Vô Hạn Thự Quang

“… Nói chung là như thế.”

Sở Hạo nhấp một ngụm trà, khe khẽ thở dài. Hắn nhìn Lý Cương Lôi đang nhíu mày đứng đối diện: “Tình huống cụ thể thế nào ta không nói rõ được, nhưng mỗi lần chỉ được nghỉ ngơi mười ngày là lại phải vào một bộ phim kinh dị mới. Nó không có hạn chế… cũng không biết có phải vì ta mới lấy được… Nguyên nhân thì… tóm lại là như thế (_._!)”

Lông mày Lý Cương Lôi càng nhíu sâu, có chút không tin hỏi: “Là bộ The Pulse sao? Chúng ta đã thông qua nhân viên bên ngoài tiếp xúc với đạo diễn biên kịch của bộ phim ấy nhưng không phát hiện ra bất cứ điều gì dị thường. Bộ phim được làm theo lối Memes chẳng qua là do một dòng linh cảm ngẫu nhiên mà thôi, không ngờ thực sự có một vị diện như vậy… Cậu nói tiếp đi, tôi nghe.”

Sở Hạo gật đầu nói tiếp: “Ở vị diện đó, ta gặp ngừoi của tổ chức X…”

“Tổ chức X!?”

Lý Cương Lôi cả kinh nhảy dựng lên, ngón tay giật giật nghiêm túc nhìn Sở Hạo. Bộ dạng đó như thể một giây sau là hắn sẽ rút súng bắn vào đầu Sở Hạo, nhưng tay trái vẫn như có như không đặt sát hông.

Sở Hạo cười hằng hặc xoè hai tay ra tỏ ý mình không có vũ khí, đồng thời nói: “Biết vì sao ta lại phải nói chuyện này với ngươi trong phòng thẩm tra chưa? Chính là sợ ở chỗ khác sẽ bị ngươi nổ súng bắn chết luôn tại chỗ, đó mới thật sự là oan uổng… Không sai, ta đúng là đã gặp tổ chức X, hơn nữa bên đối phương còn có người khống chế tinh thần, nhưng ta không còn sợ loại khả năng đó nữa.” Đang khi nói chuyện, hai mắt Sở Hạo nhắm lại, đến khi mở ra đã biến thành một mảnh mờ mịt, cùng lúc đó cơ bắp toàn thân trương phồng, song cũng có hạn độ, chỉ khiến quần áo căng lên thì dừng nhưng thế là rất kinh dị rồi.

Lý Cương Lôi thấy vậy chẳng những không cảnh giác thêm mà dần trầm tĩnh lại, cuối cùng biến thành kinh hỉ đi tới trước người Sở Hạo nhéo nhéo cơ bắp hắn: “Tốt quá, cậu cũng đã đạt đến cấp độ này rồi? Như vậy thì tuyệt đối sẽ không bị người khống chế tinh thần của tổ chức X xoá ký ức…. Ngươi đổi được thứ này ở thế giới kia à?”

“Đúng mà cũng không đúng.” Sở Hạo cười khổ: “Sự tình có chút phức tạp. Ta thu được lực lượng này vừa là nhờ vào vận khí vừa phải dốc sức liều mạng. Nhưng điều đó cũng không cần nói rõ bây giờ. Điều ta muốn nói là thực lực của tổ chức X còn mạnh hơn rất nhiều so với những gì chúng ta dự đoán.”

Nói đến đây, Sở Hạo bắt đầu giải thích cặn kẽ những gì đã gặp phải, song kỳ lạ là Chủ Thần lúc này lại không nhảy ra ngăn cản, mặc cho hắm đem cuộc đoàn chiến với người xâm nhập ra kể.

“Ở thế giới Pulse, chúng ta đụng độ với tổ chức X, hai bên xảy ra chiến đấu ác liệt. Cũng nhờ vận may bạo phát nên mới miễn cưỡng thắng được, chứ thực lực thật sự của tổ chức X mạnh hơn bọn ta rất nhiều. Một trong những nguyên nhân dẫn đến chiến thắng nữa là người tổ chức X bị vị diện bài xích.”

Sắc mặt Lý Cương Lôi càng lúc càng thâm trầm, cuối cùng ngồi xuống hỏi: “Tổ chức X… chúng ta thu được quá ít tư liệu về đối phương. Nhưng có mấy lời đồn đại, cậu cũng biết đó, chẳng hạn như memes thực sự do tổ chức X sản xuất và sử dụng à?”

Sở Hạo lắc đầu: “Không, kỳ thật cái này không chắc chắn được, bởi nhờ chút nguyên nhân sâu xa mà ta thấy được ý trí của vị diện Gaia, ack, cũng tức là ý thức của cả vị diện…”

“Cái đó ta hiểu.” Lý Cương Lôi có chút mất kiên nhẫn đáp: “Đây chẳng qua chỉ là một giả thuyết phát triển từ việc quan sát ý thức quần thể của loài côn trùng. Các nhà khoa học cho rằng, tự nhiên, địa cầu, hay lớn hơn nữa là toàn bộ vũ trụ… có một loại bản năng gọi là tổng hợp ý thức của tất cả sinh vật. Thậm chí còn có người cho rằng, những thứ vừa nêu trên thực ra có sinh mạng… Song đấy dù sao cũng chỉ là giả thuyết, vốn không ai đưa ra được bằng chứng chứng minh.”

Sở Hạo cười khổ chỉ chính mình: “Vậy ta đây đã đủ để chứng minh ý thức Gaia thực sự tồn tại chưa. Hay nói nó là ý thức của vị diện cũng được. Dưới tình huống đặc biệt, ta đã hợp nhất với ý thức Gaia trong thời gian ngắn, còn nhờ thế mà thấy được quá trình hình thành Memes. Những Memes khác ta không dám nói chứ ở The Pulse thì nó tự nhiên hình thành, chẳng liên quan gì với tổ chức X hết.”

Lý Cương Lôi hít sâu một hơi tỏ vẻ tiếc nuối: “Tiếp đi, ta nghe.”

Sở Hạo nói đến đây lại không biết phải tiếp tục thế nào, suy nghĩ một lát mới lên tiếng: “Lý Cương Lôi, lời tôi sắp nói rất có thể sẽ vượt qua nhận thức của anh, cho nên anh tốt nhất là nên chuẩn bị tâm lý cho tốt. Mà tất nhiên, khi nói ra mấy lời ấy thì không phải do tôi điên mà đã thực sự trải qua.”

Lý Cương Lôi khẽ nở nụ cười: “Hì, ta là O6 của tổ chức kẻ phản nghịch mà, có chuyện gì còn vượt qua tầm hiểu biết của ta, có chuyện gì còn kỳ quặc hơn đám Memes nữa chứ? Cứ nói đi.”

Sở Hạo thở dài: “Vậy anh cho rằng chiến lực của nhân loại có thể đạt đến trình độ nào? Ví dụ như nếu nhảy thì đạt độ cao bao nhiêu, sức mạnh một quyền thế nào, hoặc giả tay không tấc sắt, cùng lắm chỉ sử dụng vũ khí lạnh thì có cản nổi đại quan được trang bị vũ khí hiện đại không?”

Lý Cương Lôi suy nghĩ một hồi mới đáp: “Nếu thực sự là nhân loại? Theo lời cậu nói, chúng ta trước hết lấy thang chiếu là người bị tổ chức C cải tạo gien, sau khi học tập kỹ xảo chiến đấu cao cấp rồi cuối cùng đạt đến trình độ hai ta hiện giờ thì có thể bỏ qua khả năng khống chế của tinh thần lực. Một khi triển khai cường hóa cơ bắp toàn thân thì có thể nhảy cao 7 8 mét, một quyền vừa ra liền lật tung xe jeep hạng nặng, còn như chỉ chơi vũ khí lạnh thì cùng lắm đối phó được 100 chiến sĩ tinh nhuệ có súng ống… Nhưng ý cậu là trên đời còn có người vượt qua thế sao?”

Sở Hạo gật đàu khẳng đinh: “Đúng vậy, hơn nữa không phải một hai người… Ta nói cho ngươi biết một vài số liệu ta quan sát được. Đầu tiên, bước nhảy cao nhất có thể đạt tới trên dưới 6k mét, thậm chí vừa nhún cái là phóng từ mặt đất lên tầng bình lưu… Còn như sức mạnh một quyền, ta thấy nó đủ khả năng phá hủy cả một thành phố lớn, nhưng cơ bản ta không biết đó đã là toàn bộ lực lượng hay chưa. Nói vậy thì ngươi biết họ có thể đối phó với bao nhiêu binh sĩ tinh nhuệ rồi chứ. Đoán chừng quân đội cả thế giới gộp lại cũng không ngăn được. Trừ phi sử dụng đạn hạt nhân, bất kể hậu quả, bất kể hủy hoại, đã thế còn phải cày đi cày lại ba bốn lượt mới đảm bảo đối phương bốc hơi.

Lý Cương Lôi trợn tròn mắt, nửa ngày sau mới nở nụ cười khổ: “Cứ như siêu nhân trong phim ấy… Không phải cậu đang đùa đấy chứ?”

Sở Hạo nghiêm nghị gật đầu: “Ta cũng muốn mấy lời đó chỉ là nói đùa, nhưng hãy nhìn vào sức mạnh ma pháp ta đang sở hữu mà xem, nếu tiếp túc phát triển thì những việc vừa rồi ta cũng làm được. Tất nhiên là sử dụng phép thuật chứ vào phải lựu lượng thân thể. Còn những người ta nhắc đến, thực ra cũng gặp phải trong thế giới bên kia, chỉ là khác đội ngũ mà thôi. Có rất nhiều đội tồn tại trong thế giới đó, mà bọn ta thì chỉ là một tiểu đội tân binh cực kỳ yếu ớt…, ít nhất không thể so được với cái đội ta vừa kể.”

“Thật sao? Thế giới kia đáng sợ đến thế cơ à? Không ngờ có thể biến một người bình thường thành ‘siêu nhân’… Quá là… Đợi đã! Cậu vừa nói mình đã gặp và chiến đấu với tổ chức X trong thế giới kia. Còn đội ngũ siêu cấp kể bên trên cũng đối địch với người tổ chức X… Kết quả cuối cùng là các cậu may mắn thắng hiểm!” Lý Cương Lôi rốt cuộc phát hiện ra điểm mấu chốt. Hắn vội vàng hỏi lại.

“Đúng vậy.”

Sở Hạo gật gật đầu: “Đội ngũ siêu cấp đó có người cường đại nhưng phe tổ chức X sở hữu ngàn vạn người như vậy. Có lẽ thực lức một cá nhân sẽ yếu hơn hắn một chút nhưng tổng hợp lại vẫn đủ hủy diệt cả thế giới rồi. Tổ chức X nắm giữ kỹ thuật thoát khỏi vị diện, phá vỡ văn minh chi lý, cũng tức là vách tường tinh thể bảo vệ mỗi vị diện. Chiến hạm công nghệ cao của bọn họ di chuyển hàng bầy, người khống chế tinh thần thôi thì vô số… Chỉ cần tổ chức X muốn, kẻ phản nghịch chúng ta sẽ thành lịch sử chỉ trong vài phút, mà địa cầu cũng hủy diệt luôn.”

“Tổ chức X căn bản không đặt chúng ta trong mắt, không, có lẽ là đám đó cố tình để ‘kẻ phản nghịch’ phát triển nhằm thực hiện một thí nghiệm hay kế hoạch gì đó…”

“Nói chung… từ đầu đến giờ, chúng ta đều không đủ sức đối kháng với tổ chức X!”

Vừa dứt lời, không chỉ Sở Hạo mà ngay cả Lý Cương Lôi cũng rơi vào khoảng lặng, hai người trợn mắt nhìn nhau, vẻ mặt tuyệt vọng in sâu vào đồng tử đối phương…

Một lúc lâu sau, Sở Hạo mới nói tiếp: “Song chúng ta không phải không có cơ hôi…”

“Việc tiến vào thế giới kia của ta chính là một cơ hôi. Thế giới ấy là nơi duy nhất có thể đối kháng với tổ chức X! Hơn nữa ta còn phát hiện ra bí mật của vị diện. Kể từ đó, ta xây dựng một kế hoạch…”

“Kế hoạch khuếch tán! Khuếch tán tổ chức kẻ phản nghịch của chúng ta lên những vị diện khác... Chẳng phải tổ chức X đã lớn đến khó tưởng tượng rồi sao, chẳng phải bọn chúng xâm lấn những vị diện xung quanh à? Vậy chúng ta cũng sẽ khuếch trương ra các vị diện khác. Mỗi nơi đều thành lập một tổ chức kẻ phản nghịch, O6 chúng ta cũng vậy…”

“Chúng ta sẽ chặn đánh tổ chức X tại tất cả vị diện! chúng ta phải mạnh mẽ đủ để đối kháng lại bọn chúng! Không…”

“Phải vượt qua bọn chúng!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui