Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


Sau khi Vệ Nam rời đi, Chử Chấn Phong đang ngồi trên ghế trong phòng làm việc không hề thả lỏng.

Ngón tay anh tiếp tục gõ lên bàn theo nhịp, khuôn mặt lạnh lùng làm cho người ta không thể đoán được anh đang suy nghĩ gì.

Anh có cảm giác có thể chuyện này không đơn giản như vậy.

Bệnh viện Tư nhân Phú Khang.

Tân Hoài An đang được 183 bảo vệ, thuận lợi mà mượn được một chiếc xe lăn nhỏ để đưa Thiên Nam ra ngoài.

Họ vừa bước chân trước ra bệnh viện, Vệ Nam đã chân sau đi vào trong phòng bệnh của Thiên Nam, còn có hai người bác sĩ chịu trách nhiệm làm xét nghiệm ADN đi theo lấy mẫu của Thiên Nam.

Vừa đi vào phòng bệnh, bên trong đã sớm trống không rồi.

Gọi những nhân viên y tế chịu trách nhiệm trông coi Thiên Nam đến hỏi, kết quả mọi người đều không biết là Thiên Nam đã đi đâu.


Vệ Nam vô cùng kinh ngạc, phản ứng đầu tiên trong đầu chính là: Có khi nào bên Hàn Thị đã nhận được tin tức, biết cậu Chủ đã muốn làm xét nghiệm ADN, cảm thấy chột dạ nên lén lút đưa người đi rồi?
Nhưng mà cậu ta cũng biết rõ, chỉ là một đứa trẻ mà có thể trốn đi dưới sự trông coi của bốn người nhân viên y tế là chuyện không hề đơn giản.

Vệ Nam lập tức truy hỏi bốn người nhân viên y tế chịu trách nhiệm trông coi, ba người đã lắc đầu bảo không biết.

Chỉ có một người bác sĩ suy nghĩ hồi lâu, cẩn thận mà nói: “Trước đó, cậu Liễu đã đến phòng bệnh nói muốn một mình nói chuyện với đứa bé kia nên đã đuổi tôi đi”
“Cậu Liễu?” Vệ Nam có chút ngạc nhiên.

Bác sĩ không dám nói linh tinh, chỉ có thể thành thật mà nói: “Ừm, nhưng mà tôi không biết có phải là cậu Liễu đưa người đi không”
Vệ Nam trầm ngâm một lát, sau đó lập tức hành động, đi xem băng giám sát.

Rất nhanh, bộ phận bảo vệ của bệnh viện đã đưa cho cậu ta băng giám sát.

Vệ Nam xem xong băng giám sát, không hề nhìn thấy được cảnh tượng đứa bé đi ra khỏi phòng bệnh, ngược lại là có một nữ y tá đi theo sau cậu Liễu, sau đó đi ra khỏi khu vực của camera giám sát.


Cậu ta nghỉ ngờ mà nhìn chằm chằm người y tá đó một lúc lâu, càng nhìn càng thấy khả nghi.

“Cô y tá này vào lúc nào vậy, cô ta làm gì vây?”
Cậu ta chỉ vào bóng người trên băng giám sát mà hỏi bác sĩ đứng bên cạnh.

Bác sĩ nhìn một chút rồi buồn rầu mà lắc đầu: “Không biết được, sau lại có cô y tá ở trong phòng bệnh chứ? Trước đó lúc cậu Liễu ở đây, hình như tôi không nhìn thấy người này..” Đọc tại truyen.one để ủng hộ chúng mình nhé!
Vệ Nam trợn mắt mà nghỉ ngờ hỏi: “Sau lại không nhìn thấy một người sống sờ sờ thế này ở trong phòng bệnh cơ chứ?”
“Trợ lý Vệ, tôi thực sự là không chú ý đến..”
Vệ Nam không nói gì, thấy đối phương thực sự là không biết được gì nhiều nên cũng không hỏi nữa.

Cậu ta vẫn là lấy đoạn băng này lại trước rồi để cho cậu Chử xem đi.

Vệ Nam gửi đoạn băng qua đó.

Chử Chấn Phong nhận được đoạn băng thì tiện tay mở ra, rất nhanh đã xem xong.

Anh có chút bất ngờ khi thấy người đó có thể đi vào trong được.

Nhưng mà sau khi xem lại một lần nữa thì ánh mắt của anh lại dừng lại ở trên người cô y tá đó..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận