Vô Hạn Thự Quang

Ikari Shinji đang nghe nhạc và khẽ giọng ngâm nga, tâm trạng của cậu quả thật đang rất tốt.

Gần đây, ngoài việc quan hệ giữa cậu và Asuka đang bắt đầu dịu xuống, hơn nữa dường như Ayanami Rei cũng đã có dấu hiệu muốn nói chuyện, điều này khiến cậu rất vui mừng. Không chỉ có thế, còn có ông chú tên Roger kia nữa, tuy cậu rất sợ đối phó và cũng rất khó để đối phó với những người như chú ấy, thế nhưng tình hình lại tốt hơn nhiều so với dự đoán của cậu. Không biết vì sao cậu lại cảm thấy rất tự tại khi đi cùng chú Roger. Rất nhiều lời không thể nào nói với bọn tiểu thư Misato hay là Asuka, cậu lại đều có thể nói cho chú Roger nghe. Cậu có cảm giác chú ấy… giống như là một người bạn tri kỷ của mình vậy, mặc dù chú ấy… rất thường hay bắt cậu uống rượu, khiến cậu rất bất mãn…

Nhưng mà…

Ikari Shinji thử ngắt lên nắm đấm của mình một chút, thật ra cậu hoàn toàn có thể cảm nhận được rằng thứ rượu kia không hề tầm thường. Từ sau khi cậu bắt đầu uống nó, đến nay mới được bao lâu đâu, thế nhưng cậu vẫn cảm thấy mình đã thay đổi quá nhiều. Đầu tiên là chất lượng giấc ngủ của cậu thật ra từ rất lâu về trước đã luôn không được tốt lắm, thế nhưng từ sau khi uống thứ rượu đó, bây giờ cậu đã có thể ngày ngày đều yên giấc đến tận hừng sáng, hơn nữa sau khi thức dậy tinh thần cũng tốt đến không ngờ.

Kế đó là về mặt cơ thể. Cậu cảm thấy dường như mình đang bắt đầu cao lên, hơn nữa toàn thân đều tràn trề sức mạnh. Cái này thật sự không phải nói quá lên đâu, cậu đã từng thử nhấc một số vật nặng lên, trước đây muốn nhấc lên đều rất tốn sức, mà bây giờ thì lại có thể thực hiện khá là thoải mái. Đồng thời cậu cũng phát hiện khả năng hồi phục của mình đã trở nên rất đáng sợ. Ví dụ như nếu cậu bị dao cứa ra một vết cắt, chỉ cần vết thương không quá lớn, vậy thì cậu chỉ cần dùng mắt thường nhìn vào đó, nhiều nhất là chừng mười mấy giây sau, vết cắt này sẽ lập tức biến mất chẳng còn tăm hơi, nếu không phải vẫn còn vết máu ở đó thì trông cứ như là cậu vốn chưa từng bị thương ấy.

Đủ loại thay đổi này đều nói cho cậu biết rằng thứ rượu kia không hề tầm thường. Chỉ là cậu không thích giao tiếp với thế giới bên ngoài mà chỉ thích giam bản thân lại ở bên trong thế giới của riêng mình mà thôi. Thay vì sau khi bị thế giới làm tổn thương rồi mới hiểu được những điều này, còn chẳng bằng đi trước một bước từ chối tiếp xúc với thế giới trước khi bị tổn thương. Thế nhưng điều này không có nghĩa cậu là một tên ngốc, cho dù chỉ là một người bình thường thì cũng có thể hiểu được sự trân quý của loại rượu này, sau đó lại nghĩ đến mỗi lần Roger tới gặp cậu đều sẽ trút một đống rượu vào miệng cậu thì cậu liền biết ý tốt của Roger dành cho mình, cũng khiến lòng cậu vô cùng cảm động.

Ngay khi cậu đang nghĩ ngày mai là thứ bảy, có nên đến chỗ của Roger nghe hắn kể một số chuyện ly kỳ, sau đó giới thiệu cho hắn biết một vài người bạn của mình hay không thì bên ngoài cửa phòng của cậu bỗng dưng vang lên tiếng gõ cửa. Kế đó, Misato liền ló đầu ra từ chỗ đó.

“A, tiểu thư Misato, cơm tối đã làm xong rồi đây, thế nhưng vì cô và Asuka đều chưa trở về nên tôi đã ăn trước rồi.” Ikari Shinji vội vã đứng dậy nói.

Misato khẽ nở nụ cười, hơi quay đầu đi và nói: “EVA-02 của Asuka vẫn cần tiến thêm một bước trang bị, thế nên phỏng chừng hôm nay cô ấy sẽ ngủ lại ở trong căn cứ, chúng ta không cần đợi cô ấy nữa đâu.”

Ikari Shinji gật gật đầu, cũng không quá để ý. Ngay khi cậu cho rằng cuộc đối thoại này đã kết thúc thì ngờ đâu Misato lại bỗng nhiên nói tiếp: “Tôi nghe nói… gần đây cậu đã quen được một người bạn mới? Là một người bạn như thế nào? Có thể kể cho tôi nghe một chút được không?”

Ikari Shinji nhất thời lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, mà trong lòng Misato cũng có hơi ngượng ngùng, chỉ có điều da mặt của cô lại khá là dày, thế nên cô liền nói như đúng rồi: “Dù sao thì cậu cũng chưa trưởng thành mà, hơn nữa bố cậu đã cho cậu ở chỗ này của tôi… thế nên cậu đã kết bạn với những loại người gì, tôi nghĩ tôi cũng có quyền được biết đôi chút chứ phải không?”

Ikari Shinji gật gật đầu với vẻ mặt hơi đơ ra, nhưng mà trong lòng cậu quả thật cũng rất muốn được chia sẻ một chút về những người bạn mà mình mới quen với những người thân thuộc của mình. Ngay sau đó cậu liền kể về Roger, nhưng đương nhiên là cậu vẫn rất thông minh không nói toạc ra lai lịch của nhóm người Roger và chuyện về loại rượu kia ra, mà cậu chỉ kể ra chuyện hai người quen biết với nhau và việc đã giúp đám người Roger làm hướng dẫn viên du lịch.

Misato cẩn thận nghe Ikari Shinji kể lại, và chiếc máy nghe lén đặt trên người cô cũng đồng thời đưa những lời kể này truyền về trong khu căn cứ. Mà ở nơi đó, có ít nhất mười người đang phân tích những lời Ikari Shinji vừa kể lại và không ngừng nói cho Misato nghe kết luận từ những phân tích của bọn họ, trong tai của Misato có đặt một cái tai nghe loại nhỏ.

“Nói vậy là… bọn họ không phải là người Nhật ư?” Misato cố ý tò mò hỏi.

Ikari Shinji gật gù nói: “Đúng vậy. Nghe bọn họ nói bọn họ đến từ một nơi gọi là Đại Tây Châu. Nhưng mà tôi lại không tìm được chỗ đó, có lẽ đó là một hòn đảo trên Đại Tây Dương chăng?”

“Đại Tây Châu?”

Misato lẩm bẩm một câu, ngay sau đó, trong tai nghe liền vang lên tiếng giải thích, hoặc nên nói là truyền thuyết về Đại Tây Châu.

Nghe đâu, trước đây có một mảnh lục địa nằm giữa Đại Tây Dương. Trên mảnh lục địa này có rất nhiều người tiền cổ sinh sống. Những con người này đã sáng tạo ra nền văn hóa rực rỡ, trong đó có một số khoa học kỹ thuật thậm chí còn đi trước cả xã hội hiện đại. Thế nhưng khi cơn sóng thần tày trời không ai biết ập đến, mảnh đại lục này đã bị nhấn chìm giữa Đại Tây Dương. Mà người ta cho rằng cơn sóng thần này chính là cơn đại hồng thủy khiến cho Noah phải đóng tàu cứu nạn khi Chúa trời diệt thế được nhắc đến trong kinh thánh, cũng có thể cho rằng Đại Tây Châu bị diệt vong là do ý nguyện của Chúa.

“Chúa trời… diệt thế… ANGEL, các thiên thần…” Trong lòng Misato cứ lẩm nhẩm mấy từ này, tâm trạng của cô lại trầm xuống thêm chút nữa. Tuy trước đó cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý, thế nhưng vừa nghe xong mấy chuyện này thì xác suất Roger là ANGEL lại càng tăng cao hơn. Tuy không biết vì sao có tám người, xác suất cả tám ANGEL cùng xuất hiện một lúc không lớn lắm, có lẽ phỏng chừng là còn có điều bí ẩn gì nữa đây mà.

Thế nhưng bây giờ cũng không phải lúc đi sâu vào tìm hiểu những chuyện này, cô lại hỏi Ikari Shinji: “Vậy tính cách của hắn thế nào? Khụ, ý tôi muốn hỏi là cậu với hắn đi chung với nhau có hòa hợp không?”

Ikari Shinji suy nghĩ chốc lát rồi nói: “Con người chú Roger rất tốt, luôn rất thoải mái, thường hay thích cười ầm lên, cứ như là không có bất cứ chuyện gì có thể khiến chú ấy phiền lòng được vậy. Tôi và chú ấy… thật ra đi chung chẳng hòa hợp chút nào hết. Tiểu thư Misato cũng biết đấy, tôi không giỏi ứng phó với những người như chú Roger, hơn nữa chú ấy còn rất thích bắt tôi uống rượu, dù tôi đã nói nhiều lần rằng mình vẫn chưa trưởng thành, thế nhưng…”

“Cái gì? Bắt cậu uống rượu?”

Nghe Ikari Shinji nói vậy, Misato liền lập tức kêu lên một cách rất khoa trương, sau đó cô nói ngay: “Vậy thì không được! Cậu lập tức dẫn tôi đi gặp hắn ta ngay, tôi phải chất vấn hắn vì sao lại làm vậy!”

Ikari Shinji nhất thời có hơi sửng sốt, cậu vội nói: “Thật ra loại rượu đó cũng không khó uống, hơn nữa mỗi lần chú Roger đều chỉ cho tôi uống một hớp nhỏ mà thôi, không sao cả…”

Ikari Shinji còn chưa nói xong thì Misato đã hùng hổ nói: “Tôi là người giám hộ của cậu, cậu vẫn chưa trưởng thành, thế nên tôi có đủ quyền hạn đi tìm hắn ta nói chuyện. Hay là… cậu Shinji muốn mất người bạn khó khăn lắm mới gặp được này đây hử? Tôi không biết giơ cao đánh khẽ là gì đâu nhé, nếu tôi cảm thấy hắn ta gây hại cho sự trưởng thành của cậu thì tôi chắc chắn sẽ khiến cậu chẳng bao giờ còn gặp lại hắn ta được nữa đâu.”

Ikari Shinji mấp máy môi muốn phản bác điều gì đó, thế nhưng chung quy đến cuối cùng vẫn không dám tiếp tục phản bác, chỉ có thể cúi gằm mặt xuống, cam chịu số phận mà ngồi lên xe của Misato và cùng cô đi về phía nội thành.

Cùng lúc đó, ở một nơi khác, Roger vừa ngoáy mũi vừa nhìn vào ti vi và nói: “Tôi nói này A Tinh, làm thế này được thật không đấy? Tuy tôi quả thật muốn sử dụng năng lực một cách không kiêng kỵ gì cả, đến nhìn thử xem tình hình của cái thế giới sắp bị hủy diệt này, thế nhưng chúng ta làm thế này chẳng phải là quá rõ ràng rồi sao? Mấy tên giám sát đó đều đã nhìn thấy hết toàn bộ quá trình rồi đấy, hơn nữa trên trời còn có vệ tinh, tôi từ trung tâm Thái Bình Dương trực tiếp quay về đất Tokyo này, tuy rằng cảm giác rất đã, thế nhưng tôi vẫn cứ cảm thấy chuyện này dường như bứt dây động rừng hơi quá rồi phải không?”

A Tinh đang khi thì xóa khi thì vẽ lên một tấm bản đồ đặt trên cái bàn bên cạnh. Nghe Roger nói vậy, khóe miệng của hắn cứ giật mãi không ngừng, một hồi lâu sau hắn mới tức giận nói: “Thôi đi ông, đã được lợi rồi mà còn khoe mẽ nữa chứ. Cho dù tôi không cho anh sử dụng năng lực vượt xa người thường thì phỏng chừng anh cũng sẽ không nhịn được thôi phải không? Đừng có nói vĩ đại như thể anh đã bỏ ra cái gì ấy, cái này chẳng qua là chuyện vừa đúng với mong muốn của anh thôi không phải sao?”

Roger cười hi hi không nói lời nào, mà A Tinh thì lại dừng việc vẽ vời lại rồi nhìn về phía những người còn lại cũng đang tỏ vẻ không hiểu gì cả. Hắn thở dài một hơi rồi gật gật đầu với người khống chế tinh thần lực của đoàn đội, Angela Jane Hallmark, sau đó liền trực tiếp nói qua tâm linh tỏa liên: “Thật ra sở dĩ tôi giải trừ lệnh cấm không được sử dụng năng lực vượt xa người bình thường cho Roger chẳng qua chỉ là để dựng bố cục mà thôi. Từ những tình báo mà chúng ta hiện đang thu thập được cho thấy, bây giờ đang là thời điểm mà ANGEL thứ bảy đã đến đột kích, còn ANGEL thứ tám thì vẫn chưa xuất hiện. Từ nội dung cốt truyện cho thấy mốc thời gian này vừa khớp với khoảng thời gian Ikari Gendo đi lên mặt trăng, và người có thể đưa ra quyết định ở trong tổng bộ Nerv lúc này chính là Katsuragi Misato. Mà với điều kiện tiên quyết là việc Roger đi trước một bước làm quen với Ikari Shinji, đồng thời không hề tàn sát trắng trợn hay là lập tức tấn công vào trong tổng bộ Nerv, sau đó lại thể hiện ra năng lực vượt xa những gì con người nên có, đồng thời còn sử dụng thêm ánh sáng tâm linh nữa, tình huống thế này rất dễ đúc kết ra được một kết quả khả thi…”

“Là gì?”

Những người khác đều đồng thanh hỏi, mà A Tinh cũng không lấp liếm, lập tức đáp lời: “Rất đơn giản. Katsuragi Misato chưa từng được đọc các cuộn sách Biển Chết (1), đồng thời cũng không có liên lạc với SEELE, cô ấy hoàn toàn không biết có tổng cộng bao nhiêu ANGEL cũng như hình thái và năng lực chiến đấu của mỗi một ANGEL. Thế nên nói cách khác, cô ấy cũng hoàn toàn không biết ANGEL thứ tám rốt cuộc có mang hình thái của một con người hay không. Mà lúc này, điểm mấu chốt nằm ở việc mất liên lạc với Ikari Gendo, điều này đã dẫn đến việc rất có khả năng Katsuragi Misato đã phán định rằng Roger chính là ANGEL thứ tám. Phải biết rằng nếu không có ANGEL thì thế giới này thật ra chỉ là một vị diện vô ma thuần túy và tiêu chuẩn. Đây là một thế giới mà người bình thường chính là người bình thường, không có bất cứ một cá thể dị biệt nào hết. Mà khi xảy ra một tình huống giống như việc Roger sử dụng năng lực đặc thù, hơn nữa loại năng lực này còn vô cùng mạnh thế này, duy nhất… hoặc là nên nói là dưới góc nhìn của con người ở thế giới này thì chỉ có một khả năng duy nhất chính là ANGEL. Trừ khi có người nào biết rõ mọi chuyện mới có thể phủ nhận, nếu không thì… tôi nghĩ bây giờ Nerv đã xác định Roger là ANGEL thứ tám rồi đấy.”

“Cái gì?”

Roger vẫn giữ nguyên vẻ mặt không hề gì như cũ, mà những người khác thì lại vô cùng kinh hãi, tất cả đều chạy đến bên các ô cửa sổ và nhìn ra bên ngoài. Bọn họ đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, đều sợ rằng một giây sau sẽ lập tức có một quả bom uy lực lớn và phạm vi công phá rộng chẳng hề báo trước mà phá banh nơi này, hoặc là EVA đột ngột đến đây tập kích.

Mà A Tinh thì vẫn vô cùng điềm tĩnh nói: “Không cần lo lắng thế đâu. Trước đó tôi đã nói rồi mà, chúng ta đã có điều kiện tiên quyết. Nguyên nhân Roger bị nhận định là ANGEL thứ tám là do Katsuragi Misato, mà cô ấy sở dĩ nhận định như thế chẳng qua là do căn cứ theo thường thức của thế giới này và không thể liên lạc được với Ikari Gendo. Cùng lúc đó, còn có một điều kiện tiên quyết lúc nãy tôi cũng đã nhắc đến, đó chính là trước khi Roger tiết lộ việc mình có khả năng là ANGEL thứ tám, hắn đã đi trước một bước làm quen với Ikari Shinji và còn trở thành bạn của cậu ấy nữa. Đồng thời, tất cả mọi biểu hiện của hắn đều giống na ná như một con người, hơn nữa còn là một người tuân theo kỷ luật, ví dụ như ăn cơm trả tiền, ví dụ như không lạm sát người vô tội chẳng hạn. Điều này đã chứng minh rằng Roger là người có thể giao lưu, có thể nói chuyện, có thể thấu hiểu lẫn nhau, chứ không phải giống như những ANGEL chân chính chỉ đem đến sự hủy diệt khác. Mà điểm khác biệt lớn nhất giữa Katsuragi Misato và những người khác… bởi vì rất quan trọng nên tôi lặp lại một lần nữa, Katsuragi Misato khác với những người khác. Nguyên nhấn mấu chốt nhất nằm ở chỗ cô ấy đã tận mắt nhìn thấy Chấn động thứ hai, đồng thời nhờ bố cô ấy mới được cứu sống, mà lúc đó cô ấy mới biết người bố mà mình vẫn luôn rất ghét nhưng cũng rất muốn được gần gũi đó thật ra rất yêu thương mình. Chuyện này cũng đã dẫn đến việc cô ấy có một cảm quan rất phức tạp dành cho ANGEL, rất phức tạp, không yêu không hận. Thế nên…”

“Nếu đổi lại thành một người khác nắm quyền ở Nerv, bất kể người đó có nhận định Roger là ANGEL hay không thì tôi đều sẽ không đưa ra bố cục thế này. Thế nhưng Katsuragi Misato thì khác, tôi nhắc lại lần thứ ba. Nếu là cô ấy thì sau khi phát hiện ra một ANGEL có thể giao lưu, phản ứng đầu tiên của cô ấy tuyệt đối không phải là điều động EVA lập tức tiến công mạnh mẽ tiêu diệt. Phản ứng đầu tiên của cô ấy nhất định chính là…”

Lúc này, trong tầm quét tinh thần lực có một chiếc xe đã lái tới dưới lầu, sau đó liền có một nam một nữ bước xuống xe. Người nam chính là Ikari Shinji, mà người nữ lại chính là Katsuragi Misato.

A Tinh lập tức nở nụ cười, vẻ mặt của hắn đầy tự tin và sáng suốt, hắn tiếp tục nói: “Cô ấy nhất định sẽ đến giao lưu với Roger…”

“Nhất định sẽ đến!”

***

(1) Các cuộn sách Biển Chết: là những cuộn giấy được ngành khảo cổ khám phá ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui