Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


Mục tiêu lần này là một nhóm dược phẩm thông thường, luận tư chất và thực lực, Chử thị và Hàn thị tương đương.

Đấu thầu như vậy đương nhiên biến thành một trận cạnh tranh ưu thế của giá cả.

Cuối cùng, Hàn thị đã vững chắc thắng đấu thầu với mức giá thấp hơn Chử thị không phẩy hai mươi mốt phần trăm.

“Cậu Chử, Hàn Âu Dương bên kia hình như biết giá chào hàng của chúng ta, có người để lộ tin tức này sao?” Vệ Nam nghỉ ngờ nói một cách vô căn cứ.

Chử Chấn Phong mím môi mỏng không nói, sắc mặt âm u, ánh mắt nhìn về cách đó không xa.

Chỉ thấy Hàn Âu Dương rạng rỡ đi tới.

“Cậu Chử, xem ra hôm nay tôi hơn anh một chút, đã nhường rồi”
“Vậy thì xin chúc mừng tổng giám đốc Hàn” Chử Chấn Phong vô cảm nói.


Hàn Âu Dương khẽ thở dài: “Thật ra, nếu người ở đây hôm nay là chú hai Chử, e rằng sẽ là kết quả khác.

Cậu Chử, anh vừa mới tiếp quản bệnh viện Chử thị, cùng với chú hai Chử chắc hẳn cũng không đủ kinh nghiệm, tôi cũng chỉ chiếm hời món lợi nhỏ này thôi”
Lời này có ý kéo giãm, không cần nói cũng biết.

“Thắng một trận đua nho nhỏ cũng đủ để tổng giám đốc Hàn vui mừng đến nỗi quan tâm đến việc quốc gia rồi?” Chử Chấn Phong lạnh lùng mà liếc mắt nhìn anh ta một cái, khó mà che giấu đi sự chán ghét trong đáy mắt.

Anh lạnh giọng nhắc nhở: “Vươn tay quá dài thì cẩn thận lúc bị chém xuống thì không rút về được đâu”
Vẻ mặt Hàn Âu Dương cứng đờ, còn gây hấn tiếp thì thực sự sẽ làm cho Chử Chấn Phong xù lông lên mất, như thế thì cũng không phải là chuyện tốt gì.

Anh ta khẽ vuốt cằm, thấy ổn rồi thì nên rút thôi.

Sau đó anh ta quay người lại, đi đến trước mặt Kha Khuyết Thành người lên kế hoạch toàn bộ cuộc đua hôm nay, cao giọng mà nói: “Tổng giám đốc Kha, vì để ăn mừng hợp tác chúng ta thành công, tôi đã đặt được một chỗ tốt rồi, mời”
Tuổi của Kha Khuyết Thành còn chưa đến bốn mươi, khuôn mặt đầy nét tinh ranh và láu cá của người làm ăn, áo sơ mi phối với quần tây, tóc vuốt keo bóng bẩy.

Hắn ta cười đồng ý với lời mời của Hàn Âu Dương, lại nhìn về phía Tân Hoài An, ánh mắt đầy ẩn ý mà nói: “Cô Tân, đi cùng chứ?”

“Tôi phải về xử lý một số công việc đã..” Đối với kiểu tiệc xã giao.

này, Tân Hoài An theo bản năng mà từ c| Huống hồ, ánh mắt tên Kha Khuyết Thành này nhìn cô làm cho cô cảm thấy không thoải mái.

Nghe thấy lời của cô, sắc mặt của Kha Khuyết Thành lập tức có chút khó chịu: “Nghe nói cô Tân mới nhận chức vào Hàn Thị chưa được bao lâu, sao nào, người mới của công ty tổng giám đốc Hàn lại nhiều việc như vậy sao?”
Nửa câu sau là có ý hỏi Hàn Âu Dương.

“Đương nhiên không phải rồi” Hàn Âu Dương cười nói: “Chỉ là chăm chỉ mà thôi, cô Tân đây là nhân tài y khoa mà tôi đặc biệt mời vào Hàn Thị, lượng công việc cũng nhiều hơn một chút.”
Tân Hoài An cảm kích mà nhìn anh ta một cái.

“Công việc có bận như thế nào đi nữa, hôm nay cô Tân giúp tổng giám đốc đàm phán được một việc làm ăn lớn như vậy, ăn mừng một chút chắc cũng được chứ? Tôi cũng rất tán thưởng cô Tân đây, còn muốn đích thân mời cô vài ly” Kha Khuyết Thành kiên trì mà nói.

Vừa nghe thấy người này còn muốn kéo mình đi uống rượu, Tân Hoài An càng kiên quyết không muốn đi.

Cô đang mang thai nữa, sao lại dám uống rượu cơ chứ.

Hơn nữa tửu lượng của cô thì uống xong xảy ra chuyện thì phải làm sao giờ?
Nhưng nhìn thấy thái độ cương quyết của tên Kha Khuyết Thành kia thì không đễ từ chối lắm.

Tân Hoài An đang nghĩ phải trả lời lại như thế nào, một giọng nói trầm ấm đã vang lên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận