Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


Tân Bảo Nga trực tiếp gõ cửa phòng đối diện.

Người mở cửa là Vệ Nam: “Cô Tư?” Cậu ta biết Tân Bảo Nga ở đối diện chăm sóc cho Liễu Thanh Phong, chỉ là nghe nói tính cách của cô Tân này cũng tương đối lạnh lùng, không thích đi lại xung quanh, cũng rất ít khi nhìn thấy cô ta chủ động đi tới.

Vì vậy, Vệ Nam có chút ngoài ý muốn thì hơi sững sờ rồi mới mời cô ta vào trong.

“Tôi tới tìm Tân Hoài An” Tân Bảo Nga biểu hiện rõ ý muốn, ánh mắt đã nhìn một lượt trong phòng.

Đầu tiên nhìn thấy Chử Chấn Phong, nhẹ nhàng gật đầu với anh biểu đạt ý chào hỏi.


Sau đó ánh mắt rơi tới bên cạnh bàn, ở trên người Tân Hoài An đang cùng đứa bé đọc sách.

Tân Hoài An nghe nói cô ta tới tìm mình, sớm đã đứng dậy, chủ động tiến lên chào hỏi: “Cô Tân, cô tìm tôi có chuyện gì thế?”
“Là chuyện liên quan tới vết thương của anh Thanh Phong, anh ấy bị thương trong xương, tôi muốn hỏi cô xem có cách nào hay không…”
Tân Hoài An giống như đang suy nghĩ gì đó, xoay người đi tới chiếc tủ ở bên cạnh lấy ra một quyển tập: “Tình trạng của Liễu Thanh Phong, tôi ngược lại nghĩ tới một phương pháp điều trị, có thể giúp tay phải của anh ấy không chịu ảnh hưởng nữa, chỉ có điều cần phẫu thuật lần nữa” Nói rồi, Tân Hoài An lật quyển tập ra mở cho Tân Bảo Nga xem.

Tay của Liễu Thanh Phong là vì cứu cô mà bị thương, Tân Hoài An suy nghĩ tới tính đặc thù công việc của anh ta, không thể không quan tâm.

Vì vậy khoảng thời gian này thật sự cô cũng luôn để ý xem có phương pháp nào có thể cứu vãn cánh tay của anh ta hay không, kết quả, thật sự cô nghĩ ra rồi.

Tân Bảo Nga nhìn đủ các loại tranh hệ thống phẫu thuật mà Tân Hoài An vẽ trên giấy, thuốc tiêm, linh kiện, cau mày thật chặt.

Cách Tân Hoài An dùng này là phương pháp điều trị tây y, cô ta là người tập trung nghiên cứu đông y dược, giống như…nghe không hiểu.

Tân Bảo Nga chỉ có thể mơ hồ gật đầu: “Cô Tân, vẫn là cô tài giỏi”
“Chỉ là cách phẫu thuật này độ nguy hiểm cũng cao, vô cùng thử thách kỹ thuật của bác sĩ mổ chính, một chút bất cẩn thôi chỉ sợ sẽ khiến toàn bộ cánh tay của anh ấy tàn phế” Tân Hoài An đóng quyển vở lại nói.

Tân Bảo Nga dường như đang suy nghĩ gì đó, đột nhiên nói: “Cô Tân, cô có thể cho tôi mượn cuốn sổ này một chút được không? Tôi muốn đọc thử, nhân tiện hỏi ý của anh Thanh Phong luôn.”
Tân Hoài An hòa phóng đưa cuốn sổ cho cô ta, gật đầu nói: “Ừ, nếu Liễu Thanh Phong không muốn chấp nhận nguy hiểm thì có thể loại trừ cách này đi” Tân Bảo Nga “ừ” một tiếng rồi xoay người đi ra ngoài.


Tân Hoài An đang định đọc sách cùng Thiên Nam tiếp, nhưng vừa quay người lại thì thấy vị trí ban nãy của mình đã bị một người đàn ông nào đó chiếm giữ.

Cô cau mày với vẻ kỳ quái, nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng, chậm rãi đi tới.

Vốn dĩ muốn đuổi người đàn ông đó đi nhưng lại thấy anh nói chuyện với Thiên Nam về tài chính một cách rất nghiêm túc.

Mà Thiên Nam cũng nghe hết sức chăm chú, đôi mắt to tròn đầy vẻ thích thú.

Bước chân của Tân Hoài An không khỏi dừng lại.

Bởi vì sở thích của cô là y học, Thiên Nam ở với cô nên tất cả những gì cậu bé tiếp xúc đều là kiến thức về y học.


Dường như cô chưa từng để ý đến sự quan tâm của cậu bé về các lĩnh vực khác.

Hôm nay nhìn thấy cảnh này, cô phát hiện việc mà con trai mình hứng thú có thể là… làm tài chính?
“Thương trường như chiến trường, những công ty có thương hiệu mà chúng ta biết rõ đều bị vùi dập qua nhiều tầng lớp chướng ngại vật.

Nếu muốn thoát ra khỏi vòng vây thì đầu tiên phải biết đối thủ của mình là ai rồi mới nghiên cứu cách để vượt qua bọn họ”
Giọng nói của Chử Chấn Phong cũng đã khôi phục.

Khi nói chuyện với Thiên Nam, giọng nói trầm ấm của anh nhẹ hơn bình thường một chút, từ tính tao nhã giống như đang chậm rãi kéo cây đàn cello..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận