“Cô Tân” Chử Châu dừng bước lại, ánh mắt rơi vào người Tân Hoài An, mang theo dò xét.
Tang Đường rất biết cách nhìn sắc mặt, đi vào trong văn phòng trước một bước.
“Cháu đã chính thức gia nhập Tập đoàn Hàn Thị rồi sao?” Chử Châu thấy thẻ công tác ở trước ngực cô.
Tân Hoài An gật đầu: “Đúng thế”
“Vậy mới vừa rồi chú cùng Tổng giám đốc Hàn… Cháu cũng đã nghe được rồi?”
“Cháu vừa tới Tập đoàn Hàn Thị, không nghĩ tới hiệu quả cách âm của nơi này lai không tốt như thế” Tân Hoài An có chút bất đắc dĩ cười cười.
Chử Châu như suy nghĩ điều gì rồi nhìn vào cô, nói tiếp: “Cháu sẽ nói chuyện này với Chấn Phong sao?”
Tân Hoài An khế giật mình, lập tức thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói: “Tại sao phải nói cho anh ta biết? Đây là chuyện của các người, giữa cháu và anh ta với Chử Thị, đã sớm không còn bất kỳ quan hệ gì: Coi như biết Chử Châu cùng Hàn Âu Dương hợp tác, muốn đối phó với tập đoàn Chử Thị, Tân Hoài An cũng thấy vấn đề này không liên quan tới cô.
Cô không hứng thú bị cuốn vào.
Vốn cho rằng nghe được câu trả lời của cô, Chử Châu hẳn là an tâm, không nghĩ tới ngược lại sắc mặt ông ấy tối sâm, như là có một chút không vui.
Nhưng mà trên mặt ông ấy vẫn luôn ôn hòa, để cho người ta không nhìn ra thay đổi quá lớn.
“Chúng ta về sau sẽ thường xuyên gặp mặt” Ông ấy để lại câu nói này, cũng không đi quản biểu cảm quái dị không muốn của Tân Hoài An, rồi quay người rời đi.
Tân Hoài An nghĩ mãi mà không rõ ý tứ trong lời nói của ông ấy, dứt khoát đi vào gặp Hàn Âu Dương trước.
“Tân Hoài An, hoan nghênh cô gia nhập Tập đoàn Hàn Thị.” Hàn Âu Dương ngồi trên chiếc ghế của ông chủ, mỉm cười nhìn về phía Tân Hoài An nói.
“Tổng giám đốc Hàn, anh tìm tôi có việc?” Tân Hoài An đi thẳng vào vấn đề.
“Vừa rồi cô cùng Chử Châu cũng nhìn ra được sao? Tôi vô cùng cảm ơn cô đã đồng ý giữ bí mật này cho chúng tôi”
Tuy nói như thế, nhưng bên trong ánh mắt của anh ta, Tân Hoài An không cảm nhận được lòng biết ơn chân thành.
Hiển nhiên, Hàn Âu Dương còn chưa nói đến trọng điểm bên trong.
Cô nhàn nhạt nhếch môi, thản nhiên nhìn vào anh ta.
Trong mắt Hàn Âu Dương lộ ra một tia khen ngợi, rốt cục cũng nói ra: “Tập đoàn Hàn Thị và tập đoàn Chử Thị từ trước đến nay vẫn luôn không hợp, bây giờ cô gia nhập với chúng tôi, chính là người của chúng tôi, sau này nếu mà trên thương trường xuất hiện không thể tránh khỏi cạnh tranh, hi vọng cô có thể đứng vững lập trường của mình”
Tân Hoài An khẽ gật đầu, đột nhiên hiểu ra ý tứ trong câu nói vừa rồi của Chử Châu.
Ông ấy và Hàn Âu Dương cùng hợp mưu, mà mình lại gia nhập Tập đoàn Hàn Thị, tất nhiên sẽ trở thành người của bọn họ, cho nên ông ấy mới cố ý nói về sau sẽ thường xuyên gặp mặt.
Tân Hoài An cười nhạt một tiếng, nói tiếp: “Hắn là Tổng giám đốc Hàn sẽ cho là tôi sẽ vẫn có quan hệ với nhà họ Chử?”
“Cũng không phải là như vậy, tôi tin tưởng cô là người thoải mái dứt khoát, đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Chử, thì sẽ hiểu đạo lý không thể quay đầu” Hàn Âu Dương yếu ớt nói.
Tân Hoài An gật gật đầu, xem ra Hàn Âu Dương cũng rõ ràng điểm này, vậy nên anh ta mới nói với chính mình mục đích của những lời này là gì?.