“Được rồi”
Cô đẩy đơn ly hôn cho anh, không nhịn được xác nhận nói: “Như vậy là được? Nhà họ Chử sẽ không khởi tố tôi nữa chứ?”
Chử Chấn Phong ngước mắt nhìn thẳng cô: “Tôi nói chuyện giữ lời”
“Ha ha” Tần Hoài An nghĩ tới lời nói của Chử Gia Mỹ.
Sau khi xác nhận xong Tần Hoài An đã ký tên vào đơn ly hôn này, Chử Chấn Phong khép lại tài lạnh lùng nói: “Nếu cô ngoan ngoãn ký tên sớm như như không phải tốt rồi sao, cũng không cần làm ra những việc này”
Nói xong, anh dẫn đầu đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Tần Hoài An cũng đột nhiên đứng lên, không phục mà nói: “Tôi đã làm chuyện gì? Ngay từ đầu tôi đã rất chủ động tự giác ký tên, kỳ kèo không chịu kết hôn cũng là anh, lật lọng cũng là các nhà họ Chử các người!”
Nhờ nhà họ Chử ban tặng, cô bị nhốt ở cục cảnh sát nguyên một ngày, trong lòng nghẹn một bụng tủi thân và lửa giận.
Cho nên sau khi cô vừa dứt lời, cô không chút khách khí mà ném cho Chử Chấn Phong một ánh mắt xem thường, bước đi đến trước mặt một vị cảnh sát nói: “Xin hỏi hiện tại tôi có thể rời đi rồi sao?”
Đối phương vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người phụ nữ sắp trở thành tù nhân lại kiêu ngạo như vậy.
“Có thể, đây là di động và giấy chứng minh của cô, mời cô lấy”
“Cảm ơn”
Tần Hoài An tiếp nhận, bỏ qua Chử Chấn Phong, cũng không quay.
đầu lại mà đi ra cục cảnh sát.
Chử Chấn Phong bất giác tỉnh táo lại, đột nhiên đen mặt.
Anh có lòng tốt cho người phụ nữ này thêm một cơ hội, để cô ký lại đơn ly hôn và cứu cô khỏi cảnh ngồi tù.
Cô đây là đang có thái độ gì?
Chử Chấn Phong lạnh mặt đi ra ngoài.
Bên ngoài trời đã tối.
Tần Hoài An chặn lại một chiếc xe taxi, đang muốn lên xe.
Cánh tay cô bị một bàn tay to bắt lấy.
Chử Chấn Phong vẻ mặt tức giận kéo lấy Tần Hoài An.
Cả người cô yếu ớt bị lay đến đứng không vững, cũng không nén được tức giận nói: “Anh còn muốn làm gì?”
“Nhắc nhở cô một câu, hiện tại toàn thế giới đều biết cô là mợ Chử giả mạo, cô đừng đến trêu chọc nhà họ Chử nữa! Và đừng bao giờ để tâm đến cổ phần của tập đoàn Chử Thị!”
Tần Hoài An căn răng: “Cảm ơn, cảm ơn!”
Nói xong, cô dùng sức rút tay trở về, ngồi vào trong xe.
Phập một tiếng.
Cửa xe đóng mạnh trước mặt Chử Chấn Phong.
Nhìn chiếc xe đi một cách dứt khoát, Chử Chấn Phong đứng ở trong gió đêm, sắc mặt sa sầm lại.
Anh xoay người quay về xe của mình.
Nhìn đơn ly hôn Tần Hoài An mới vừa ký, lại nhớ lại lúc nãy cô ký tên không chút do dự, liền mạch lưu loát tiêu sái.
Chử Chấn Phong có cảm giác kỳ lạ trong lòng.
Một người phụ nữ giống như Tần Hoài An, thật sự sẽ dùng đơn ly hôn đế tính kế nhà họ Chử sao?
Anh cảm thấy có điểm gì đó đáng ngờ ở đây.
Nghĩ đến dáng vẻ tức giận sôi gan vừa rồi của Tần Hoài An, ánh mắt của Chử Chấn Phong chợt lóe, giây tiếp theo, anh lập tức khởi động xe chạy về nhà họ Chử..