Cô ta hừ lạnh một tiếng: “Tôi đã đưa tiền cho anh rồi, nếu thèm phụ nữ thì tự đi mà tìm, đừng có mà gây chuyện với tôi! Nếu không thì đừng trách tôi vô tình!”
Chỉ trong nháy mắt, tròng mắt cô ta lóe lên vẻ tàn ác, điều này làm cho gã béo kia vô cùng kinh ngạc.
Thấy anh ta biết điều yên phận hơn một chút, Vương Thanh Hà nhắc nhở: “Tôi cho anh thời gian ba ngày để rời khỏi Hải Lam, nếu anh muốn ở lại đây mà không đi thì tôi cũng không đảm bảo được chuyện gì sẽ xảy ra với anh đâu”
Sau khi nói xong tất cả những điều cần nói thì lúc này cô ta mới yên tâm mà rời đi.
Đợi đến khi cô ta đi rồi, tên mập mạp cầm lấy tấm thẻ chán nản ngồi ở cạnh giường.
Đột nhiên, tâm mắt của anh ta rơi vào tấm thẻ nhỏ được đặt ở tủ đầu giường, hai mắt anh ta lập tức sáng lên, vội vã bấm dấy số được ghi trên tấm thẻ.
“Em gái học sinh ngây thơ….Đúng, mang đến cho tao hai người!”
Việc Tân Hoài An gia nhập vào tập đoàn Hàn Thị đã được quyết định xong, trước khi chính thức vào làm việc thì phải chuyển tới căn nhà được thuê ở bên này trước đã.
Kể từ cái ngày mà cô nói rõ với Trương Nhược Phi, cô vẫn luôn ở lại trong trường và không hề trở lại.
Vào cuối tuần cô đã chuẩn bị một bữa ăn cuối cùng rất thịnh soạn ở nhà họ Trương để chia tay mọi người.
“Dì Đường à, khoảng thời gian này đã làm phiền dì nhiều rồi, rất cảm ơn sự quan tâm giúp đỡ của dì”
Tân Hoài An nâng ly, nói lời cảm ơn Đường Mạc.
Đường Mạc nở nụ cười: “Cháu và Ôn Nhã Ly là người nấu cơm, ngoài ra các cháu còn dọn vệ sinh nữa.
Đây là dì không dưng lại nhận được sự chăm sóc của mấy đứa mới đúng”
“Chị Hoài An, đợi lát nữa em cùng chị đi xem nhà, chuyển nhà cần phải mua rất nhiều đồ đó.
Ôn Nhã Ly nói.
Tân Hoài An gật đầu.
Sau khi ăn cơm xong, cô chính thức tạm biệt Đường Mạc, rời khỏi nhà họ Trương.
Cô không có nhiều hành lý dư thừa mà chỉ có một chiếc ba lô đơn giản.
Cô đã sớm liên lạc với người bạn cho thuê nhà của Trương Nhược Phi để hẹn ngày đến nhận nhà.
“Khu chung cư này trông thật là cao cấp, không kém cạnh cô của em chút nào” Ôn Nhã Ly vừa quan sát vừa nói.
Tân Hoài An gật đầu, phải nói cô thật may mắn khi có thể thuê được căn nhà với giá rẻ như vậy.
Thế nhưng cô cũng hiểu rất rõ tất cả là do người chủ kia là bạn của Trương Nhược Phi.
“Đến rồi”
Hai người ra khỏi thang máy và dừng trước căn phòng số một năm không hai.
Cửa không đóng, có lẽ chủ nhà đã đến rồi.
Ôn Nhã Ly cũng đơ mặt sửng sốt, vốn dĩ cô ấy định cùng Tân Hoài An đi mua sắm những đồ đạc, vật dụng này, ngờ đâu ở đây tất cả đều có sẵn rồi.
“Chắc là có thể..” Giọng nói từ trong phòng truyền ra.
Có hai bóng dáng bước ra ngoài..