“Con nhóc Tần Hoài An, mọi người chỉ muốn biết rõ chuyện đã xảy ra, không có ý nghi ngờ con” Tống Cẩn Dung ân cần nhìn Tân Hoài An.
Khi Liễu Giai Tâm nghe thấy điều này, bà ấy muốn nói gì, nhưng vẫn vẫn là không nói gì cả, đặt ánh mắt tập trung hướng tới phía Tân Hoài An.
Tân Hoài An mím môi, không biết nên nói cái gì.
Trước những ân oán giữa Tập đoàn Chử Thị và Tập đoàn Hàn Thi, cô vốn chỉ là người ngoài cuộc.
Trước đó, cô đã từng tìm hiểu về ân đoán giữa hai nhà Hàn Chử.
Cả hai gia đình này đều làm ăn phát đạt ở Hải Lam, vì thế bọn họ.
đều đã trở thành những công ty lớn nhất ở Hải Lam ở thời điểm đó.
Từ đó bọn họ không ngừng cạnh tranh với nhau, đến nỗi không có thêm được một bên thứ ba nào khác xen vào được.
Một núi không thể chứa nổi hai con hổ, cuối cùng nhà họ Chử trong một vụ làm ăn đã hoàn toàn đánh bại nhà họ, khiến cho bọn họ tan tành.
Kết quả là, nhà họ Hàn đã quyết định chuyển tất cả nhà máy, xí nghiệp, thị trường ra khỏi Hải Lam, rồi xây dựng lại một lần nữa ở Bắc Hiên.
Trong khi đó nhà họ Chử không ngừng mở rộng công ty ra nước ngoài, nhà họ Hàn lại phải cắn chặt lấy những dự án thương mại trong nước, vì vậy bọn họ đã lên kế hoạch dùng máu phải trả bằng máu …
Cách duy nhất để nhà họ Hàn có thể tồn chính là phải lấn át được nhà họ Chửt!
Nếu không phải do Hàn Lệ Hoan, Tân Hoài An vốn không thể nhúng tay vào chuyện này.
Ba người nhà họ Chu nhìn chằm chăm voà cô, Tân Hoài An hít sâu một hơi nói: “Đêm nay…”
“Để con nói”
Giọng nói trầm ấm của Chử Chấn Phong vang lên sau lưng cô.
Tân Hoài An kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông tới gần mình.
Chử Chấn Phong dung đôi chân dài đi tới, nhanh chóng đứng trước mặt cô, hất cẩm về phía cô, nói: “Cô đi nói chuyện cùng bà cô đi.
Đây là chuyện của gia đình chúng tôi.
Tôi sẽ nói chuyện với bọn họ.”
Tân Hoài An cảm kích nhìn anh, gật đầu rồi bước ra ngoài.
Hàn Lệ Hoan từng được coi là người phụ nữ có nhiều khả năng trở thành người đứng đầu tiếp theo nhất của nhà họ Hàn, nhưng cô ta lại đột ngột qua đời như vậy, tin tức này đương nhiên sẽ được giấu kín, nhưng nó đã rất nhanh chóng lan truyền đến tai của những gia tộc khác.
Bên trong một ngôi nhà ở ngoại ô.
Nhìn các loại suy đoán kỳ quái trên mạng, sắc mặt của Chử Châu tựa hồ không thể giải thích được, làm cho người ta không đoán được suy nghĩ thật sự của ông ấy.
Một lúc sau, ông ấy thu lại suy nghĩ của mình, nhìn người đàn ông đối diện, hỏi: “Giám đốc Hàn, Hàn Lệ Hoan đã chết rồi, anh định thế nào?”
“Hàn Lệ Hoan là một người có địa vị vô cùng lớn trong nhà họ Hàn, tai nạn của cô ta giống như là một đòn nặng nề giáng xuống toàn bộ nhà họ Hàn.
Ngay cả bản thân tôi cũng thấy hối hận”
Chử Châu hai mắt mờ mịt..