Tân Hoài An nhận ra cái túi nhỏ của mình, kích động không thôi, cảm kích nói: “Cảm ơn”
Cô vội vàng mở ra, bên trong có điện thoại, các loại thẻ, còn có kim bạc mà bà cho, tất cả đều còn!
Tân Hoài An nặng nề thở phào một hơi, nhìn màn hình điện thoại đã tối đen, hỏi mượn y tá đồ sạc, trước tiên phải sạc điện thoại đã.
Chỉ là, không biết điện thoại ngâm nước có bị hỏng không.
Sau khi sạc điện xong, Tân Hoài An mở điện thoại ra, may mà vẫn có thể dùng.
Nhật ký cuộc gọi có vài cuộc gọi nhỡ, còn có vài tin nhắn.
Bởi vì mất ngày nay không thể liên lạc với cô nên Ôn Nhã Ly vô cùng lo lắng.
Tân Hoài An ngay lập tức gọi cho cô ấy một cuộc điện thoại.
“Chị Hoài An, cuối cùng chị cũng liên lạc với em rồi! Em cứ lo mãi chị xảy ra chuyện, nếu còn không có tin tức của chị chắc em phải báo cảnh sát mất”
“Mấy ngày nay điện thoại di động của chị bị hỏng, giờ mới sửa được” Tân Hoài An tùy tiện viện một lý do, không muốn nói thật cho Ôn Nhã Ly biết để cô ấy lại lo lắng thêm.
“Thế ạ?” Ôn Nhã Ly đương nhiên không hề nghỉ ngờ, lại hỏi: “Ở Châu Thái thế nào rồi, chị đã quen chưa? Đợi em làm việc xong sẽ tới đó tìm chị nhé!”
“Được”
Tân Hoài An đáp lại một tiếng, sau đó nói chuyện với Ôn Nhã Ly một lát, thấy y tá mang thuốc tới, cô nói: “Bên chỗ chị có việc rồi, lần sau nói tiếp nhé”
Uống thuốc xong, cô nằm trên giường không có việc gì làm, Tân Hoài An lại mở tỉ vi trong phòng bệnh lên.
Bật mấy kênh, nếu không phải là mấy phim truyền hình không có chút giá trị nào thì lại là mấy chương trình giải trí, đối với một người bình thường không hề xem những thứ này như cô mà nói thì khó mà không cảm thấy buồn tẻ.
Khi đang chuẩn bị tắt ti vi, không cẩn thận lại bật tới một kênh, đang thông báo tin tức giải trí.
“Cách đây không lâu, sau khi người cầm quyền tập đoàn Tân Thị, Chử Chấn Phong và Vương Thanh Hà cử hành lễ đính hôn trên du thuyền, lại có tiến độ mới, hai người sẽ cử hành hôn lễ vào tháng sau!.
truyện ngôn tình
Đính hôn và kết hôn chỉ cách nhau một tháng, sự thật bất ngờ là: Anh Chử từng nói sẽ tổ chức một hôn lễ hoàn hảo cho Vương Thanh Hà, có đầy đủ các quy trình của một hôn lễ! Bởi vậy có thể thấy, anh Chử thật sự vô cùng yêu thương mợ Chử, quả là tấm chân tình thật lòng!”
Tân Hoài An không khỏi ngẩn ra, ánh mắt dừng ở hình ảnh Chử Chấn Phong và Vương Thanh Hà trong tin tức trên màn hình, đôi mắt dần dần chất chứa sự lạnh lẽo.
Vừa nghĩ tới Chử Chấn Phong vì Vương Thanh mà mà suýt chút nữa khiến mình vừa đứa bé trong bụng chết chìm, cục tức này, làm sao cô nuốt nổi đây?
Lửa giận trong lòng cô dâng lên cuồn cuộn, không thể bình tĩnh lại.
Lúc này, đột nhiên trong bụng truyền tới một cơn đau.
Tân Hoài An cả kinh, không dám tùy tiện tức giận nữa, cố gắng để bình ổn cảm xúc lại.
Suýt nữa thì quên, hiện giờ cô đang mang thai, thai nhi còn khá yếu, quả thật không thể tùy ý tức giận được.
Cô võ về chiếc bụng của mình, lâm vào trầm tư.
Cuối cùng, vì lo lắng cho an toàn của đứa nhỏ, cô chỉ có thể tạm thời buông tha cho việc tìm Chử Chấn Phong tính món nợ này.
Tân Hoài An liếc nhìn hai người đó trên bản tin tức, lạnh lùng tắt TV.
Sau khi Vương Thanh Hà xuất viện, bà cụ Chử trước tiên sai người đưa cô ta đến nhà họ Chử.
Người nhà họ Chử đều đang ở nhà, bọn họ quanh thành một đoàn, hăng hái thảo luận đứa nhỏ trong bụng cô ta.
“Ngày cưới của con và Chấn Phong đã chọn xong rồi, bây giờ con đang mang thai, khoảng thời gian này con nhất định phải chú ý sức khỏe” Tống Cẩn Dung dặn dò nói..