"Tiểu Hoắc, con có kén ăn gì không?" Nam nhân lắc đầu nhìn Tô mẫu.
" Không có kén ăn, tất cả đều có thể." Tô mẫu gật đầu phân phó cho dì giúp việc trong nhà.
" Chẳng bù cho Tiểu Chiêu nhà chúng ta.
Kén ăn thực, chỉ khi có ớt chuông mới chịu động đũa.
" Tô mẫu mỉm cười nói.
Tiểu hài tử bị bệnh tim cơ thể yếu ớt, rất nhiều thứ cần phải kiêng cữ.
Dẫn đến trở nên không có ham muốn trong ăn uống, may thay thằng bé vẫn rất thích ăn ớt chuông cho dù có chế biến như thế nào.
Chỉ cần có ớt chuông, Tiểu Chiêu sẽ ăn nhiều hơn một chút.
" Là như vậy sao." Nam nhân nhất nhất đáp lời, âm thầm nhéo nhéo ngón tay của thanh niên.
Thanh niên ngẩng đầu, chạm vào ánh mắt của nam nhân.
Thanh niên hiểu ý, nam nhân là muốn nói.
" Không ngờ bảo bối ngươi kén ăn như vậy đấy.
"
" Đến, tiểu Hoắc.
Chúng ta cùng uống vài ly đi.
" Đừng tưởng Tô phụ hào phóng mời rượu nam nhân.
Hắn chính là muốn thử lòng Hoắc Tinh Tuyền một chút.
Không tiếc lấy ra chai rượu đắt nhất.
Hừ, hắn phải xem xem tiểu tử này có phải thật lòng với Tiểu Chiêu hay không.
" Tên đầy đủ của ngươi là Hoắc Tinh Tuyền?" Tô phụ Tô mẫu chậm một nhịp khi nghe Tô Chiêu Quân nói.
Hoắc Tinh Tuyền cái tên này còn không phải là ông chủ của Vĩnh Thịnh sao? Tô gia còn có vài lần hợp tác qua lại.
Chính vì, Hoắc Tinh Tuyền nam phu nhân vừa mới mất không lâu a.
"...Sao có thể..." Nhận được ám chỉ của thanh niên.
Hoắc Tinh Tuyền khéo léo lắc đầu.
Còn bồi thêm vài câu chứng minh bản thân trong sạch.
" Có thể là tên giống đi tên.
"
Tô Chiêu Quân nghi nghi ngờ ngờ, Hoắc Tinh Tuyền khí chất không thể coi thường.
Là người trong giới kinh thương hắn hiểu rõ, Hoắc Tinh Tuyền thân phận không hề bình thường.
Chỉ là em trai ngốc của hắn, không biết có biết rõ hắn là người ra sao hay không.
"Nào, cạn ly." Tô phụ rót đầy ly rượu, mỉm cười có hơi thiếu đánh nhìn nam nhân.
Tô mẫu cũng không ngăn cản trượng phu hành động.
Thật sự, nàng cũng có chút do dự chuyện tình cảm của Tiểu Chiêu.
Tiểu Chiêu bệnh vừa mới khỏi, không cần bị kích thích tinh thần.
Sẽ ảnh hưởng không tốt đến thân thể.
" Kính ngài." Hoắc Tinh Tuyền nâng cao ly rượu khẽ chạm vào ly rượu của Tô phụ.
Rượu là loại thượng hạng, lượng cồn cũng cao.
Tô phụ chưa đến hai ly tinh thần đã không còn minh mẫn.
" Để ta." Tô Chiêu Quân tiếp nhận vị trí của phụ thân, tiếp nhận khiêu chiến Hoắc Tinh Tuyền.
Một ly, hai ly, ba ly sau đã hoàn toàn gục ngã.
Nam nhân sắc mặt không đổi, ung dung gắp thức ăn cho thiếu niên.
Tô mẫu bất đắc dĩ cho người hầu kéo hai con ma men này trở về phòng.
Thật làm mất mặt Tô gia mà.
"Ngài mai ta lại đến.
" Nam nhân lưu luyến không rời buông tay của thanh niên.
Nếu không phải vì Hoắc quản gia quá mức thúc dục hắn trở về.
Nam nhân rất muốn xin phép ở lại qua đêm ở Tô gia.
Người ta nói hắn mặt dày cũng không có gì, nói hắn tồn tại tâm tư bất chính cũng chã sao.
Hắn chính là không muốn rời xa ái nhân một giây phút nào cả.
Tìm được về trân bảo hắn voi cùng trân quý.
Phải muốn thanh niên luôn ở trong tầm mắt của hắn.
"Ngày mai gặp." Thanh niên hôn lên môi của nam nhân một ngụm.
Nếu không phải ngại Tô mẫu nhìn thấy.
Nam nhân hắn chắc chắn sẽ khiến nụ hôn trở nên nóng bỏng hơn.
"Thiếu gia, ngài ăn cơm chưa? Hay là muốn ngâm bồn trước? Thiếu gia, ngài đi đâu vậy? " Hoắc quản gia vừa nghe thấy tiếng xe hơi đã chạy ra bên ngoài tiếp đón.
Nhìn thiếu gia có chút không chân thật cảm giác.
Thiếu gia tâm tình hình như rất tốt, hắn còn thấy rõ được thiếu gia mỉm cười.
Thiếu gia của hắn bị ma quỷ nhập rồi sao?
" Đã ăn cơm, muốn đi tắm, không nói cho ngươi biết.
" Nam nhân ném áo khoác cho Hoắc quản gia, nhất nhất trả lời.
Hoắc quản gia lâm vào mộng du giống nhau.
Đi ra ngoài một chuyến đã thay đổi thành con người khác rồi?
" Hoắc quản gia, ngươi có tin khi một ai đó chết đi họ sẽ dùng hình hài khác để đến bên cạnh ta hay không? "
Hoắc quản gia ngơ ngác chưa thể tiêu hóa được lời nam nhân nói.
"Cái gì cơ?" Nam nhân thích thú trước biểu tình này của Hoắc quản gia.
Hoắc quản gia kéo một tên vệ sĩ đến, gặn hỏi cho bằng được.
Vệ sĩ hơi lúng túng nói.
" Thiếu gia đi đến Tô gia.
Tôi chỉ biết có như vậy mà thôi.
" Tô gia, cái nào Tô gia? Hoắc quản gia rơi vào một đống mười vạn câu hỏi vì sao.
" Hoắc quản gia, cho người sửa soạn lại biệt thự đi.
Còn có vườn hoa, nhớ chăm sóc cho thật cẩn thận.
" Sáng sớm, nam nhân tinh thần sảng khoái khác với mọi ngày phân phó người làm.
"Đã biết thiếu gia.
" Hoắc quản gia liếc mắt nhóm người làm đứng im như trời đày kia.
Không thấy thiếu gia hôm nay rất vui vẻ sao.
Không cần làm hỏng chuyện tốt!
(Ủng hộ tác giả bằng một lượt like hoặc một lời bình luận, xin cảm ơn.)
Chú ý: Mời mọi người ủng hộ hai bộ truyện mới của tác giả.
Bộ 1: Súng ái hoàng thái tử phi.
Bộ 2: Ân Ly Nếu Ngọc Uyên