Tân Hoài An lại cứng đờ, có chút khó hiểu hỏi: Phong, loại chuyện như thế này… không được nói linh tỉnh”
“Tôi không có nói lung tung!” Liễu Thanh Phong rất nhanh phản bác lại.
Anh ta dùng cái tay không bị thương nắm lấy bàn tay của cô, ấn ở ngực của mình, ánh mắt trầm tĩnh sáng lên nhìn chằm chằm vào cô, phảng phất xen lẫn một cảm xúc hưng phấn khó có thể nói: “Tân Hoài An, anh thích em” Lồng ngực của anh ta đập phập phồng, rất mạnh mẽ.
Hận không thể đem tình yêu nóng bỏng này của anh ta, không chút che giấu nào bày ra trước mặt Tân Hoài An.
Tân Hoài An chần chờ, không biết nên nói cái gì mới tốt.
Cô muốn rút tay về theo bản năng, như Liễu Thanh Phong lại nắm chặt tay cô không buông, sức của cô vốn dĩ là không so với anh ta được.
Tân Hoài An hơi nhíu mày, nói ra hai chữ: “Buông tay” Liễu Thanh Phong lại không buông, nói: “Anh cũng đã nói với các bác rồi, người anh thích là em” Tân Hoài An kinh ngạc nhìn anh ta: “Anh..”
Đối diện với ánh mắt nóng bỏng của anh ta, cô đột nhiên thở dài, buông mắt xuống nói: “Thật xin lỗi, tôi không hề thích anh” Liễu Thanh Phong sửng sốt.
Có lẽ là không ngờ tới Tân Hoài An lại từ chối mình thẳng thừng như thế.
Nhân lúc anh ta đang sửng sốt, Tân Hoài An rút tay lại.
Cô ngẩng đầu lên nhìn anh ta một lần nữa, vẻ mặt thản nhiên: “Tôi vẫn luôn xem anh là bạn bè bình thường”
“Bạn bè?” Liễu Thanh Phong cân nhắc hai chữ này, sáng tỏ cười, nói: “Không sao cả, bạn bè cũng có thể phát triển thêm một bước nữa, đề nghị ban nãy của anh… chỉ là thấy em lo lắng cho Thiên Nam như thế, nếu như không muốn để Chử Chấn Phong cướp thẳng bé đi, kết hôn với anh là một cách rất tốt.”
Tân Hoài An nhìn anh ta một lúc lâu, mới tiếp thu được câu nói của anh ta.
Cô tỉnh táo lại nói: “Nếu như trước kia không hiểu rõ tâm ý của anh, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ cái đề nghị này.
Nhưng bây giờ…rất xin lỗi, tôi sẽ không kết hôn với anh.” Đây là nguyên tắc của Tân Hoài An đối xử với bạn bè.
Nếu như biết rõ ràng Liễu Thanh Phong có tình cảm kia với cô, nếu như cô còn đồng ý kết hôn thì từ mặt tâm lý của hai bên, thật ra đối với anh ta mà nói là không công bằng.
Liễu Thanh Phong cũng là lần đầu tiên phát hiện Tân Hoài An là một người cực kỳ ngay thẳng, tính cách vừa chính trực vừa thẳng thắn.
Nhưng cố tình anh ta lại thích cô như thết Nhưng, Tân Hoài An vậy mà một chút ý với anh ta cũng không có, điều này thật sự quá là đả kích người rồi.
Liễu Thanh Phong có chút không cam tâm, nói: “Lúc trước khi ở nước ngoài, chúng ta cùng ăn cùng ở một tháng, không phải rất hoà hợp hay sao? Nếu như em đồng ý kết hôn với anh, chúng ta dựa theo cách sống chung với nhau như thế, cũng có thể mà” Tân Hoài An không có trả lời, chỉ là nhìn anh ta một cái thật sâu, lắc đầu.
Sau đó, kéo mở cửa phòng bệnh đi ra.
Cửa vừa mở ra, một thân hình chắn trước mặt của cô, cả người tản ra hơi thở lạnh lẽo tàn độc.
Tân Hoài An ngẩng đầu lên, đối diện với gương mặt lạnh lùng u ám của Chử Chấn Phong.
Cô hơi ngạc nhiên, sao anh xuống giường rồi?
Ánh mắt của Chử Chấn Phong chỉ dừng ở trên người của Tân Hoài An một lúc rồi chuyển hướng sang nhìn Liễu Thanh Phong, con mắt lạnh lùng híp lại, lộ ra ý cảnh cáo.
Liễu Thanh Phong không hề kiêng dè, đón nhận ánh mắt của anh, trong mắt hai người đều mang ý biểu thị công khai.
Cuối cùng Chử Chấn Phong thu ánh mắt lại trước, thản nhiên nói với Tân Hoài An: “Tôi muốn đi vệ sinh” Tân Hoài An khó hiểu nhìn anh, không đợi cô đặt câu hỏi, trên tay đã bị nhét một cái gì đó vào..