Vô Hạn Thự Quang

Dịch giả: truongtieutuyet

Chiều cao của Thorin chỉ khoảng hơn một mét rưỡi, nhưng mà thân thể thì lại vô cùng tráng kiện, đừng nói đến người bình thường, nhìn thân hình này, cho dù là ba đến năm nam tử nhân loại khỏe mạnh cường tráng cũng không so được, đương nhiên, đây chỉ là so sánh về tố chất thân thể mà thôi. Trước mắt tên Troll này cao mười mấy mét, nhìn thoáng qua mà nói thì, Thorin thậm chí còn thấp hơn cả bàn chân của đối phương. Khi thấy Thorin lao đến, phản ứng đầu tiên của Troll chính là trực tiếp đạp một cước xuống, rầm một tiếng trầm đục, trên mặt đất lập tức bị giẫm ra một dấu chân rộng hơn hai mét.

Chỉ có điều là một cước này lại không đạp trúng bất cứ thứ gì, sau khi bộc phát đấu khí, tốc độ của Thorin đã nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, trước khi một cước này đạp xuống, hắn đã thoáng nghiêng người qua một bên, giây tiếp theo thanh trọng kiếm hai tay đã toát ra ánh sáng rực rỡ chém về phía bàn chân khổng lồ. Roạt~, thân kiếm thuận lợi chém ngập vào đùi Troll, nhưng mà chỉ đâm sâu được tối đa vài chục centimet, Thorin nhíu mày một cái, hắn cảm thấy như mình vừa mới chém vào một cuộn da rất dày, độ dẻo dai đạt đến mức kinh người. Mà không chỉ như vậy, còn một vấn đề khác đáng sợ hơn, đấu khí của Troll đã theo bản năng hội tụ đến vị trí hắn chém vào, trong lúc nhất thời Thorin cảm giác lưỡi kiếm càng lúc càng bị dính chặt vào vết chém, do vậy hắn lập tức không chần chờ rút kiếm ra, sau đó tiếp tục chém vào các vị trí khác trên thân thể Troll.

Sau vài giây đứng hình vì bất ngờ, những người lùn khác cũng đều đã lấy lại bình tĩnh, mỗi người đều giơ vũ khí của mình lên, toàn thân bạo phát đấu khí sau đó nhanh chóng lao về phía đối phương đồng loạt vây công. Uy thế của những tên Troll này xác thực rất đáng sợ, mỗi cử động đều khiến cho đất rung núi chuyển, một cước đạp xuống có thể khiến cho mặt đất chấn động dữ dội, nhưng mà so ra, mức độ linh hoạt lại quá kém. Cũng giống như nhân loại và con chuột vậy, có lẽ một cước của người bình thường có thể đạp chết được chuột, nhưng mà trong hiện thực, khi nhìn thấy chuột, mấy ai có thể giẫm trúng? Đây gần như là cùng một đạo lý.

Mà hơn nữa, người lùn cũng không phải là chuột, bọn họ là chiến sĩ, hơn mười người lùn này phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, ví dụ như một người lùn thấp bé lấy sức nhảy lên cao, người lùn cường tráng bên cạnh hắn sẽ lập tức khom người xuống, tạo điều kiện cho người lùn thấp bé đứng trên lưng, sau đó người lùn này mới nhảy lên độ cao hai ba mét, chém một búa vào trên đầu gối Troll. Phối hợp nhuần nhuyễn như vậy chỗ nào cũng có, xem ra những người lùn này quả thực đúng như bọn họ tự giới thiệu, bọn họ là chiến sĩ!

Trong tất cả người lùn, uy mãnh nhất dĩ nhiên là vương tử Thorin, đấu khí trên người hắn tỏa ra mãnh liệt như ngọn lửa đang bốc cháy, sáng chói hơn rất nhiều so với những người lùn khác, thậm chí so với đấu khí trên cơ thể Troll còn mạnh mẽ hơn. Tuy rằng thân hình của Thorin hoàn toàn không thể so sánh với Troll, nhưng mà khí lực của hắn thì lại vô cùng lớn, một người lùn vô ý vấp ngã, mắt thấy đồng đội sắp bị đạp chết, Thorin mãnh liệt vọt tới, trực tiếp giơ hai tay lên, cứng rắn ngăn không cho bàn chân khổng lồ đạp xuống, cứ như vậy thẳng đến khi người lùn này chạy trốn mới thôi, mà nhìn dáng vẻ của hắn dường như vẫn chưa sử dụng toàn lực.

Cạnh chiến trường, các tân nhân của Bắc Băng Châu đội đã sớm tìm chỗ trốn, chỉ còn những người có khả năng chiến đấu là ở lại, Sở Hạo, Trương Hằng, Auchi, Tom và Niệm Tịch Không đứng cạnh nhau, có điều mọi người đều không tham gia vào chiến đấu, chỉ đứng một bên quan sát diễn biến, trong lòng âm thầm đánh giá chiến lực các sinh vật của thế giới này.

Niệm Tịch Không nhỏ giọng nói:

- Đấu khí a, đây cũng là một loại năng lượng tuần hoàn, có điều là từ ngoài vào trong, hoàn toàn ngược lại so với chu trình từ trong ra ngoài của nội lực, phương thức tu luyện này thường xuất hiện tại các vị diện của phân hệ da trắng, tại vị diện thấp ma cần phải học tập công pháp mới có, tại vị diện trung ma và cao ma thì chỉ cần rèn luyện thân thể, đến thời điểm nhất định sẽ có thể sinh ra đấu khí một cách tự nhiên. Công hiệu của đấu khí trên cơ bản không khác biệt lắm so với nội lực, có thể đề cao tốc độ, sức mạnh cũng như lực phản ứng, hơn nữa sau khi dùng đấu khí bao phủ vũ khí, có thể khiến cho mức độ cứng rắn và sắc bén của vũ khí được đề cao rất nhiều.

- Nhìn chung mà nói, đối với năng lượng tuần hoàn cấp thấp, đấu khí chính là phương thức tu luyện số một số hai, chỉ là rất đáng tiếc, phương diện bình hòa trung chính không so sánh được với nội lực. Người sử dụng đấu khí thường sẽ bị hao tổn tuổi thọ, trừ phi đấu khí thăng cấp ngưng tụ thành đấu nguyên, nếu không thì tuổi thọ người sử dụng sẽ thấp hơn người bình thường tầm hai mươi phần trăm, về điểm này đấu khí hoàn toàn thua xa nội lực, dù sao đi nữa, tính mạng mới là căn bản của tất cả.

Sau khi nghe xong, Sở Hạo chỉ gật gật đầu, hắn suy ngẫm một chút rồi lập tức hỏi:

- Vậy đấu khí của Thorin thì sao? Chiến lực của hắn so với ngươi trước khi trúc cơ lẫn hiện tại thì thế nào?

Niệm Tịch Không tập trung quan sát tình hình chiến đấu vài giây, sau đó trực tiếp lắc đầu:

- Xét về tổng lượng và chất lượng, đấu khí của hắn ít nhất đã được rèn luyện mài giũa mấy chục năm, trong khi đó phần lớn nội lực của ta là mới sinh ra nhờ ăn thiên tài địa bảo, do vậy trước khi trúc cơ nội lực của ta không so được với đấu khí của hắn. Bất quá khi thực sự đối chiến, hắn chắc chắn không phải là đối thủ của ta, tối đa ta trọng thương, còn hắn thì nhất định sẽ chết, nguyên nhân là bởi vì hắn không có tu luyện bất kỳ công pháp nào, chỉ thuần túy dựa vào thân thể. Về phần so với ta hiện tại thì... hoàn toàn không cùng cấp độ, không thể so sánh, cho dù ta chỉ có một tia chân nguyên lực, giết hắn vẫn là chuyện dễ dàng.

