Bình thường đều là giọng nói của Tang Đường ở đầu bên kia truyền đạt lại tin tức, bây giờ lại biến thành một giọng nói xa lạ khác, người bên kia nói: “Tổ trưởng Tân, thí nghiệm của mọi người đã xong rồi, tổng giám đốc Hàn muốn xem báo cáo tổng kết”
“Được rồi, sau khi tôi chỉnh sửa xong tôi sẽ mang tới đó.”
Sau khi cúp điện thoại, Tân Hoài An chỉnh sửa lại tài liệu xong, cô ghim chúng lại với nhau rồi đích thân đưa đến văn phòng của tổng giám đốc.
Cửa phòng làm việc không khóa, Tân Hoài An nhìn vào bên trong, cô thấy Hàn Âu Dương đang nói chuyện điện thoại với đối tác làm ăn của anh ta, bọn họ hẹn nhau thời gian rảnh thì đi chơi golf.
Điều khiến Tân Hoài An cảm thấy ngứa mắt đó chính là nụ cười vui vẻ kia của Hàn Âu Dương.
Ngày đó lúc Tân Hoài An nói chuyện với Tang Đường ở trong thang máy thì cô biết rất rõ Tang Đường thích Hàn Âu Dương.
Còn anh ta thì sao? Rõ ràng là từng có quan hệ thân mật như thế với cô ấy mà bây giờ thấy cô ấy gặp khó khăn lại vẫn cứ bình chân như vại.
Đúng là đàn ông.
Trong lòng Tân Hoài An có một tia khinh thường, nhưng trên mặt cô không để lộ ra một chút nào cả, cô chờ Hàn Âu Dương gọi điện thoại xong thì mới giơ tay gõ cửa, cầm tài liệu đi vào.
“Giám đốc Hàn, đây là những tài liệu mà anh yêu cầu”
Hàn Âu Dương chậm rãi thu nụ cười trên mặt lại rồi gật đầu ở đó đi”
Tân Hoài An ngước mắt nhìn anh ta một cái, cô không nói gì nữa mà đi ra ngoài.
Lúc này, một người phụ nữ đi tới trước mặt cô.
Ánh mắt của Tân Hoài An và cô ấy bất ngờ chạm vào nhau, cô không khỏi ngẩn ra một chút, đó là Tang Đường ư?
Không phải công ty nói là cô ấy đã bị sa thải rồi, hiện tại hẳn là đang bị điều tra ở trong đồn cảnh sát sao?
“Ừ, đặt “Chào cô Tân” Tang Đường chào hỏi cô trước.
Tân Hoài An che giấu sự kinh ngạc của mình, cô gật đầu đáp lại cô ấy nhưng không ngừng chân lại mà vẫn đi thẳng ra ngoài, nhưng cô vẫn có thể nghe được tiếng nói của hai người phía sau: “Tôi cứu cô ra không có ý gì khác cả, sau này cho dù cô có đi đâu thì cũng đừng trở về nữa.
Còn đứa bé trong bụng cô, có giữ lại hay không cũng tùy cô Đây là giọng nói của Hàn Âu Dương.
“Đây là con của tôi và anh, tôi nhất định sẽ giữ nó lại, nhưng anh cứ yên tâm đi, tôi sẽ không lợi dụng đứa bé này tới tìm anh nữa đâu.”
Đứa bé ư?
Ánh mắt của Tân Hoài An lóe lên, cô rời đi nhanh hơn.
Cô không muốn tìm tòi nghiên cứu mối quan hệ sâu xa hơn giữa Hàn Âu Dương và Tang Đường.
Sau đó, Tang Đường giống như bốc hơi khỏi thế gian vậy, cô ấy hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.
Trợ lý giám đốc mới thay thế vị trí vốn có của Tang Đường, tất cả công việc trong công ty vẫn được tiến hành đâu ra đấy.
Tổ nghiên cứu của Tân Hoài An cũng nhận được một hạng mục nghiên cứu mới, lại mở ra hình thức phòng thực nghiệm bận rộn một lần nữa.
Một tuần làm việc bận rộn kết thúc, thứ sáu này là một ngày rất hiếm hoi mà công việc không nặng nề.
Buổi sáng, sau khi kết thúc công việc thì Tân Hoài An chuẩn bị rời đi sớm.
Hôm nay là ngày cô đi khám thai.
Tân Hoài An đi từ thang máy xuống đại sảnh tầng một rồi đi ra phía ngoài.
Lúc này, đột nhiên chỗ lối vào lại ầm ï lên..