Sau khi tang lễ của Trương Mỹ Văn kết thúc, nhà họ Chử bên này cũng nhận được tin tức đồng ý huỷ hôn của nhà họ Vương.
Hơn nữa, đồng thời còn có điều kiện bồi thường để ra của nhà họ Vương.
“Mười lăm phần trăm cổ phần tập đoàn Chử thị, hai công ty y dược, còn có giải trí Tinh Du?” Liễu Giai Tâm nhận được tờ danh sách liệt kê bồi thường, vừa nhìn thì đã tức đến nỗi vứt xuống đất.
“Lòng tham của nhà họ Vương này quả thật là không nhỏ, để bọn họ đề ra điều kiện bồi thường, vậy mà thật sự dám găm lớn như thết” Bà ấy nổi giận nói, dường như cuối cùng cũng nhìn rõ bộ mặt thật của người nhà họ Vương.
Chử Gia Mỹ nhặt tờ danh sách lên, nhẹ nhàng nói: “Mẹ, người nhà họ Vương sẽ không phải là không muốn huỷ hôn, cố ý đề ra loại yêu cầu gây khó dễ cho chúng ta chứ?” Liễu Giai Tâm nhíu mày, suy nghĩ: “Cũng không phải không có khả năng này”
“Con thấy, chúng ta vẫn là đưa danh sách cho anh trai đi, để anh ấy quyết định” Chử Gia Mỹ nói.
Liễu Giai Tâm cũng chỉ đành gật đầu.
Huỷ hôn là Chử Chấn Phong để ra, bồi thường cũng là anh đề ra.
Bây giờ nhà họ Vương gặm miếng to như vậy, để xem anh xử lý chuyện này như thế nào.
Liễu Giai Tâm phất phất tay: “Con đi nói với anh con chuyện này đi” Dù sao, bà ấy không muốn quan tâm chuyện này nữa.
Mắt nhìn Chử Gia Mỹ rời đi, Liễu Giai Tâm phất tay ra hiệu cho người hầu: “Đi mời cô tư Tân đến đây” Bây giờ khiến bà ấy lo lắng nhất là hôn ước của Liễu Thanh Phong và Tân Bảo Nga còn có thể cứu vãn được không.
Trong phòng bệnh.
Chử Chấn Phong nhìn điều kiện bồi thường huỷ hôn của nhà họ Vương đề ra, vẻ mặt trầm lắng, khiến người khác đoán được anh đang nghĩ gì.
“Anh…” Chử Gia Mỹ thăm dò mở miệng.
“Ra ngoài” Đôi môi mỏng của Chử Chấn Phong phun ra hai chữ, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng.
Chử Gia Mỹ còn định nói cái gì, nhưng lại bị Vệ Nam kéo ra ngoài.
“Cô Gia Mỹ, anh Chử anh ấy cần cân nhắc suy nghĩ một mình” Vệ Nam giải thích nói.
Chử Gia Mỹ không hài lòng nhíu mày, nói: “Được rồi, vậy thì anh tôi cần phải suy nghĩ thật cẩn thận, phiền trợ lý Vệ anh nói với anh ấy một tiếng, tôi cần phải truyền tin về cho nhà họ Vương bên kia”
Vệ Nam có chút giật mình sửng sốt, sao cô Gia Mỹ lại biến thành người trung gian rồi?
Nhưng cậu ta cũng không có nói cái gì, gật gật đầu: “Được” Tiên Chử Gia Mỹ đi, Vệ Nam quay người trở về phòng bệnh, lại thấy người đàn ông ngồi trên giường bệnh nhìn nhìn qua.
Con mắt hẹp dài lộ ra một tia ánh sáng tinh khôn sâu xa.
Anh thấp giọng nói: “Đi nói với nhà họ Vương, điều kiện bồi thường mà bọn họ muốn, tôi đồng ý.”
Cậu Chử thẳng thắn đồng ý yêu cầu của nhà họ Vương như thế, khiến Vệ Nam có chút không ngờ được.
Cậu ta nhanh chóng đè nén sự kinh ngạc của mình, truyền đạt ý của Chử Chấn Phong cho bố con nhà họ Vương.
Trong thư phòng nhà học Vương, vọng lại tiếng cười đắc ý của Vương Bách Điền.
“Mười lăm phần trăm cổ phần của tập đoàn Chử thị, còn có hai công ty y dược, một công ty giải trí đứng đầu.
Cộng lại với nhau nói thế cũng giá trị chục tỷ, sau này nhà họ Vương chúng ta cũng có thể coi là một nhà siêu cấp giàu có rồi” Ông ta của lúc này, vẻ mặt phơi phới đắc ý, trên mặt làm gì còn nhìn ra một chút nào là đau lòng để tang vợ chứ.
Vương Thanh Hà nhìn ông ta, lại chuyển mắt nhìn tấm ảnh cả gia đình chụp chung ở trên bàn, không biết là đang nghĩ cái gì.
Qua một lúc sau, cô ta mở miệng nói: “Bố, bố quên chuyện chúng ta đồng ý với Chử Gia Mỹ rồi sao, giải trí Tinh Du là cô ta chỉ định đó…” Vương Bách Điền chầm chậm dừng cười lại, đầu lông mày nhăn lại..