Nghe đến đây, Sở Hạo đã có thể ước lượng được chiến lực của Niệm Tịch Không rồi, lúc trước là do không có vật tham chiếu, hiện tại rốt cuộc cũng xác định được cấp độ Niệm Tịch Không đạt tới sau khi trúc cơ. Chỉ là có thể vẫn chưa đủ, tốt nhất vẫn nên để nàng tham gia vào thực chiến cho thành thục với trình độ mới đạt tới, khi đó mới có khả năng đảm nhận được nhiệm vụ đối chiến với các thành viên của tiểu đội luân hồi Thiên Thần.

Sở Hạo liếc mắt một cái, Niệm Tịch Không lập tức hiểu ý, bàn tay nàng khẽ lật lại, một thanh kiếm nhỏ màu đen kịt bỗng dưng xuất hiện, tiếp đó vụt hóa thành tia chớp bay thẳng ra xa. Thật sự là nhanh như chớp, mấy người Sở Hạo chỉ cảm thấy có ánh sáng lóe lên, đến khi nhìn rõ đã thấy đầu của một tên Troll phía xa chợt vỡ vụn như dưa hấu, thân thể to lớn ngã nhào xuống đất.

Những người xung quanh đều có chút ngơ ngẩn vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh, mà Niệm Tịch Không thì chẳng có biểu hiện gì khác lạ, chỉ nhẹ đưa tay ra đón thanh kiếm nhỏ vừa bay ngược về sau đó nói:

- Trúc cơ, thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, biết bao nhiêu người vì nó mà trở nên điên cuồng, trong trăm vạn người khó tìm ra một người trúc cơ thành công, so với kỳ thi đại học cạnh tranh gay gắt nhất tại một vài vị diện không ma còn khó khăn hơn. Nhưng mà một khi thông qua, vậy có thể xem như đã bước chân vào lĩnh vực siêu phàm thoát tục, bắt đầu con đường dẫn đến vĩnh sinh, hiện tại ta mới có thể chính thức xưng là kiếm tu, đây chính là...

Giọng nói bình thản không chút dao động mang theo âm hưởng linh hoạt kỳ ảo của Niệm Tịch Không còn chưa có dừng lại, Trương Hằng đứng bên cạnh đã hô to gọi nhỏ:

- Phi kiếm! Nhất định là phi kiếm! Ngầu, quá ngầu, ngầu quá trời quá đất! Nếu như ta biết sử dụng, sau này khi đối mặt với kẻ địch chỉ cần ném kiếm ra một phát, hạ thủ đối phương xong sẽ bắt chước dáng vẻ lúc nãy của Niệm Tịch Không, đứng tại chỗ nói chuyện, mặt thì tỏ vẻ lạnh lùng, thật là ngầu chết đi được... Aaa! Ta muốn học phi kiếm!

Sắc mặt Niệm Tịch Không lập tức trở nên u ám, nàng vuốt vuốt lưỡi kiếm, sau đó nói với sát ý tràn ngập:

- Ngươi vừa bảo ta là tỏ vẻ cái gì? Có bản lĩnh thì lặp lại một lần nữa xem!

Toàn thân Trương Hằng run lên, hắn lập tức đính chính:

- Không có không có, vừa rồi là do ta quá xúc động nên lời lẽ tự động tuôn trào. Đúng rồi đúng rồi...

Đang nói chuyện, Trương Hằng lại bỗng dưng trực tiếp quỳ xuống trước mặt Niệm Tịch Không, sau đó cung kính dập đầu ba cái, thần thái và biểu lộ cũng nhanh chóng chuyển sang chế độ nịnh hót:

- Sư phụ! Một ngày là sư phụ, cả đời là sư phụ! Đệ tử đã bái người là sư phụ rồi, vì thế sư phụ nhất định phải dạy cho đệ tử cách sử dụng phi kiếm mới được!

Bàn tay cầm kiếm của Niệm Tịch Không có chút rung động, tuy thế một lúc sau thanh kiếm nhỏ vẫn chỉ nằm im không nhúc nhích, trên thực tế, khóe miệng của nàng vẫn một mực run rẩy, mà không riêng gì nàng, biểu lộ của mấy người Sở Hạo bên cạnh cũng y như vậy, chỉ có Trương Hằng là vẫn tiếp tục năn nỉ không biết mệt mỏi:

- Sư phụ, cải lương không bằng bạo lực, chi bằng hiện tại chúng ta bắt đầu học luôn đi? Người yên tâm, đệ tử chỉ muốn học để làm màu thôi, không phải, đệ tử thực sự rất muốn học phi kiếm...

Niệm Tịch Không đã thu hồi kiếm, cũng không biết nàng cất thanh kiếm nhỏ này ở đâu, sau đó thì nàng chẳng nhìn ngó gì đến Trương Hằng nữa, hắn nói gì cũng mặc kệ, xem như không hề nghe thấy...

Sở Hạo cười khổ vỗ vai Trương Hằng, kéo hắn đứng dậy, thấp giọng an ủi:

- Thánh y ngươi hoán đổi đâu? Theo ta biết, thánh đấu sĩ mặc thánh y cũng rất bắt mắt mà, còn ngầu hơn thế này nhiều, nói thật, ngươi không cảm thấy phi kiếm đã lỗi mốt lắm rồi sao?

Trương Hằng há to miệng, giống như muốn nói gì đó, nhưng mà cuối cùng vẫn không nói gì cả, hắn lại liều mạng quấn lấy Niệm Tịch Không, đòi nàng tiết lộ bí quyết sử dụng phi kiếm. Trên thực tế, trong lòng hắn cũng đang rất chua chát... Mẹ kiếp, nếu như mặc được thánh y, vậy ta còn cần học phi kiếm làm cái gì! Chỉ có điều là hắn không thể nói cho người khác biết được, hắn cũng rất khổ tâm, bị Chủ thần lừa một vố, chuyện như vậy mà nói ra tuyệt đối sẽ bị người khác cười đến chết...

Mà trong lúc Trương Hằng đang bày trò, bên kia, con quái vật to lớn bị Niệm Tịch Không đánh nát đầu, phần cơ bắp chỗ cổ nó rõ ràng bắt đầu nhúc nhích, sau đó từ xương sống đã đứt rời bỗng trồi ra một cái đầu mới. Cái đầu này giống như chưa hoàn toàn trưởng thành, còn đang nhắm mắt, mặc dù vậy thân thể nó vẫn tự động đứng dậy, tiếp đó con quái vật này liền giống như phát điên, bắt đầu phá phách tứ tung, toàn bộ chiến trường lập tức bị bụi đất bao trùm mù mịt.

( Troll, sinh vật hình dạng tương tự nhân loại, trí lực rất thấp nhưng lại có năng lực khôi phục nổi tiếng nhất toàn bộ đa nguyên vũ trụ. Troll tổ tông, chỉ cần một tế bào còn bảo tồn, có thể lập tức phục hồi nguyên vẹn như cũ...)

Sở Hạo nhìn xem tên Troll vừa mới sống lại một cách kỳ diệu, không hiểu vì sao, trong não hắn bất chợt xuất hiện một đoạn tin tức như vậy...

Troll, cho dù giết mãi cũng không chết, ít nhất dùng năng lực của những người đang ở đây, không thể giết được Troll!

* Thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc: qua được thì sẽ thấy trời đất bao la, không qua được thì chỉ có thể là rớt xuống sông chết đuối hoặc dậm chân tại chỗ. Ý nói đến bước ngoặt của cuộc đời một con người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui