Một lúc lâu sau, cô rút tay lại và nói: “Thai nhi mọi thứ đều ổn cả”
“Nhưng máu…” Người phụ nữ mang thai thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn thấy vết máu trên váy sắc mặt dù như thế nào cũng không thể bĩnh tĩnh lại được.
“Vừa rồi cô ngã xuống đột ngột, hoảng sợ quá độ khiến tử cung bị co thắt lại, tuy rằng có triệu chứng xuất huyết nhưng hai đứa con của cô đều rất khỏe mạnh, không hề bị sợ hãi, tim mạch của hai đứa cũng đều ổn định bình an vô sự”
“Cô … làm sao mà cô biết được tôi đang mang thai sinh đôi?!”
Người phụ nữ kinh ngạc nhìn Tân Hoài An.
“Tôi không chỉ biết cô đang mang song thai, mà còn biết được hai đứa con này của cô không dễ dàng gì mới có.
Qua ba tháng nữa cô sẽ làm mẹ rồi, khó trách ban nấy cô lại lo lắng đến như vậy” Tân Hoài An cười nhẹ nói.
Những người đứng ở xung quanh đưa mắt nhìn nhau.
Chỉ là bắt mạch thôi nhưng không những biết được đối phương đang mang thai song sinh, mà còn có thể nhìn thấy cả thai kỳ à?
Thật hay giả đấy?
Ngay cả bản thân người phụ nữ mang thai cũng sững sờ sau khi nghe những lời của Tân Hoài An.
Dường như cô ấy chợt nghĩ ra điều gì đó, nhặt một tờ giấy từ mấy món đồ rơi trên mặt đất lên, rồi mở ra: “Đây, đây là tờ giấy khám thai của tôi, toàn bộ đều bị cô nói trúng rồi!
Những người xung quanh cũng tò mò rướn cổ nhìn sang, liền nhìn thấy quả nhiên những gì ghi trên tờ giấy giống hệt như những gì mà Tân Hoài An đã nói.
Thật là như thần mà!
Người phụ nữ mang thai cất giấy tờ lại, lau nước mắt rồi nói: “Hai đứa con của tôi khó khăn lắm mới đến, tôi thật sự rất sợ chúng sẽ gặp chuyện ngoài ý muối “Cô điều chỉnh lại tâm trạng của mình đã, đừng căng thẳng quá mức, đứa trẻ nhất định sẽ thuận lợi sinh ra thôi”
Nói xong, Tân Hoài An liếc nhìn cô ấy một cái, lấy trong túi ra một tờ giấy nhỏ, nhanh chóng ghi lại thông tin liên lạc của mình.
“Đây là số điện thoại của tôi, sau này nếu cô có việc gì cần có thể liên hệ với tôi, tôi có thể giúp cô điều tiết cảm xúc trước khi sinh”
Người phụ nữ mang thai vô thức cầm lấy tờ giấy đó, nhìn lướt qua cái tên ở trên đó, nhưng Tân Hoài An chỉ viết một chữ “Tân” mà thôi.
Thấy vậy, có người nhỏ giọng thì thầm: “Tại sao thế này lại giống như là mánh lừa gạt người ta vậy đó? Không phải là đang lừa người ta đó sao?”
“Không đâu, xem ra có vẻ khá lợi hại đấy”
Một bà già nói với người phụ nữ mang thai: “Sinh một đứa con thì có thể khó khăn bao nhiêu chứ, ở thế hệ chúng tôi chỉ cần ngồi xổm trong nhà vệ sinh là cũng có thể sinh con ra được rồi đấy, còn điều tiết cái gì mà cảm xúc trước khi sinh nữa chứ? Đừng để bị lừa đó”
Nếu có người lên tiếng nói trước, tự nhiên sẽ có người phụ họa theo.
“Đúng vậy đấy, đeo cái khẩu trang che kín mít, thoạt nhìn đã không giống người tốt rồi”
Người phụ nữ mang thai đang cầm tờ giấy vẻ mặt cũng thoáng do dự.
Tân Hoài An cũng không hề phản bác lại, đỡ cô ấy dậy, rồi sau đó giúp thu dọn những thứ rơi trên mặt đất mang đến cho cô ấy.
“Có tin tôi hay không là tự do cô quyết định”
Tân Hoài An nói xong câu này liền chuẩn bị rời đi..