở vòng phòng hộ bắn súng lazer thuần túy là lãng phí năng lượng, cho dù thắng cũng không cướp được bao nhiêu năng lượng từ phía đối thủ, trận đấu hai bên cùng thiệt như vậy rất ít người chọn.

So sánh ra cận chiễn vẫn được ưu tiên hơn, nếu thuận lợi không chỉ xử lý được đối thủ, còn đoạt được tích góp của đối phương, cho dù không thuận lợi cũng có thể kết thúc trận đấu phân chia thắng bại, vòng trước đánh ra thế hòa là tình huống ngoại lệ, vô luận thế nào, năng lượng tiêu hao khi cận chiến nhỏ hơn dùng súng lazer nhiều.
Còn tình huống cận chiến nhưng lại dùng sùng lục ở lượt thứ ba đã sớm không còn, bởi vì bị mọi người nhất quyết bỏ qua.
Nếu phương thức tác chiến như vậy tiếp tục tồn tại, nghĩa là mọi người phải mở vòng phòng hộ khi cận chiến, đầu tiên không nói đến việc dùng vòng phòng hộ đánh nhau tựa như hai con rùa đen dùng mai đối chiến, mà quan trọng hơn là rất tiêu hao năng lượng, hoàn toàn vi phạm ước nguyện tiết kiệm năng lượng ban đầu.
Vị tuyển thủ bị hố chết ở vòng 3 xem như dùng sinh mệnh của mình để mọi người đặt ra một quy tắc bất thành văn, những tuyển thủ sau đó nếu chọn cận chiến phải vứt bỏ toàn bộ vũ khí nóng, chỉ được dùng vũ khí lạnh.
Hạ Thụy Trạch lấy ra kiếm chấn động năng lượng cao, tỏ vẻ cậu nguyện ý tuân thủ quy tắc.
Nhưng đối diện với sự thờ ơ khiêu khích của Hạ Thụy Trạch, đối thủ cười càng thêm càn rỡ, phảng phất như đã thấy được kết cục thắng lợi, càng thêm ngông cuồng phun lời rác rưởi với cậu.
Người chủ trì nhìn hình thể đối lập của hai người, không biết nghĩ tới cái gì, sau khi phát ra tiếng cười "hì hì hì" đầy gian manh mới không nhanh không chậm tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Giọng người chủ trì vừa cất lên, Hạ Thụy Trạch cùng đối thủ đồng thời lao về phía đối phương, các tuyển thủ vây xem chỉ nhìn thấy hai người nhanh chóng va chạm, chỉ có ban tổ chức cùng khán giả được nhìn cảnh tượng từ nhiều góc độ mới chú ý tới, thời điểm hai người sắp chạm nhau, khoảng cách Hạ Thụy Trạch đã chạy rõ ràng xa hơn đối thủ.
Khán giả không khỏi hưng phấn, mong chờ người có thể cận chiến giết chết sinh vật biến dị khi đối đấu với nhân loại sẽ có biểu hiện gì.
Trong sự chờ mong của khán giả, thời điểm còn cách đối thủ 3m Hạ Thụy Trạch đột nhiên dẫm mạnh chân phải xuống đất, bị phản trọng lưc cả người bay vọt lên, động tác hoàn toàn nằm ngoài dự đoán khiến giây tiếp theo va chạm đối thủ không thể không ngẩng đầu nhìn chằm chằm động tác của Hạ Thụy Trạch.
Cái bóng cực đại từ trên đỉnh đầu đổ ập xuống, tuyển thủ số 6 trong lòng cả kinh, cố hết sức điều chỉnh cơ thể, nhưng động tác của hắn quá chậm, thay đổi chiêu thức cũng quá muộn, mọi người chỉ nhìn thấy Hạ Thụy Trạch đột nhiên khụy xuống, cẳng chân mặc khôi giáp phòng hộ đã khóa chặt cổ tuyển thủ số 6.

Ngay sau đó, cơ thể Hạ Thụy Trạch ở giữa không trung xoay một vòng, vậy mà lại có thể kéo đối thủ cùng bay lên, cả người bị buộc phải xoay theo.
Trong nháy mắt, hai khôi giáp gần như song song với mặt đất, đảo lộn trên không trung một vòng 360 độ.
Giây tiếp theo, Hạ Thụy Trạch thả chân, bình tĩnh rơi xuống đất, vững vàng đứng thẳng.

Mà ở phía sau cậu, số 6 của Bắc kịch trường lại té thẳng xuống đất, âm thanh va chạm cực lớn, nhưng khiến người kinh ngạc chính là, tuyển thủ số 6 bất động không chút phản ứng, thế nhưng đã ngất đi!
Hạ Thụy Trạch đứng yên, trên thanh trường kiếm treo một bộ phận khôi giáp thuộc về đối thủ, cậu nhẹ nhàng cầm lấy, không gian dự trữ đã vỡ lập tức bay về phía cậu, năm hộp năng lượng trong đó trực tiếp tiến vào không gian của Hạ Thụy Trạch, khôi giáp rách nát thì rơi xuống một bên.
"Cool!"
Khán giả bên ngoài nhìn đến trố mắt, đối diện với một loạt biểu hiện của Hạ Thụy Trạch thì nhất trí hoan hô trầm trồ khen ngợi, chiến đấu lưu loát dứt khoát như vậy khiến người xem đều nhiệt huyết sôi trào, hận không thể thay đổi vị trí với Hạ Thụy Trạch, tự mình thi triển ra chiêu thức tuyệt mĩ, một chiêu giải quyết đối thủ.
"Quá đẹp!"
Đạo diễn hưng phấn vỗ tay, chỉ huy thủ hạ lập tức cắt nối biên tập cảnh chiến đấu vừa rồi, dáng vẻ Hạ Thụy Trạch nhìn qua hào hoa phong nhã, trên thực thế thực lực lại rất hung hãn, như vậy nhất định sẽ rất hấp dẫn khán giả nữ.
Tiết mục này đẩy ra nói không chừng còn có thể lôi kéo thêm lượng lớn khán giả nữ, đạo diễn đã không chờ nổi muốn nhìn thấy số liệu ratings tăng lên.
Người chủ trì vốn chuẩn bị tuyên bố Hạ Thụy Trạch thắng lợi, lại đột nhiên nghi hoặc "A?" một tiếng, tạm dừng lại, sau khi đếm ngược 15 giây, số 6 của Bắc kịch trường vẫn như lợn chết không nhúc nhích, người chủ trì lúc này mới tuyên bố Hạ Thụy Trạch chiến thắng.
Các tuyển thủ còn lại đều minh bạch, người chủ trì hành sự như vậy chỉ có một nguyên nhân, chính là ban tổ chức kiểm tra được tuyển thủ số 6 chưa chết, chỉ lâm vào hôn mê, nên mới không lập tức tuyên bố Hạ Thụy Trạch chiến thắng.
Lập tức ánh mắt mọi người nhìn về phía Hạ Thụy Trạch trở nên không giông nhau, người này vậy mà sau khi đánh ngất đối phương không trực tiếp giết chết? Rốt cuộc là lòng dạ đàn bà hay có âm mưu quỷ kế gì?
Hạ Thụy Trạch vẫn một mặt lãnh đạm, sau khi người chủ trì tuyên bố kết quả, cậu một tay cầm đỉnh mũ giáp của đối thủ xách lên, nhẹ nhàng giống như nhấc rẻ lau kéo hắn đến một bên đảo nhỏ.
Các vị tuyển thủ trơ mắt nhìn Hạ Thụy Trạch nhẹ nhàng đi ở phía trước, ở phía sau cả người tuyển thủ số 6 bị kéo đi không ngừng ma sát với mặt đất, mọi người đều không nỡ nhìn thẳng.
Hạ Thụy Trạch dựa theo lời yêu cầu của người chủ trì kéo đối thủ qua một bên, tùy tiện ném người lên một bàn di động nào đó, bản thân cũng bước lên môt bàn di động khác quay trở về Đông kịch trường.
Lúc này, ánh mắt các tuyển thủ cùng kịch trường nhìn về phía Hạ Thụy Trạch đã sinh ra bất đồng lớn, Cloris cùng Ivanov đều đã từng xuất chiến, cũng giành được thắng lợi, nhưng biểu hiện của bọn họ không đánh sâu vào tâm trí mọi người như Hạ Thụy Trạch mang lại, thì ra đây mới là thực lực của tuyển thủ nằm trong top 3 chân chính?
Hạ Thụy Trạch nhảy xuống bàn di động, lập tức đi đến trước mặt Abraham, ngữ khí bình đạm dò hỏi:
"Cần tôi giữ hộp năng lượng giúp anh không?"
Bị cặp mắt đen trầm nhìn chằm chằm, Abraham chỉ cảm thấy da đầu mát lạnh, theo bản năng lùi về sau một bước, âm thanh khô khốc trả lời: "Không, không cần..."
"Luôn luôn sẵn lòng!"
Lãnh đạm bỏ lại một câu, Hạ Thụy Trạch đi đến một bên ban công, nhìn về phía tuyển thủ số 3 trong đội..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui