Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


Tịch Sơn Lâm khoa trương trốn ra sau lưng Trần Bảo Nam, chỉ lộ ra một cái đầu, “Cậu đúng là một tên cuồng em gái, không thể trêu vào được!” Hạ Phỉ và Hứa Cao Lãng nhìn hai người, mặt mũi lạnh lùng.

Tân Dụ không cùng Tịch Sơn Lâm chơi đùa, hỏi: “Đúng rồi, các cậu nhìn thấy Anh Phong chưa? Hôm nay hình như còn chưa thấy anh ấy?”
“Anh ấy không phải lúc nào cũng xuất hiện cuối cùng sao?
Phải giữ gìn cảm giác thần bí nha” Tịch Sơn Lâm trả lời một câu.

Lần này, Tân Dụ cũng không nói thêm cái gì nữa.

Trong đại sảnh náo nhiệt ồn ào, so sánh mà nói thì phía bên Chử Chấn Phong vô cùng yên tĩnh.

Yên tĩnh đến mức làm cho người ta cảm thấy bức bối.

Rất nhanh đã đến thời gian diễn ra hôn lễ, Chử Chấn Phong cũng không mất bình tĩnh.

Tùy ý để người hầu giúp anh chỉnh sửa quần áo, khuôn mặt anh tuấn của anh lạnh lùng như băng.

“Không có ai tìm đến sao?” Giọng Anh Phong thấp tản ra khí tức lạnh lẽo.


“Không có.” Thuộc hạ ngắn gọi trả lời, lập tức cúi đầu xống, không dám nhìn vào con ngươi lạnh lùng của người đàn ông.

Chử Chấn Phong mặt không có biểu cảm gì, đối với loại đáp án như thế này sớm đã không còn cảm giác.

Đồng hồ trên trường báo đã đến thời điểm, anh nghiêm nghị quay người, nhanh chân đi ra khỏi căn phòng.

Ởmột phía khác.

Liễu Thanh Phong đang dùng toàn bộ sức lực tìm kiếm Tân Hoài An.

“Cậu Liễu, nếu không quay lại thì sẽ không kịp tham dự ẽ mất” Thuộc hạ nhắc nhở.

“Gấp cái gì, Chử Chấn Phong kết hôn chứ có phải tôi kết hôn đâu, kể cả tôi không đi thì cũng không sao cải” Liễu Thanh Phong xem thường nói, gương mặt lộ ra vẻ kiên quyết: “Nhất định phải tìm được Tân Hoài An!” Thuộc hạ không nói thêm gì nữa, tiếp tục tìm kiếm.

Không lâu sau cuối cùng cũng có phản hồi.

Thuộc hạ kích động nói: “Cậu Liễu, tra ra được tung tích của Tân Hoài An rồi, sáng sớm hôm nay cô ấy đến nhà lớn nhà họ Chử!”
“Cô ấy đi đến nhà lớn nhà họ Chử làm cái gì?” Liễu Thanh Phong kinh ngạc, lập tức không chút do dự nói: “Quay về!” Nhà lớn nhà họ Chử.


Trong đại sảnh.

Hôm dễ đã chính thức bắt đầu.

Dưới sự chờ mong của mọi người, cô dâu và chú rể trong trang phục màu đỏ, một người đi ra từ bên trái, một người đi ra từ bên phải đại sảnh.

Chử Chấn Phong trong lòng có chuyện suy nghĩ, cũng không để ý cô dâu trước mặt có gì khác nhau.

Chỉ là lúc hai người càng đi càng gần, một mùi hương rất quen thuộc mơ hồ tràn vào trong mũi, làm cho anh giật mình.

Chử Chấn Phong nhanh chóng ngước mắt nhìn xung quanh một lần, cũng không tìm thấy người đó.

Không khỏi nghi ngờ.

Là ảo giác sao?
Mọi người không hiểu nhìn anh.

Người chủ hôn ở một cạnh nhẹ giọng nhắc nhở, “Cậu Chử?”
Chử Chấn Phong không thể không thu tầm mắt lại, nhìn vào cô dâu Vương Thanh Hà trước mặt.

Nghĩ đến việc hôn lễ này không phải là mong muốn của mình, anh không nhìn nữa, quay người, bước bước đầu tiên lên thảm đỏ.

Cô dâu cũng có người khác đỡ lên, cùng với anh cùng nhau đi lên thảm đỏ phía trước..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận