Tuy nhiên, bàn tay mà cô ta giơ lên còn chưa kịp hạ xuống thì cổ tay đã bị kìm chặt lại rồi.
Chử Chấn Phong nắm lấy cổ tay cô ta, ngăn cản cái tát đang chuẩn bị giáng vào mặt của Tân Hoài An, nhìn cô ta với vẻ thăm dò.
Vương Thanh Hà không hổ danh là vừa nhận được danh hiệu nữ diễn viên xuất sắc, kỹ năng diễn xuất phải nói là hết sức dễ dàng bày ra.
Cô ta lập tức đỏ cả mắt, vẻ mặt vô cùng uất ức nói: “Chấn Phong, Tân Hoài An cô ta ức hiếp người quá đáng rồi! Cô ta vậy mà lại ra tay với mẹ của em, em nhất định phải trả lại cho cô ta cái tát này!”.
truyện teen hay
“Cô ấy đánh mẹ cô à?”
Vương Thanh Hà căn môi tức giận nói: “Đúng vậy, mẹ em phát hiện ra cô ta muốn lợi dụng đứa nhỏ đó để chạy đến lừa gạt nhà họ Chử, nên muốn ngăn cản cô ta lại, không ngờ lại bị cô ta tát cho một cái! Cái cô Tân Hoài An này thật là quá đáng lắm rì Nghe xong câu nói của cô ta, Chử Chấn Phong vô thức liếc nhìn Tân Hoài An một cái.
Anh buông tay Vương Thanh Hà ra và nói với cô ta: “Chuyện đứa trẻ đó chúng tôi đang xác minh rồi đây”
Sau đó, quay đầu lại nói với Tân Hoài An: “Cô tiếp tục nói đi”
Trong lòng Vương Thanh Hà chợt lo lắng, căn bản là không cho Tân Hoài An có cơ hội để mở miệng, cô ta đã giành nói trước: “Tân Hoài An, cô thật là mặt dày vô liêm sỉ, ba năm trước là do cô đã mạo danh tôi, phá hỏng hôn sự của tôi với Chấn Phong, bây giờ cô lại muốn lợi dụng một đứa trẻ không rõ danh tính để chiếm lấy vị trí của tôi ư!”
Nói xong, cô ta lại nhìn Chử Chấn Phong, lo lắng cau mày, ra vẻ xinh xắn đáng thương nói: “Chấn Phong, em đã từng nói với anh rằng em không bận tâm đến sự tồn tại của đứa trẻ đó, thậm chí em còn bằng lòng đối xử tốt với nó, nhưng bây giờ đứa trẻ đó vậy mà lại là con của Tân Hoài An, em thật sự khó mà chấp nhận được.
Nếu cô ta muốn mang đứa trẻ đó vào nhà họ Chử, liệu có phải là anh sẽ không còn đồng ý lấy em nữa hay không…”
Vẻ cô đơn, chán nản và đắn đo trên gương mặt của cô ta quả thật là bày ra rất đúng lúc, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ phải động lòng mà thôi.
Nhưng trong một khoảnh khắc Chử Chấn Phong thật sự đã bị hỏi trúng rồi, không nghĩ ra được đáp án thích hợp.
Anh kiềm chế sắc mặt lại và nghiêm túc nói: “Tôi chỉ muốn xác minh rõ đứa trẻ đó có phải là của tôi hay không trước đã”
Vương Thanh Hà đã nhìn thấy rõ phản ứng của anh trong tâm mắt, trong lòng vô cùng kinh ngạc và sửng sốt.
Cô ta còn muốn nói gì nữa thì Tân Hoài An cứ bị cô ta cắt ngang lời nói mãi mới sốt ruột lên tiếng: “Nếu như cậu Chử chỉ muốn xác nhận thân phận của đứa trẻ, tôi cũng lười nói những câu vô dụng nữa rồi, tôi có thể đưa anh đi gặp đứa bé, rồi làm xét nghiệm giám định quan hệ cha con ngay tại chỗt”
Vừa rồi Vương Thanh Hà làm ầm ï như vậy đã làm chậm trễ rất nhiều thời gian.
Bên phía Thiên Nam sắp không kịp nữa rồi.
Vì vậy, Tân Hoài An dứt khoát nói rằng sẽ đưa bọn họ đến trước mặt Thiên Nam làm giám định ngay tại chỗ!
Nói xong câu này, Tân Hoài An quay sang nhìn chăm chằm vào Hàn Lệ Thu.
Hàn Lệ Thu khẽ gật đầu.
Sau khi nhận được ám hiệu Chử Gia Mỹ liền lập tức đứng lên và nói: “Đúng vậy, chỉ cần để anh trai và đứa trẻ đó làm xét nghiệm quan hệ cha con ngay tại chỗ, kết quả tự nhiên sẽ rõ ràng thôi!”
“Được” Chử Chấn Phong nhàn nhạt lên tiếng.
Những người khác trong nhà họ Chử Hoài Sơn nhiên cũng không có ý kiến gì cả, cùng với người dẫn đầu là bà cụ Chử đều muốn đến bệnh viện đích thân xem kết quả.
Bằng cách này, cho dù Vương Thanh Hà có muốn gây chuyện, cũng không thể chống lại suy nghĩ nhất trí của tất cả mọi người rồi.
Cô ta u ám liếc nhìn Tân Hoài An một cái.
Chuyện về đứa trẻ đó không thể giấu được nữa rồi, bây chỉ có thể nghĩ cách không để cho người nhà họ Chử biết người cứu Chử Chấn Phong đêm đó là Tân Hoài An chứ không phải là cô ta Vương Thanh Hà.
Còn về phần mẹ con Tân Hoài An muốn vào nhà họ Chử rồi đuổi cô †a đi sao?
Hứ, cứ chờ xem!.