Võ Lâm Huyền Thoại

Phía bắc Việt quốc có Triết giang, nước trong vắt chảy xuống từ núi tuyết. Lam Y Công Tử cùng Anh Hùng hối hả chạy trên con đường dọc bờ sông. Cả hai vật cưỡi mà huynh đệ họ sở hữu đều thuộc hàng thần sủng mãn cấp, tốc độ tuyệt luân, ít người đuổi kịp. Thế nhưng vùng đất này đã thuộc về Mai quốc, đối thủ trực tiếp của Trần quân, nên Lam Y không thể không đề phòng. Trước khi vượt qua biên giới, họ đã dùng thẻ biến hình che dấu tung tích.Đây là vật phẩm vô cùng hữu ích khi người chơi làm nhiệm vụ do thám. Cũng giống chế độ Thần Bí Nhân của nghề sơn tặc, khi đã dùng thẻ biến hình thì ngay cả người quen cũng khó nhận ra.

Giờ đây Lam Y mang hình dáng mũm mĩm của Bì Trư, còn Anh Hùng lại là con khỉ ốm nhách Náo Hầu. Mỗi thẻ biến hình có tác dụng trong vòng mười phút, người chơi mang hình dạng sủng vật, không hiện lên tên tuổi hay bất kỳ thông tin nào khác.Thỉnh thoảng có người chơi tò mò về thân phận hai kẻ biến thân. Sau khi tấn công con heo, họ liền sợ hãi cụp đuôi chạy đi mất. Bì Trư cấp 197 trên thế giới chỉ có ba người, mà bất cứ ai trong ba người này đều không thể chọc vào được. Do đang trong lốt hoá trang, Lam Y không thể chủ động trả đũa. Ngoài điều khiển nhân vật di chuyển, y cũng chỉ có thể trò chuyện với NPC. Đây là hạn chế của việc dùng bùa Biến Hình.

Lần đầu tiên Anh Hùng di chuyển đến vương quốc phía bắc nên có vẻ hơi ngơ ngáo. Hắn dùng bùa Đồng Hành theo sát sư huynh, còn bản thân thì lo ngắm cảnh sông, suối, núi non. Thiên Hùng chuyển chế độ màn hình giữa các loại camera khác nhau. Các góc nhìn đều đem lại cảm giác thưởng thức tràn ngập thị giác. Mỗi cành cây, ngọn đá bên đường đều là sản phẩm đồ hoạ xuất sắc. Chín quốc gia, chín tài nguyên phong cảnh khác nhau, khiến người ta lúc nào cũng phải kinh ngạc về sự tỉ mỉ trong game.

Lam Y dẫn sư đệ vượt qua rất nhiều điểm chuyển cảnh, nhưng hình như vẫn chưa có dấu hiệu dừng chân. Thiên Hùng biết hôm nay y sẽ dẫn mình đến nơi cực kỳ bí mật, nên im lặng không dám hỏi nhiều. Từ khu vực kinh thành đi qua các bản đồ dành cho người chơi cấp cao, dần dần bọn họ đã đến chân núi Thiên Mẫu sơn. Nơi đây ngoài cảnh núi non chập cùng, tuyết phủ trắng xoá thì chẳng còn gì để nhìn ngắm.

Tuy nhiên, kinh khủng nhất là nhóm mob trong khu vực đều từ cấp 185 trở lên. Thu phục được con mob nào cũng có thể đem về làm sủng vật. Nhưng Thiên Hùng vẫn chưa đến mức bá đạo một mình giết được quái vật cấp thấp nhất ở Thiên Mẫu sơn. Hắn cũng chẳng phải huấn sủng sư nên không tham nuôi nhiều quái vật.

Toàn bộ mấy con mob trong khu vực lại là loại cảm ứng, hễ có người chơi đến gần khu vực 5x5 ô sẽ bị chúng tấn công ngay. Hắn cắm đầu cắm cổ chạy ngang qua bầy khỉ tuyết. Bọn chúng nối đuôi nhau đuổi giết Anh Hùng như lần hắn tham gia thử thách ở Phổ Độ sơn.Thân mang bùa Biến Hình, Anh Hùng có muốn đánh cũng chẳng được. Hắn đành phải làm Náo Hầu bị mấy con Khổng Hầu dần cho mềm xương.

Khi cả hai người tới được phụ bản Một Bước Lên Trời thì bùa Biến Hìnhhầu như hết tác dụng.Mà chỗ heo hút này vốn chẳng có gã Mai quốc nào lãng vãng nên họ không cần che dấu thân phận. Tuy nhiên, bản năng mách bảo hắn đây mới là giai đoạn nguy hiểm nhất. Sư huynh đã nói rằng muốn mạnh hơn tất cả, phải tàn nhẫn với bản thân mình. Thiên Hùng không rõ Steven đã “tàn nhẫn” đến mức nào, nhưng hy vọng y không phải là kẻ cuồng tự ngược.

Phụ bản Một Bước Lên Trời bề ngoài kín đáo nhưng không ngờ bên trong vô cùng rộng lớn. Thiên Hùng nhìn bản đồ, kinh ngạc vì phụ bản này có diện tích tương đương một toà thành. Những lối đi chằng chịt đâm ngang đâm dọc trong lòng núi. Vị trí boss được đánh dấu chi chít trên bản đồ như đèn trang trí gắn trên cây thông noel.

Bỗng nhiên ô chat hiện lên. Dẫu hai người đang ngồi cùng phòng nhưng Steven vẫn giữ thói quen dùng tin nhắn.

[Cận] Lam Y Công Tử: “Vào đây rồi thì nên cẩn thận đi theo từng bước chân của ta, chỉ cần sơ sẩy một chút thì khó toàn mạng.”

Hắn biết sư huynh không phải là kẻ nhu nhược nhát gan. Một khi Lam Y đã dặn cẩn thận, tương đương với chỗ này cực kỳ nguy hiểm. Bước vào đây rồi bùa Đồng Hành, bùa Biến Hình đều mất tác dụng. Vì vậy Thiên Hùng phải cẩn thận điều khiển nhân vật, tinh thần căng ra như khi chơi trò gắp thú nhồi bông. “Một bước sai sót, vạn kiếp bất phục. Nhìn diện mạo mấy con boss trong này đều biết chúng không phải loại dễ ăn.”

Lam Y hoàn toàn không có ý định lâm trận. Y canh đường đi vòng qua khu vực cảm ứng của mỗi quái vật. Nếu chạy loạn trong Một Bước Lên Trời, chắc chắn sẽ chết trong vòng ba nốt nhạc. Nhưng thật ra vẫn có con đường mòn đi xuyên qua cả toà thành đầy quái vật này.

Khung cảnh bên trong phụ bản âm u như lối đi vào hầm mộ. Thiên Hùng nhận ra đây là phế tích của một nền văn minh mất tích. Những bức phù điêu sứt mẻ, những bước tượng đổ lăn khắp nơi. Và đặc biệt là những con quái vật hình dạng kinh khủng đi qua đi lại như đang bị nhốt trong những chiếc lồng vô hình.

[Cận] Lam Y Công Tử: “Quan sát kỹ sẽ nhìn thấy phạm vi quản hạt của từng boss. Chỉ cần chúng ta không đi vào phạm vi đó, chúng cũng sẽ không thoát ra khỏi cấm chế.”

[Cận] Anh Hùng: “Nếu đi vào thì sao?”

[Cận] Lam Y Công Tử: “Trong phạm vi toà thành này, chúng ta sẽ bị đuổi cùng giết tận. Hơn nữa lúc đánh nhau có thể vô tình đi vào phạm vi của boss khác, vậy càng thê thảm hơn.”

Đã được giải thích rõ ràng, Anh Hùng đành làm một sư đệ ngoan ngoãn đi theo Lam Y. Sư huynh đi vòng vèo chữ chi, hắn tuyệt đối không dám đi chữ nhất. Lúc bọn họ phải nép mình sát vách tường như ninja đột nhập, khi đứng canh nhịp di chuyển của hai boss dàn hàng ngang như chơi nhảy dây. Nếu không có Lam Y dẫn đường, Anh Hùng chắc chắn không thể đi xa đến vậy. Hắn nhìn bản đồ, nhận ra mình sắp đi đến điểm tận cùng của toà thành rồi.

“Rốt cuộc chúng ta đang tìm kiếm gì?” Thiên Hùng hoài nghi.

Sư huynh nhanh chóng cho hắn một đáp án.

Dường như bọn họ đã đi đến khu vực quảng trường của toà thành. Tuy bên trên vẫn là vòm đá, nhưng không gian nơi đây cực kỳ rộng lớn. Các phế tích tồn tại khắp trên mặt đất cho thấy sự xa hoa huy hoàng của thời đại cũ. Nhưng giờ đây quảng trường chỉ còn là hang ổ cho bọn quái vật trú chân. Những đôi mắt đỏ vằn lên trong bóng tối khiến Thiên Hùng cảm thấy sởn gai ốc. Dường như hắn đã chuyển sang chơi game kinh dịmất rồi. Từ thưở coi phim Khải Huyền đến giờ, hắn chưa từng cảm nhận sự sợ hãi gần đến vậy. Các nhà thiết kế đã rất thành công trong việc tái hiện không gian u ám, tà ác, rất thích hợp với nơi chứa những con quái vật khủng khiếp nhất thiên hạ. So với chỗ này, động Bách Yêu và tháp Thiên Đường chẳng bỏ bèn gì.

[Cận] Lam Y Công Tử: “Chuyển sang góc nhìn thứ hai đi, có như vậy chúng ta mới tìm đường ở khu vực này được.”

Bởi vì quảng trường Cái Chết hoàn toàn không có đường lối được thiết kế trước như những bản đồ khác. Người chơi có thể tự do di chuyển, leo qua tường, nhảy qua hố ... nói chung là độ tương tác cao và cảm giác chân thực rất vượt trội so với tiêu chuẩn game online.Thiên Hùng nhìn nhân vật của mình dưới góc độ một người bạn đồng hành, không phải kiểu thần thánh từ trên cao nhìn xuống mà trực tiếp trải nghiệm như đang thực sự hiện diện ở đây.

[Cận] Anh Hùng: “Chúng ta tìm kiếm gì?”

[Cận] Lam Y Công Tử: “Lối vào quỷ giới.”

Tuy Steven đã có nói trước, nhưng khi đứng trực tiếp tại quảng trường Cái Chết, nghe nhắc đến lối vào Quỷ giới, hắn lại cảm thấy lo sợ. Tất cả những thứ khủng khiếp xung quanh chưa phải là nỗi kinh hoàng lớn nhất. Tại sao nhà sản xuất lại tạo ra nhiều thứ vượt quá khả năng của nhân vật đến vậy? Ngay cả Lam Y đang ở đỉnh của thiên hạ cũng e dè lo ngại. Sư huynh thú thật rằng bản thân y không thể hạ gục bất kỳ con quái vật nào trong phụ bản Một Bước Lên Trời.Đã nhiều lần Lam Y bị đánh thừa sống thiếu chết khi lạc bước đi vào phạm vi của quái vật.

“Bởi nơi này không dành cho con người.” Steven nói.

Thiên Hùng nghiêng đầu chưa hiểu lắm. “Không dành cho con người vậy dành cho ai?”

“Các phụ bản thường dựa vào cấp độ mới mở ra cho người. Nhưng có những nơi đặt yêu cầu cao hơn, cũng giống như Tiên Nhân thôn mà cậu đã tìm ra.”

“Tức Quỷ giới cũng yêu cầu nhân vật đã dùng qua Tẩy Cốt tán? Đó là nơi dành cho cấp độ hoá thần.” Thiên Hùng vỡ lẽ. Hoá ra chơi đến mãn cấp chưa phải là đích đến cuối cùng. Khi nhân vật đã phi thăng, một hành trình khám phá mới lại mở ra cho họ. Đại thần cấp 200 sẽ một lần nữa trải nhiệm Võ Lâm theo những cung cách mới. Nguy hiểm hơn và truyền cảm hứng hơn. Toàn bộ các tiêu chuẩn sẽ được nâng cao cho phù hợp với thần cấp.

“Nhưng tại sao phải thống nhất cửu quốc?” Hắn tiếp tục hỏi.

“Đối đầu với kẻ thù mạnh hơn, chúng ta cần đoàn kết.” Steven trả lời lấp lửng.

Khi hắn nhìn thấy cánh cửa sập phía sau bức tượng đổ, lúc vượt qua đoạn hành lang tối mù và đến được nơi mà sư huynh gọi là Quỷ giới, Thiên Hùng đã hiểu kẻ thù mạnh là gì. Khắp trong hang động là hàng hà sa số những con quái vật đứng lặng im như những món hàng cũ kỹ. Mắt chúng không phát sáng, cơ thể cũng chẳng cử động. Thiên Hùng chọn tấn công một con boss đứng hàng đầu, sững sờ khi nhìn thấy thanh máu và các chỉ số nội lực quá mức khủng khiếp. Hắn không biết vì sao bọn quái vật bị xếp xó ở đây cho đóng bụi đóng rêu. Nhưng hắn có thể hình dung ra Quỷ giới là cái gì.

Một kho chứa vũ khí dành cho chiến tranh. Rồi sẽ tới thời điểm toàn bộ những con quái vật này thức tỉnh, xâm lấn thế giới. Khốc Cốt Tu La vương cũng chỉ là một tên tiểu tốt trong hàng ngũ quỷ binh, vậy mà nó vẫn có thể xông vào Tiên Nhân thôn tàn sát toàn bộ người chơi ngồi thiền trong đó. Nếu tất cả những con quái vật này sống dậy thì còn kinh khủng đến mức nào? Thiên Hùng tiên đoán trong vòng nửa tiếng đồng hồ, cả Võ Lâm không còn ai trụ vững.

[Cận] Lam Y Công Tử: “Vẫn còn thứ đáng sợ hơn ở bên trong.”

Lời tiết lộ này làm Thiên Hùng run rẩy. Phía đằng xa, trong bóng đêm sâu thẳm toả ra luồng khí lạnh tà ác. Nếu quỷ đoàn có một vị chỉ huy, hẳn nhiên nó sẽ đứng phía sau phía quân đội.Phải là con quái vật mạnh cỡ nào mới đủ trỉnh độ đứng đầu quỷ giới?

[Cận] Anh Hùng: “Như vậy là đủ rồi, đệ chưa chuẩn bị tinh thần để đối mặt với những chuyện khủng khiếp hơn.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui