Vô Hạn Thự Quang

Dịch giả: TranTuanViet

"Không nhìn thấy..."

Ở một nơi non xanh nước biếc, phong cảnh đẹp tuyệt trần tựa như tranh vẽ, một đôi nam nữ đang ngồi trên bãi cỏ, mà đứng ở phía sau hai người còn có hai đồng tử một nam một nữ.

Người đàn ông mặc quần áo bình thường của thời hiện đại, mà người nữ lại mặc một bộ quần áo cổ điển màu đỏ, toát lên một vẻ đẹp cổ điển khó ai sánh bằng. Hai người có phong cách không hề giống nhau, nhưng lại ngồi với nhau, hơn nữa còn rất xứng đôi, dáng vẻ của họ rất là thân mật.

Cô gái hờn trách: " Này, Ca ca, ta đang nói chuyện với ngươi đấy, đừng có đổi chủ đề."

"Không, là thật."

Người đàn ông xoay đầu lại, sắc mặt của hắn vô cùng thận trọng, hắn chỉ tay một cái liền có một vật giống như một cái đỉnh nhỏ trực tiếp bay ra ngoài, rơi vào trong hư không, không thấy bóng dáng, hắn nói tiếp: "Mới vừa rồi, ta không nhìn thấy, đội ngũ khác vẫn còn có thể nhìn thấy, nhưng đội ngũ của hắn thì không, không biết đang ở đâu, không biết đang làm gì, không biết hoán đổi cái gì, thậm chí không biết... Thế giới phim tiếp theo của bọn họ là ở đâu..."

Cô gái nhìn kỹ vẻ mặt người đàn ông, sau khi biết là hắn đang nghiêm túc, khuôn mặt liền lộ ra vẻ kinh sợ nói: "Không thể nào? Ca ca, ngươi không phải có quyền hạn tối cao đó sao? Ta nhớ lúc ấy ngươi vì muốn lấy được cái quyền hạn tối cao này, không thể không đi đến đa nguyên vũ trụ trấn áp hắc ám Gaia, cho đến khi trở về mới xác nhận là đã lấy được quyền hạn tối cao, làm sao có thể ngay cả ngươi cũng không nhìn thấy được?"

Người đàn ông lắc đầu nói: "Bản chất của Chủ thần... ngươi cũng biết, đó không phải là cái máy, cũng không phải là chương trình có trình tự, càng không phải là vũ khí giống như hồng hoang thiên đình và những người bên ngoài nhận định, nó là… Cho dù ta có quyền hạn tối cao, có hai trường hợp ta không thể nào nhìn thấy, thứ nhất, bởi vì việc ta quan sát sẽ sinh ra tổn thất to lớn không thể cứu vãn cho đa nguyên vũ trụ, ví dụ như sinh ra các loại Memes cấp độ không tồn tại. Vì điều đó ta không cách nào nhìn thấy được."

"Thứ hai... Có người có quyền hạn cao hơn cả ta, che đậy không cho ta nhìn thấy..."

Cô gái lập tức ngồi dậy hỏi: "Không thể nào? Memes cấp độ không tồn tại, ngươi không phải nói..."

"Ừ, không sai, ta đã từng nói qua, cũng đã nghiệm chứng qua, toàn bộ đa nguyên vũ trụ chỉ có thể sinh ra hai cái Memes cấp độ không tồn tại, một là mở đầu, một là kết thúc. Mà bây giờ, cách kết thúc của đa nguyên vũ trụ còn có vô số kiếp, cho nên không thể nào sinh ra Memes cấp độ không tồn tại, hơn nữa về cơ bản không thể nào mang đến tình huống không thể cứu vãn đa nguyên vũ trụ, như vậy thứ nhất..."

Người đàn ông đứng dậy, mắt của hắn nhìn về nơi nào đó trên bầu trời, trên thực tế nơi đó trống không, chỉ có ánh mắt của hắn sáng rực nhìn nơi đó nói: "Câu trả lời duy nhất chính là có người có quyền hạn cao hơn cả ta che đậy không cho ta nhìn thấy. Không, không phải là người, mà là vật."

"Vật? Vật gì?" Cô gái giống như không hiểu là ý gì, nàng tò mò hỏi.

"... Phong thần bảng, đó là vật duy nhất có quyền hạn cao hơn cả ta. Cho dù đó là vật, nhưng theo bản chất của Chủ thần, quyền hạn của Phong thần bảng là cao hơn ta. Chỉ sợ quyền hạn của ta là tối cao, nhưng Phong thần bảng lại là cao nhất, đáng ghét, Quân, ngươi cũng muốn ngăn cản con đường của ta sao!?"

Người đàn ông lẩm bẩm, trên người hắn nổi lên nhiều văn tự ký hiệu cùng hình vẽ, trong lúc mơ hồ hợp thành tám văn tự ký hiệu đặc biệt, cùng với năm màu sắc, còn có bốn hình thái sinh vật, hơn nữa những thứ này đang đang dần dần trở nên chân thực.

"Không được, vẫn chưa tới thời điểm, vẫn chưa tới thời điểm..."

Người đàn ông chợt nắm chặt quả đấm, ánh mắt cũng nhắm lại, những hiện tượng kỳ lạ đang hiển hiện xung quanh thân thể lập tức biến mất. Lúc này hắn mới lẩm bẩm nói: "Vẫn chưa tới thời điểm, ít nhất phải chờ Quân đời hai biến mất mới được, nếu không logic Thiên đạo không thể phá... Cũng được, thời gian đã nhanh hơn, hơn nữa ta không tin hắn sẽ gây bất lợi đối với ta, đều thiếu nợ nhân quả, đều có quyền hạn tối cao, dựa vào cái gì mà chỉ mình ta phải gánh chịu tất cả. Ván này hãy để cho hắn thắng, để ta xem rốt cuộc hắn muốn làm cái gì. Đi thôi, lần này coi như nghỉ ngơi, ngươi không phải muốn tới thế giới có đồ ăn ngon hay sao? Ta cho ngươi đi ăn GOD."

Hai mắt Cô gái lập tức sáng lên, trong mắt giống như có những đốm sáng nhỏ, nàng kinh ngạc vui mừng luôn miệng hỏi: "Thật, thật sao? Ca ca là tốt nhất! Ta muốn ăn thật là nhiều đồ ăn ngon, ngươi đừng lừa ta nha!"

"Được rồi, được rồi..."

Người đàn ông có chút bất đắc dĩ lắc đầu một cái, một lần nữa ánh mắt của hắn lại nhìn về phía không trung...

Quân, ngươi đã biết ý định của ta, ván này lại phải nhìn ngươi diễn, đệ nhất trí giả của đa nguyên vũ trụ? Như vậy...

Xem ta làm sao phá ngươi!

Cùng lúc đó, vào buổi chiều ở một nơi yên tĩnh, nơi này là ngoại ô, một rừng cây trong bụi cỏ. Chỉ là nơi này dường như mới trải qua bão táp kịch liệt ập tới, rất nhiều cây cối đổ xuống đất, xa xa một vài biệt thự nông thôn cũng với tình trạng xơ xác sau cơn bão.

Mấy người Sở Hạo tỉnh lại đã thấy cảnh tượng như vậy. Chẳng qua rất may mắn đó là cả thế giới chưa bị bao phủ bởi sương mù.

"Thời gian và địa điểm là tại đây sao? Có nghĩa là, toàn bộ hành trình trong phim đều phải tham dự?"

Sau khi Sở Hạo đứng lên, hắn liền nhìn vào đồng hồ đeo tay, nhiệm vụ hiện lên rất đơn giản, đơn giản đến mức làm cho hắn cũng cảm thấy kinh ngạc.

"Đi theo nhân vật nam chính, trước khi đến siêu thị không được cách xa hắn một trăm mét. Sau khi sương mù bắt đầu dày đặc, sống sót cho tới lúc còn lại mười phút trước khi sương mù tan hết, trở về Chủ thần không gian."

Sở Hạo nhìn nhiệm vụ thật lâu, mà lúc này những người còn lại cũng đều tỉnh lại, sau khi bọn họ nhìn xung quanh một chút cũng nhìn vào nhiệm vụ trên đồng hồ đeo tay. Mà vừa liếc qua đã thấy ngay đây là một nhiệm vụ rất đơn giản, mọi người cũng không tiếp tục nhìn giống Sở Hạo, mà là nhìn vào những người mới đang nằm dưới đất. Lần này chỉ xuất hiện hai người mới, là hai người đàn ông to lớn một da đen một da trắng, ngoài ra cũng chỉ có mọi người trong đoàn đội.

Hai người đàn ông này có tố chất thân thể rất không tệ, người da đen rất nhanh đã tỉnh dậy, mà thân thể người da trắng khẽ run một chút nhưng lại không tỉnh dậy. Chẳng qua Trương Hằng đang ở bên cạnh thấy không thuận mắt, trực tiếp đạp một phát vào đầu người da trắng, ngay sau đó, người da trắng chợt xoay người đứng lên, sau đó liền mãnh liệt đánh về phía Trương Hằng, nhưng Trương Hằng lại không tránh né rồi lại bay lên đá một cước, người đàn ông bị đá bay trên mặt đất, lăn lộn thật lâu cũng không bò dậy nổi.

"Lính đánh thuê? Bộ đội đặc chủng? Còn là điệp viên?" Trương Hằng hô giọng nói: "Không nên kích động như vậy, ta sợ ngươi làm người khác bị thương nên mới công kích ngươi, ngươi cũng nên thả lỏng một chút, không nên tùy tiện làm loạn, nơi này không có ai gây bất lợi đối với ngươi. Người anh em, thả lỏng một chút, OK?"

Trương Hằng điều khiển sức mạnh rất tốt, một cước này đá vào chỉ làm cho người đàn ông da trắng bị đau chứ không bị thương. Một lúc sau hắn liền khôi phục lại rồi đứng lên, sau đó rất cảnh giác nhìn mọi người, đặc biệt là dùng ánh mắt sợ hãi cùng nghi hoặc nhìn Trương Hằng.

Lúc này, Auchi cũng hỏi Sở Hạo: "Đội trưởng, nhiệm vụ lần này rất rõ ràng, rốt cuộc ngươi nhìn ra cái gì không đúng?"

Sở Hạo lắc đầu nói: "Không, không có gì đặc biệt... Chỉ là mấy chữ cuối cùng rất thú vị."

Sau khi nghe xong, những người còn lại đều tò mò nhìn vào đồng hồ đeo tay. Nửa ngày sau, Tom cũng tò mò hỏi: "Đội trưởng, ta không nhìn thấy mấy chữ đó có gì thú vị, rốt cuộc là có ý gì."

"... Nhiệm vụ trước đây không có mấy chữ này, mấy chữ này rõ ràng chính là nói cho chúng ta biết..."

Sở Hạo cười hắc hắc, hắn không nhìn vào đồng hồ đeo tay nữa, trực tiếp nói: “Chính là ở nói cho ta biết, hãy hoàn thành cái nhiệm vụ phụ có chi tiết kịch tính lớn nhất đó đi...”

Lúc này, hai người mới bắt chước bọn họ nhìn vào đồng hồ đeo tay. Hiển nhiên bọn họ đều không hiểu, Sở Hạo liền nói với Auchi: "Auchi, ngươi đi nói cho bọn họ hiểu một chút tình huống tiếp theo của chúng ta, ngươi là tinh thần lực khống chế giả, điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính cần dùng nhiều hơn so với chúng ta, năng lực tăng lên đối với đoàn đội cũng là lớn nhất, ngươi đi lấy những điểm thưởng này đi."

Auchi cũng không sĩ diện, trực tiếp gật đầu sau đó đi tới trước mặt hai người, bắt đầu giải thích những thứ liên quan tới cái thế giới này cùng Chủ thần không gian và các chuyện khác cho bọn họ. Dù sao hắn cũng rất lương thiện, trước khi kết lúc, còn chần chờ một chút rồi nói: "Các ngươi là người mới, trận đầu là nguy hiểm nhất, không nên cậy mạnh, gặp nguy hiểm thì theo sát chúng ta, mặc dù không nhất định có thể bảo vệ các ngươi tuyệt đối, nhưng ít nhất thì mạnh hơn so với đơn độc một mình."

"FUCK!"

Người da đen liền gào lên, hắn lên tiếng nói: "Các ngươi đang đùa gì thế!? Các ngươi là bị tâm thần sao? Tùy ý tìm một nơi, tùy tiện tìm những tên diễn viên thiếu chuyên nghiệp này, chẳng nhẽ muốn bắt cóc ta? Không, có lẽ không phải là bắt cóc, là muốn chụp hình phỏng vấn? Ta chửi! Ta cũng biết các ngươi sẽ làm cái trò này, mỗi người nổi tiếng đều phải trải qua. Ta vừa mới trúng tuyển trong đợt NBA Draft, quả nhiên các ngươi đều tới, tới đi, xuống đây mà chụp hình, cái gì ta cũng không sợ, kể cả có bị bêu xấu!"

Nói xong, người da đen liền đi tìm khắp nơi xem ở đâu có giấu máy chụp ảnh.

So ra mà nói, người đàn ông da trắng tỉnh táo hơn rất nhiều, cái gì hắn đều không nói, chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó cẩn thận quan sát, nhìn vẻ mặt của mọi người, nhìn hoàn cảnh xung quanh. Thấy biểu hiện của người da đen, hắn vẫn cứ lẳng lặng như vậy.

Ngay lúc này, một cơn gió nhẹ thổi tới, tất cả tư thâm giả đều hiểu, nội dung phim đã bắt đầu, bức tường phòng vệ đã biến mất.

Sở Hạo nhìn tới ngôi biệt thự ở phía xa kia, một người đàn ông đi ra cùng vợ và con trai, hắn liền nói một tiếng đuổi theo, sau đó chạy về phía người đàn ông kia. Chẳng qua là vào ngay lúc này, người da đen bỗng nhiên xoay người chạy vào bụi rậm ở hướng ngược lại. Bởi vì chuyện xảy ra quá đột ngột, trong lúc nhất thời tất cả mọi người còn chưa hồi phục được tinh thần.

"Ha ha ha, ai thèm phiền phức dây dưa với mấy tên ngu ngốc các ngươi, cái tên chụp ảnh sớm đã không đến rồi, có bản lãnh thì các ngươi đuổi theo ta! Ta chửi! Sau khi trở về ta sẽ tố cáo các ngươi xâm phạm nhân quyền! Ta sẽ..."

Trong tiếng nói, ầm lên một tiếng trầm đục, cơ thể người da đen phát nổ, chỉ là uy lực vụ nổ không lớn, giống như là từ trong cơ thể bộc phát ra vậy. Tất cả chỉ trong nháy mắt mà thôi, người da đen bị nổ tung thành nhiều mảnh vụn, máu thịt văng tung tóe...

Cách xa nhân vật nam chính hơn một trăm mét...

Người da đen đã chết!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui