Tân Hoài An ngay lập tức gọi điện thoại cho Chử Châu.
“Chú hai, tại sao chú lại đón bà cháu xuất viện? Hiện tại bà ấy đang ở đâu?” Tân Hoài An nói với giọng điệu lo lắng.
“Chuyện này, chú cũng là do người khác giao phó.
Đừng lo lắng, tình trạng bây giờ của bà cháu rất tốt, bình an vô sự”
“Vậy thì bà ấy ở đâu ạ?”
“Chú xin lỗi vì bây giờ chú không thể nói cho cháu biết được”
Chử Châu càng che giấu, Tân Hoài An càng cảm thấy có vấn đề.
Trong mắt cô, vị chú hai Chử này luôn là một người ngay thẳng, quang minh chính đạo, sẽ không trong bóng tối bí mật ra tay.
Tân Hoài An lại cầu xin: “Chú nói với cháu đi, hoặc là, chú nói cho cháu biết tại sao chú lại làm như vậy”
“Xin lỗi, chú không có gì để nói cả”
Chử Châu lại lần nữa từ chối, sau đó chủ động tắt điện thoại của mình.
Nhìn điện thoại, trong lòng Tân Hoài An khế lóe lên nhiều ý nghĩ phức tạp.
Chú hai Chử nói là do người khác giao phó, chẳng lẽ là Chử Chấn Phong sao? Nhưng quan hệ chú cháu của bọn họ hình như cũng không thân thiết lắm, mơ hồ cũng có thể thấy bọn họ có chút đề phòng lẫn nhau.
Vậy còn có ai nữa?
Tân Hoài An đang suy nghĩ miên man, vô tình liếc nhìn khách sạn mình vừa mới rời đi, thì nhìn thấy một chiếc xe Maybach màu bạc đang đứng ở cửa khách sạn.
Cửa xe mở ra, hai bóng người lần lượt bước ra khỏi xe.
Là Chử Châu vừa cúp điện thoại của cô!
Và người đi theo ông ấy lại chính là Hàn Âu Dương!
Hai người họ?
Một số hình ảnh được ghép lại với nhau trong tâm trí của Tân Hoài An.
Vào ngày diễn ra lễ bàn giao, Chử Châu và Hàn Âu Dương đã từng trò chuyện thân thiết trong vườn, nếu nói hai người không nói gì thì thật khó tin.
Hiện tại bọn họ lại cùng nhau xuất hiện tại khách sạn nơi Hàn Lệ Hoan vừa mới xuất hiện, cho thấy nhiều khả năng là vì Hàn Lệ Hoan mà đến.
Họ đang giúp Hàn Lệ Hoan làm việc sao?!
Để khẳng định suy đoán của mình, Tân Hoài An yên lặng quay lại vào khách sạn.
Giải trí Tinh Du, ở trong hội trường.
Một buổi họp báo cùng các kí giả sắp bắt đầu.
diễn viên trẻ tuổi nhất nhận được Giải thưởng Nhất Thiên, Lục Hy Thiên!”
Khi giọng nói cuồng nhiệt của người dẫn chương trình vang lên, một người đàn ông mặc đồ thể thao màu đen từ ngoài bước vào.
Khoảnh khắc anh xuất hiện, tiếng ồn ào và huyên náo trong đại sảnh lập tức tĩnh lặng, thậm chí có thể nghe thấy rõ cả tiếng hít thở.
Người như thế mới có thể đạo ngược chúng sinh như thế?
Những đường nét trên khuôn mặt thâm trầm có pha chút nét lai Tây nhưng tuyệt đối không quá rõ ràng, kết hợp vừa phải bộc lộ nét quyến rũ đậm chất phương Đông pha trộn phương Tây.
Da trắng nõn, lông mày thanh tú, đôi môi mỏng đỏ như máu.
Đẹp mê hồn, cao lãnh lạnh lùng mang đến cho người ta cảm giác như một đoá hoa sen giữa núi toàn là băng tuyết.
So với việc dùng từ đẹp trai để miêu tả anh ấy, thì từ xinh đẹp có lẽ càng phù hợp hơn.
Đơn giản đây chính là một gương mặt đẹp phi giới tính vô cùng khác biệt trên màn ảnh rộng!
Đứng ở mép sân khấu, Chử Gia Mỹ cảm thấy bản thân suýt nữa quên thở khi Lục Hy Thiên xuất hiện, trong mắt cô ta chỉ có một mình bóng dáng ấy, anh giống như một vì sao chiếu sáng trong mắt cô.
Lục Hy Thiên, đó là người cô ta không thể chờ đợi để có thể giữ chặt vào trong trái tim mình!.