Chiều hôm đó, trong khi mọi người dậy ăn uống thì Hoạt trúc thần y vẫn còn giam mình ở trong y phòng để tìm cách trị liệu cho Âm Phong Huyết Độc.Vân Linh không hứng thú gì đối với việc đó, chàng hỏi thăm mọi người về tình trạng sức khỏe của Sử Nguyệt Nga, rồi còn bắt mạch kiểm tra thể trạng, bệnh tật của nàng.Tội nghiệp cho Sử Nguyệt Nga gặp lại Vân Linh mà cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn.
Vân Linh nhìn thấy người ngọc bị như vậy thì không khỏi đau xót.
Khuôn mặt mỹ lệ xinh tươi kia giờ đây vẫn không đổi.
Chỉ có đôi mắt nàng nhìn chàng không còn nét yêu thương say đắm thầm kín mà bây giờ trở nên vô hồn.
Vân Linh thăm mạch tượng cho Sử Nguyệt Nga thì hiểu được nàng nọ bị tổn thương rất khó chữa.
Đây là một bệnh thuộc về tinh thần, do đó cách chữa bệnh phải có phương pháp đặc dị mới mong chữa khỏi.Tiêu hồn ma nữ, Vương phu nhân và Sử Tố Mai cùng mọi người ngồi xem Vân Linh chẩn mạch cho Sử Nguyệt Nga đều lo lắng, nhưng không ai dám lên tiếng làm ảnh hưởng đến việc chẩn bệnh của Vân Linh.Tiêu hồn ma nữ thấy Vân Linh vừa buông tay Sử Nguyệt Nga ra liền hỏi:– Vân huynh.
Sử tỷ tỷ tình trạng ra sao ? Liệu có chữa được không ?Cô nàng này đối với tài năng kỳ dị của trượng phu đã tin tưởng rất nhiều.
Xem như trên đời này chỉ có chàng mới có thể hồi phục thể trạng cho Sử Nguyệt Nga vậy.Vân Linh đưa mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu hồn ma nữ rồi lại nhìn mọi người đang quan tâm đến bệnh tình của Sử Nguyệt Nga rồi khẽ thở dài nói:– Bệnh tình của Nga muội thật khó biết trước.
Có khi việc trị bệnh chỉ mấy vài ngày, có khi lại vài năm, hoặc có thể lâu hơn.
Đây là bệnh thuộc về thần kinh nên việc chữa trị không đơn giản.
Tạm thời thì sức khỏe của Nga muội rất tốt.
Mọi người chịu khó chăm sóc muội ấy khỏe mạnh thì cơ hội lành bệnh sẽ cao hơn.Tiêu hồn ma nữ nghe Vân Linh nói vậy thì xụ mặt.
Vương phu nhân thì khẽ thở dài.
Trong lòng bà đau xót cho đứa con gái vừa tìm được.
Tự nghĩ tại sao mọi chuyện xảy đến với bà lại khó khăn như thế.
Mới vừa tìm được con thơ chưa nói được bao nhiêu câu thì đứa con nọ đã bị bệnh trở nên mất trí.
Thật là quá đau lòng.Phần Linh Lung từ hồi gặp lại Vân Linh lúc nào cũng muốn nói chuyện riêng cùng chàng nhưng không được.
Ở bên Vân Linh hầu như mọi lúc đều có vị cô nương Tiêu hồn ma nữ kia ở cạnh.Ban đầu Linh Lung còn tức giận Tiêu hồn ma nữ vì đã cản trở nàng gặp gỡ Vân Linh.
Thế nhưng sau vài ngày quan sát thì nàng hiểu ra Vân Linh và Tiêu hồn ma nữ đã là một đôi.
Thậm chí có lần nàng còn nhìn thấy Vân Linh đi vào trong phòng Tiêu hồn ma nữ và ở luôn trong đó.Trong lòng nàng khi hiểu ra mọi chuyện không thể cứu vãn thì giống như gặp phải cơn địa chấn.
Linh Lung chợt hiểu người Vân Linh yêu thương chính là Tiêu hồn ma nữ chứ không phải nàng.
Như vậy mối tình si nàng chỉ có thể chôn sâu tận đáy con tim thôi, không thể nào nói ra được nữa.Linh Lung dặn lòng như vậy nhưng bản thân lại không thể khống chế được tình cảm.
Trong lòng nàng vì chuyện này mà buồn bã không còn hứng thú chi hết.
Nàng ở lỳ trong phòng chẳng nói lời nào mà tâm sự càng lúc càng thêm cay đắng.Nhớ lại lúc trước khi gặp được Vân Linh ở nơi khách điếm.
Rồi được thấy chàng ra tay diệu thủ chữa bệnh cho cha nuôi.
Trái tim trong trắng của Linh Lung đã bắt đầu ghi lại hình bóng của người sư huynh tuấn tú, tài hoa.
Thế rồi thời gian qua đi.
Hình ảnh đó đã thường trực ngự ở trong tim nàng.
Ấy vậy mà mọi chuyện lại như xây nhà trên cát.
Mọi thứ đã sụp đổ nhanh chóng đến mức Linh Lung không thể hiểu nổi.Nếu mà lúc trước Linh Lung biết được Vân Linh và Tiêu hồn ma nữ đã luyến ái cùng nhau thì nàng chỉ đau thoáng chốc thôi chứ không đến nổi đau khổ quá mức như bây giờ.Còn về phần Vân Linh thì không hề biết.
Chàng lúc này gặp được mọi người thì vui mừng vô cùng.
Hàng ngày chàng ra công đào luyện võ thuật cho Tiêu hồn ma nữ để nàng tăng thêm nội công lẫn chiêu thức biến hóa.Còn đối với bệnh tình của Sử Nguyệt Nga thì chàng đã nhiều lần thử nghiệm, nghiên cứu cộng trao đổi thêm với Hoạt trúc sư thúc.
Cuối cùng thì hai người đồng quan điểm phải tìm thêm dược vật đặc trị mới có hy vọng chữa khỏi bệnh cho Sử Nguyệt Nga.Hơn 4 hôm sau.
Hoạt Trúc thần y nghĩ ra một phương cách chữa trị cho Âm Phong Huyết Độc liền gọi Vân Linh vào phòng.Lúc này, Âm Phong Huyết Độc đã được cứu tỉnh.
Lão ngồi im lặng bất động nhìn Vân Linh và Hoạt Trúc thần y.Hoạt trúc thần y nói:– Sư thúc sau khi điều nghiên dược liệu, đã phát giác ra việc dùng dược liệu để trị căn bệnh này là không thể được.
Căn bệnh này vốn là do việc tu luyện nội công mà gây nên tổn thương âm mạch, như vậy, chỉ có thể dùng chính nội công để khắc chế nó.Hoạt trúc thần y nói xong liền đưa mắt nhìn Vân Linh xem chàng có ý kiến gì thì thấy chàng gật đầu có vẻ hiểu liền tự tin hơn nói tiếp:– Hiện giờ chỉ có điệt nhi là đủ năng lực để khắc chế tác hại của căn bệnh này.
Vì thế sư thúc mới gọi điệt nhi đến đây.Vân Linh hiểu ra liền nói:– Căn bệnh này thuộc về âm mạch.
Lại vốn do việc luyện công mà thành.
Điệt nhi dù võ công cao cường đi nữa cũng không thể nào cải hồi được phương pháp luyện công kia.
Sư thúc nghĩ việc này ra sao?Hoạt trúc thần y cười nói:– Sư thúc đã nghĩ đến điểm đó.
Do vậy mấy ngày vừa rồi sư thúc đã nói chuyện cùng Âm Phong các hạ.
Lão ta đã đồng ý đi theo Vân Linh để nhờ vào sự hỗ trợ của điệt nhi chấn áp âm mạch của lão khỏi bị tổn thương.
Hiện giờ sau hơn 40 năm lăn lộn giang hồ lão ta cũng đã mệt mỏi không muốn tàn hại người khác nữa.Vân Linh nghe vậy không khỏi ngạc nhiên nhìn sang Âm Phong Huyết Độc.Bấy giờ chàng mới nhận ra Âm Phong Huyết Độc tuy là đã bị điểm huyệt nhưng vẫn còn nói chuyện được.Âm Phong Huyết Độc thở dài nói:– Lão phu cả đời luyện võ, cùng vì ham mê quá lố mà làm hại người giang hồ.
Cách đây hơn 10 năm lão đã muốn phế đi võ công của mình để khỏi di hại cho mọi người.
Thế nhưng thù nhân của lão vẫn chưa tìm ra.
Do đó lão đành phải tiếp tục sống để báo thù rửa hận thì mới yên tâm phế bỏ võ công bản thân được.Vân Linh hiểu ra liền hỏi thăm xem thù nhân của Âm Phong Huyết Độc là ai, nhưng Âm Phong Huyết Độc lắc đầu không nói.
Chàng hiểu bản thân con người ai ai cũng có một bí mật không muốn kể cho người khác hay.
Do vậy chàng cũng bỏ qua không truy cứu nữa.Âm Phong Huyết Độc trong mấy ngày sau đó được Vân Linh vận công chữa trị cho âm mạch được hồi phục.
Cơ thể tự nhiên không bị đau khổ nữa, nhất là việc lão thường xuyên bị thổ huyết đã chấm dứt hẳn.
Âm Phong Huyết Độc cảm tạ Vân Linh vô cùng.Tuy nhiên cũng giống như Vân Linh, Âm Phong Huyết Độc tự biết võ công bản thân luyện tập là khắc tinh của Âm mạch.
Do vậy dù lão không luyện nội công đi nữa thì sau khoảng 20 ngày là bệnh tật lại kéo đến.
Khi đó nếu không có Vân Linh chữa trị thì mọi chuyện lại trở về như cũ.
Lão không muốn bị đau khổ thì đành phải hút lấy máu huyết của kẻ khác.Trong chuyện này Hoạt Trúc thần y cũng như Vân Linh đã nói rõ với lão.
Ba người bàn tính một hồi rồi quyết định Âm Phong Huyết Độc sẽ trở thành tùy tùng đi theo Vân Linh.Như vậy thì việc phát tán âm mạch của Âm Phong Huyết Độc sẽ không còn xảy ra nữa.Vân Linh đối với đề nghị này của Âm Phong Huyết Độc thì rất lấy làm lúng túng.
Chàng vốn dĩ không ngờ một lão già võ công cao cường và uy danh không nhỏ như Âm Phong Huyết Độc lại đưa ra đề nghị được làm tùy tùng cho chàng.Vì vậy chàng cương quyết từ chối.
Âm Thanh Huyết Độc nghe vậy thì giận dữ nói:– Lão phu trong đời chỉ trọng mỗi võ công.
Ai là người có võ công cao hơn lão phu thì lão phu rất ngưỡng mộ.
Hơn nữa lão phu đã từng lãnh giáo võ công của các hạ.
Tự nhận bản thân mình không thể bằng.
Do đó lão phu mời đề xuất ý kiến này… Một điều nữa bệnh tình của lão phu chỉ có mình các hạ là có khả năng khống chế và chữa trị.
Nội việc đó thôi thì cái ân đó lão phu cả đời cũng trả không hết.
Vậy thì các hạ còn gì phải ngại ngùng nữa.Hoạt Trúc thần y thấy Âm Phong Huyết Độc nói thế thì liền quay sang Vân Linh khuyên nhủ chàng.
Dù gì thì cách chữa bệnh này cũng do lão nghĩ ra.
Nếu Vân Linh mà từ chối không nhận Âm Phong Huyết Độc làm tùy tùng thì mọi sự chẳng phải trở nên rắc rối hơn ư.Vân Linh bị hai người nói vào cũng không thể từ chối.
Ba người quyết định như vậy nhưng vì sĩ diện của Âm Phong Huyết Độc nên Vân Linh cũng như Hoạt trúc thần y đều không nói ra với ai khác.Âm Phong Huyết Độc khỏi bệnh, lại được mọi người đối xử bình đẳng như những người khác thì vô cùng sung sướng.
Ác danh của lão trên giang hồ bao nhiêu năm nay đã khiến lão trở nên cô độc.
Hiện giờ lão được mọi người xem như người thân thì vô cùng trân quý.Âm Phong Huyết Độc đã thay đổi lại y phục, mặc một bộ quần áo màu lam, còn bảo mọi người đừng gọi lão là Âm Phong Huyết Độc nữa mà hãy gọi là Thân Xung, cái tên ngày xưa lúc lão chưa thành danh, thì tiện lợi hơn.Ps: còn tiếp...Ai ủng hộ e có động lực thì đây ạ:Số TK: 000000248169NGUYEN VAN HAUPaypal: [email protected]ân hàng TMCP Việt Nam Thương Tín ( Vietbank ) (Chi nhánh: Sơn Trà - Đà Nẵng )Viettelpay: 9704229230197787Chân thành cảm ơn.