Cùng lúc đó, Chử Chấn Phong cũng hầu như không có rời khỏi biệt thự, không biết có phải là đang căng thẳng hay không.
Nhưng mỗi ngày anh đều bề bộn nhiều việc, tự nhốt mình ở trong phòng sách.
Chỉ có Vệ Nam thỉnh thoảng chạy ra chạy vào, thực hiện các mệnh lệnh của anh.
Anh hiếm khi dành ra chút thời gian rảnh, đều dùng để ở bên mẹ con Tần Hoài An.
Dĩ nhiên, Tần Hoài An vẫn không thèm để ý tới anh.
Anh ở bên chơi với Thiên Nam, kể chuyện kinh doanh cho cậu bé nghe.
Tần Hoài An nhìn Chử Chấn Phong và Thiên Nam ở chung với nhau, có lúc trong lòng không nhịn được mà lung lay.
Mỗi khi như vậy, cô lựa chọn xem một chút tin tức, để cho mình tỉnh táo lại.
Hôm nay tất cả các tin tức truyền thông đều nói tới tranh giành của tập đoàn Chử Thị và tập đoàn Hàn Thị.
Hơn nữa, tập đoàn Chử Thị đang ở thế bắt lợi.
Không chỉ có thành viên nòng cốt bị tập đoàn Hàn Thị đào đi, ngay cả giá cổ phiếu cũng ngày càng giảm, chi nhánh của công ty liên tiếp đóng cửa.
.
truyện tiên hiệp hay
Tập đoàn thương mại Chử Thị, dường như đang yếu dần…
Ngay cả Tần Hoài An không hề biết gì về thị trường cũng có thể hơi ý thức được, Tập đoàn Chử Thị lần này chống đỡ không nỗi rồi.
Nhưng kỳ lạ chính là càng nhiều thông tin như vậy xuất hiện lại làm cho người đàn ông nắm quyền Tập đoàn Chử Thị giống như càng nhàn rỗi hơn.
Mỗi ngày thời gian rời khỏi phòng sách lại càng nhiều lên.
Ngược lại Tần Hoài An có chút không quen.
Ngày hôm nay.
Từ sáng sớm cô đã nhìn thấy Chử Chấn Phong ăn xong bữa sáng, không lên tầng làm việc như bình thường, thay vào đó là cầm một cái xô nhỏ, muốn dẫn Thiên Nam ra bãi biển phía sau biệt thự để đào vỏ SÒ.
Thiên Nam cầm cái xẻng nhỏ đi theo sau anh với vẻ mặt hào hứng.
Tần Hoài An thấy vậy, vội vàng ngăn cản hai người lại.
“Chử Chấn Phong, nhà họ Chử sắp không còn nữa, anh còn không nhanh chóng đi làm sao?”
Tuy rằng lời nói của cô không dễ nghe, nhưng vẫn là sự thật, bây giờ tất cả mọi người đều chờ khoảnh khắc cao ốc tập đoàn Chử Thị sụp đồ hoàn toàn.
Chử Chấn Phong mang theo xô, nhìn cô yếu ót, nói: “Quái lạ, trước kia mỗi ngày làm việc trong phòng sách, cô nói tôi không quý trọng cơ thể của mình, bây giờ hiếm khi tâm trạng tôi thả lỏng, biết chăm sóc cơ thể mình, cô lại nói tôi không làm việc chăm chỉ sao?”
Sắc mặt Tần Hoài An nỗi giận, ánh mắt lóe lên, nói: “Dạ dày của anh đã tốt hơn trước đây rất nhiều, chỉ cần anh ngày ăn ba bữa bình thường, sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng mới sáng sớm anh đã dẫn Thiên Nam đi đào vỏ sò là sao? Không phải công việc quan trọng hơn à?”“
“Con trai lại không quan trọng bằng công việc sao?” Chử Chấn Phong khom người ôm Thiên Nam lên.
Trước kia Thiên Nam còn khá chống đối với Chử Chấn Phong, nhưng mỗi ngày sống chung với nhau, dĩ nhiên cũng không gạt bỏ hành động thân thiết của anh, thậm chí còn gật đầu, nói với Tần Hoài An: “Mẹ ơi, mẹ cũng cùng đi đào vỏ sò với bọn con đi.”
Trong lòng Tần Hoài An thở dài, nói: “Mẹ không đi.”
Chử Chấn Phong cũng không ép cô, ôm Thiên Nam đi ra ngoài, trêu chọc cậu bé.
“Con trai, gọi một tiếng bố đi.”
“Không được, mẹ sẽ tức giận.”
“Gọi một tiếng, để con thừa kế tài sản triệu tỷ của bố.”
“Triệu tỷ sao… con sẽ cân nhắc.”.