Vô Hạn Thự Quang

Lúc Sở Hạo mở mắt ra liền nhìn thấy Trương Hằng đứng bên cạnh mình. Rất hiển nhiên, Trương Hằng rõ ràng cũng mới vừa tỉnh táo lại từ giữa cơn nửa tỉnh nửa mê. Xem ra bất kể thời gian được Chủ Thần truyền tống ra khỏi thế giới Luân Hồi là khi nào thì lúc trở về đều là cùng một thời điểm cả, hoặc là nói... thời gian tạm dừng lại?

Trên thực tế, thời gian hắn ở lại vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần lâu hơn bảy ngày. Trong bảy ngày này, hắn đã làm rất nhiều việc. Đầu tiên là sáng lập ra phi nhân loại với đại diện là quý tộc, hương lão, thân sĩ và Io, thế nhưng những sinh vật có trí tuệ chung sống hòa bình với loài người ví dụ như độc giác thú, thụ nhân… những thế lực này sẽ hợp thành Thượng Nghị viện. Sau đó là dân chúng, cứ mỗi ba trăm người thì sẽ bầu cử ra một nghị viên thuộc Hạ Nghị viện. Lúc hắn không có mặt ở đây, vị diện này sẽ do Thượng – Hạ Nghị viện liên hợp với nhau để chấp chính.

Đây chỉ là chế độ thô sơ nhất mà thôi, chẳng qua với trình độ năng lực sản xuất và số lượng dân cư ở vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần mà nói thì chế độ thế này cũng đã quá đủ rồi, thậm chí còn hơi dư thừa nữa là. Sau khi tách biệt trời và đất, hiệu lệnh thiên địa, tiếng tăm của hắn ở vị diện này đã đạt đến ngưỡng không ai không biết. Nghĩ mà xem, có thể ra lệnh cho chúng thần, có thể hiệu lệnh thiên địa, điều này đã vượt xa hiểu biết của con người trong thế giới này về thần linh, thật sự đã trở thành một tình huống không thể nào tưởng tượng nổi. Trong tình hình này, quý tộc tuyệt đối không dám nuôi chút lòng làm phản nào, mà dân chúng cũng sẽ hết lòng tin tưởng vào quyết định của Sở Hạo. Đây chính là nguyên nhân hắn dám rời khỏi mà không cần phải lo lắng tổng thể của vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần xảy ra vấn đề gì.

Trong bảy ngày này, ngoài việc lập ra chế độ, hắn còn cho nhân viên bắt đầu điều tra tất cả các nơi lớn nhỏ của vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần, ví dụ như có phải chỉ có mỗi khu vực đại lục châu Âu, châu Á và châu Phi hay không? Hoặc là thế giới này chỉ có một khối đại lục mà thôi?

Đồng thời hắn còn thành lập hai ngôi trường học, hai ngôi trường đấu khí và ma pháp. Tuy vẫn còn đang trong quá trình xây dựng, nếu muốn chính thức bắt đầu chiêu sinh nhập học thì còn phải đợi lần sau hắn trở lại rồi mới bắt đầu được, thế nhưng hắn vô cùng coi trọng lần thử nghiệm này. Hắn hy vọng thử nghiệm xem mình có thể biến vị diện Cuộc Chiến Các Vị Thần thành một điểm đóng binh quan trọng cho quân đội Luân Hồi của hắn trong tương lai hay không. Binh sĩ hiện đại có đấu khí cùng với binh lính bộ đội đặc chủng có ma pháp... chỉ nghĩ thôi mà đã cảm nhận được cảnh tượng đồ sộ này rồi...

Ngay lúc Sở Hạo còn đang suy tư, giọng nói kinh ngạc vô cùng khoa trương của Trương Hằng chợt vang lên kéo hắn về thực tại, hắn tức giận hỏi: “Lại làm sao đấy? Cậu có thể đừng làm vậy...”

Lần này Sở Hạo còn chưa nói hết câu thì Trương Hằng đã cắt lời hắn và nói: “Mau nhìn thử điểm thưởng và tình tiết kịch tính của cậu xem. Ôi trời ạ! Có phải tôi bị hoa mắt rồi không, vậy nên mới nhìn nhầm số thế này!

Sở Hạo lập tức bắt đầu kiểm tra điểm thưởng và tình tiết kịch tính của mình, không nhìn thì còn chưa biết, vừa nhìn liền giật nảy mình. Điểm số của hắn đạt được đến hơn 87000 điểm, tình tiết kịch tính thì được hai cái tình tiết cấp A, hai cái tình tiết cấp B và một cái tình tiết cấp C. Phần thưởng này nhiều đến mức khiến hắn cảm thấy quá là khoa trương.

“Tôi có hơn 40000 điểm thưởng, một cái tình tiết cấp A và hai cái tình tiết cấp B! Ôi trời ạ! Chủ Thần bị điên rồi sao trời!” Giọng nói vô cùng khoa trương của Trương Hằng cũng đồng thời vang lên.

Sở Hạo hơi điều chỉnh lại tâm trạng kích động của mình một chút rồi lắc đầu nói: “Không đâu, có lẽ là do những việc chúng ta làm đã vượt ngoài dự liệu của Chủ Thần... Đáng tiếc là vẫn chưa đạt được quyền hạn mới. Mà cũng đúng thôi, có lẽ là do quá trình cứu thế vẫn chưa hoàn thành, nói không chừng có lẽ ngay khi hoàn thành xong là chúng ta có thể nhận được quyền hạn mới ngay thôi.”

Sở Hạo tính toán đại khái một chút, có lẽ Chủ Thần cũng tính cả Tổ thần Titan... à không, cũng tính cả thứ cao cấp hơn Tổ thần Titan vô số lần là La vào trong phần độ khó. Hơn nữa, Sở Hạo vẫn luôn dự đoán về tiêu chuẩn điểm thưởng với tình tiết kịch tính của Chủ Thần và cũng đã đưa ra được mấy cái dự đoán, một trong số đó là mức độ thay đổi nội dung cốt truyện, một cái khác là cấp độ cứu thế và còn một cái nữa chính là loại bỏ mục tiêu méo mó của vị diện hay thế giới Luân Hồi đó, mà cũng có lẽ cả ba đều đúng. Tóm lại, thế giới Luân Hồi lần này quả thật có thể được coi là lần thu hoạch bội thu trước nay chưa từng có!

“Ha ha ha ha... huyết thống à huyết thống, Thánh y à Thánh y, mua hai bộ vứt một bộ, là lá la la, mua hai bộ vứt một bộ...” Trương Hằng ngân lên bài hát buồn cười đầy ngẫu hứng của mình, sau đó lại chẳng chờ được mà nhắm mắt lại bắt đầu chọn bộ Thánh y cùng huyết thống siêu cool mà hắn hằng mơ ước. Chợt Sở Hạo như nhớ ra điều gì đó mà cất tiếng hỏi hắn.

“Cậu tìm Trịnh Xá lấy máu, đã lấy được chưa?”

Trương Hằng lớn tiếng cười khà khà và cẩn thận đưa tay vào trong ngực áo lấy ra một ống máu đỏ tươi với vẻ cực kỳ đắc ý. Thoạt nhìn nó giống như là máu của con người bình thường, thế nhưng do Trương Hằng đã đặc biệt yêu cầu nên Trịnh Xá cũng nhân lúc mình ở trạng thái biến hình Tiềm Long đồng thời ngưng tụ kỹ năng Hồng Hoang rồi rút máu ra từ động mạch. Cho dù chỉ là một người bình thường cầm trong tay số máu này thì cũng sẽ có thể cảm nhận được một dòng khí ấm áp. Loại máu này thậm chí còn không bao giờ khô cạn hay đông đặc lại, bởi vì sinh mệnh lực của nó quá mạnh, lúc nào cũng sẽ đỏ tươi như vừa được rút ra.

“Lần này, ta phải đổi Thần Thánh y! Ta phải đổi...”

Sở Hạo lại tiếp tục lắc đầu nói: “Thật ra cá nhân tôi cảm thấy thay vì đổi một thứ vật ngoài thân sặc sỡ nhưng lại không phù hợp với thuộc tính của chính cậu như Thần Thánh y, còn chẳng bằng thử đổi một thứ khác phù hợp với thuộc tính của cậu hơn, cậu thấy sao? Ví dụ như trước đây tôi đã trông thấy một cái...”

Trương Hằng lập tức bưng kín tai lại hét lớn: “Không muốn, không muốn, không muốn, không muốn! Tôi không nghe, không nghe, không nghe! Bớt dùng mê hồn thuật với tôi đi! Tôi đã quyết định đổi Thánh y rồi! Cho dù cậu có đánh chết tôi thì tôi cũng phải đổi cho bằng được!”

Sở Hạo lập tức cảm thấy đầu mình hơi ê, nhưng mà hắn vẫn cất lời: “Nếu cậu đã muốn đổi Thánh y, vậy thì tôi cũng có một kiến nghị khác. Thay vì đổi một bộ Thần Thánh y đã đạt đến cấp đỉnh cao và chẳng có tiềm lực phát triển gì cả thì chi bằng cậu hãy đổi lấy Thánh y The Five Bronze Saints xem thế nào? Dù sao thì cậu cũng đã có máu của Trịnh Xá rồi, cùng lắm thì thăng cấp từng bước một thôi. Hơn nữa nếu cậu sợ làm vỡ thì ở chỗ Chủ Thần cũng có một số vật phẩm tiêu hao dùng một lần có tác dụng ràng buộc linh hồn đấy, lấy nó ràng buộc bộ Thánh y này đi, hoặc là cứ đổi lấy đạo cụ dạng vĩnh viễn và cố định cũng được. Tóm lại, cậu cũng có thể tự suy nghĩ thử xem... trong phim hoạt hình, Thánh y cấp thanh đồng tiến hóa đến cấp cuối cùng hình như còn cool hơn mấy bộ Thánh y của thần linh kia nhiều đó nha...”

Trương Hằng nghe vậy liền ngẩn ra, hắn bắt đầu vừa chảy nước miếng vừa tưởng tượng đến lời Sở Hạo nói, mà Sở Hạo thấy thế, rốt cuộc cũng thở ra một hơi. Sau đó hắn nói với Trương Hằng: “Quân đội Luân Hồi vẫn còn ở trong bán vị diện, tôi phải lập tức đổi thời gian quay về thế giới hiện thực, nếu cậu không có chuyện gì gấp thì cùng tôi về hiện thực một chuyến chắc được chứ hả? Dù sao thì chúng ta cũng có rất nhiều điểm thưởng mà, cũng chẳng cần phải quan tâm tới chút phí tổn này mà làm gì. Có nhiều thời gian, cậu cũng có thể suy nghĩ một chút về đề nghị của tôi và chọn lấy bộ Thánh y cấp thanh đồng mà cậu thích đó. Đây chính là chuyện có liên quan tới độ cool cả một đời đấy, qua loa là không được đâu, cậu thấy sao nào?”

Trương Hằng hơi chần chừ một chút, rốt cuộc cũng gật đầu đồng ý. Mà Sở Hạo cuối cùng cũng có thể yên tâm được rồi, hắn có lòng tin trong mấy tháng trở về hiện thực này, hắn có thể thuyết phục được Trương Hằng, hoặc là cho Trương Hằng xem một ít phim hoạt hình hay phim ảnh gì đó để thay đổi cái ý định ngốc nghếch kia, có như thế thì mới có thể đổi được một dạng cường hóa phù hợp với đoàn đội...

Ngay lúc Sở Hạo và Trương Hằng đang định đổi lấy thời gian trở về thế giới hiện thực thì đột nhiên có một tràng tiếng ọt ọt ọt ọt chợt vang lên. Hai người đồng loạt quay đầu nhìn qua, lúc này mới phát hiện chẳng biết từ bao giờ mà trong không gian Chủ Thần lại dư ra một ngôi nhà nhỏ bằng đá, mà ở vị trí cửa vào của ngôi nhà này còn có một thứ trông giống như là một khối thạch trái cây màu xanh.

“Varotian...”

Hai người đồng loạt nhớ ra đây là cái gì, mà Varotian cũng không chần chờ gì, lập tức bắt đầu trượt người trên mặt đất. Sở Hạo suy nghĩ một chút rồi về phòng lấy tấm bảng chữ cái lúc trước ra, lúc này mới có thể nói chuyện được với Varotian.

“Ôi trời ạ! Cái tên trong Trung Châu đội bữa trước đáng sợ chết đi được!” Đây chính là câu đầu tiên của Varotian.

Sở Hạo lập tức hỏi: “Chắc không phải là vì nguyên nhân này nên anh mới không xuất hiện đấy chứ? Nghe nói anh đã có thể biến lại thành người rồi hả?”

Varotian ngập ngừng một chút rồi nói: “Đúng là đã có thể biến lại thành người rồi, thế nhưng không phải là vì sợ nên mới không xuất hiện, tôi cũng đâu có ngờ chứ... Tôi có thể biến lại làm người là do hạch tâm điều khiển năng lượng của ngôi nhà bằng đá này đây. Thế nhưng theo thời gian rời khỏi miếu thần thì số năng lượng tích trữ của hạch tâm điều khiển năng lượng này cũng sẽ giảm xuống cực nhanh. Lúc trước ở Minh Giới đấu với Hades, tôi đã sử dụng hình chiếu Thái Cực Đồ, kết quả là đã rút cạn hết tất cả số năng lượng tích trữ rồi, tốc độ hồi phục còn chậm hơn so với tưởng tượng của tôi nhiều, thế nên tôi cần có một khoảng thời gian rất dài để chậm rãi tích lũy năng lượng. Nếu có thể quay lại thế giới hiện thực, nơi đó rất an toàn và ôn hòa, mà các cậu thì lại phải quay về rất lâu, đúng lúc rất hợp cho tôi tích lũy năng lượng. Thế nên... xin nhờ các cậu đưa tôi cùng quay về nhé.”

Trước đó là do Mũ Đá Cuội nên Sở Hạo và Trương Hằng mới quên mất sự tồn tại của Varotian, thế nhưng giờ đã nhớ ra rồi, mà cũng chẳng có gì phải keo kiệt cả, dù sao thì Varotian cũng đã được xem là một thành viên của Bắc Băng Châu đội rồi, hơn nữa hai người họ cũng có biết tới trận chiến của Varotian lúc ở Minh Giới, thế nên lại càng thêm công nhận hắn hơn.

Và thế là, Varotian còn xin Sở Hạo thêm một sợi dây chuyền trữ đồ dạng lớn để lúc thường có thể bỏ ngôi nhà bằng đá của mình vào trong, mà sợi dây chuyền thì đã được hắn nuốt xuống bụng và đặt ở bên trong cơ thể thạch trái cây của mình. Trương Hằng thì chẳng đổi gì cả, nhưng trong đầu cũng đã bắt đầu vạch kế hoạch xem nên đổi Thánh y gì rồi. Còn Sở Hạo thì ngoài việc giúp Varotian đổi một sợi dây chuyền trữ đồ dạng lớn ra, hắn còn phải đổi rất nhiều thứ khác nữa, ví dụ như thuốc tăng tuổi thọ, một lượng lớn vũ khí Gauss, một lượng lớn đạn dược loại linh loại cùng với một số bùa kết giới nghe nói là có thể ngăn trở được linh loại và nguyền rủa. Hắn muốn thử xem chúng có công hiệu với Memes hay không để còn lấy thêm một phần trang bị cho quân đội Luân Hồi, còn có...

Tóm lại, Sở Hạo đã chậm rãi đổi được cả một kho hàng. Cuối cùng, hai người và một thạch trái cây đã cùng nhau quay về thế giới hiện thực...

Cùng lúc đó, tại một nơi nào đó không ai biết tới ở ngoài thế giới hiện thực, trên một mảnh đất đầy nấm nằm trong khu vực đã bị chính phủ phong tỏa lại, một cô gái trẻ bỗng nhiên xuất hiện ở đó, cô mở mắt ra với vẻ hơi mờ mịt, trong lúc nhất thời vẫn chưa rõ mình đang ở nơi nào...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui